“Khi đó còn xảy ra chuyện gì khác không?” Lục Thủy hỏi. “Có.” Nhớ lại chuyện tiếp theo, trong mắt Nhược Thủy Tam Thiên đột nhiên xuất hiện một tia sợ hãi: “Thiên kiếp, ta nhìn thấy thiên kiếp, một thiên kiếp đáng sợ đến cực điểm, trong nháy mắt khi ta nhìn thấy thiên kiếp này, ta đã bị ép tới quỳ xuống, ngay cả tư cách ngẩng đầu lên cũng không có. Giống như bị trời xanh nhìn thấu vậy, không thể không cúi đầu. Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, bốn phương trời đất cũng đều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.