“Xem ra Lục thiếu gia và Mộ Tuyết ở chung rất vui vẻ.” Mộ Trạch nói. “Tiền bối cảm thấy yên tâm chứ?” Lục Thủy quay đầu nhìn về phía Mộ Trạch. Mộ Trạch lắc đầu: “Lục thiếu gia làm việc còn cần phải nhìn sắc mặt người khác sao? Ta có yên tâm hay không cũng sẽ không ảnh hưởng đến hành động của Lục thiếu gia.” “Nửa câu sau đúng, nửa câu đầu không đúng.” Lục Thủy mở miệng nói. Câu này khiến Mộ Trách khá bất ngờ. Ông không mở miệng hỏi, bởi vì Lục Thủy đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.