Mục lục
Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 120 Ảnh có chữ ký nghệ thuật của Vân Lộc đại sư

Tổng hội từ thiện tỉnh Giang Nam.

Sau khi hội trưởng Phùng Vệ Quang nghe xong lời Thẩm Kim Hoa miêu tả thì tỏ vẻ hoài nghi: "Ông vừa nói, Vân Lộc đại sư chuẩn bị mượn tổng hội từ thiện của chúng ta đấu giá mười tác phẩm mới? Tin tức này có thể tin được không?"

Vân Lộc đại sư đã nổi tiếng nhiều năm như vậy, nhưng một mực vẫn không lộ mặt, lượng tác phẩm cho ra đời cũng cực kì ít, động tĩnh duy nhất trong mấy năm gần đây chính là bức tranh đã gây náo động Giang Thành không lâu trước đây,《 Thịnh Thế Đích Sắc Vi》.

Phùng Vệ Quang không thể không nghi ngờ tin tức đó được.

"Đương nhiên có thể tin được, trên tay của tôi đang có một bức tranh mà Vân Lộc đại sư mới sáng tác, tôi chắc chắn trước giờ anh chưa từng gặp qua."

Thẩm Kim Hoa lấy bức tranh thiếu nữ lúc trước Lục Vân vẽ tại Thẩm gia ra, hai mắt Phùng Vệ Quang lập tức tỏa sáng nói: "Thật sự là tác phẩm của Vân Lộc đại sư, còn chín bức họa nữa đâu?"

"Vân Lộc đại sư vẫn đang chế tác."

"Ha ha, thật sự là quá tốt, chỉ đợi sau khi Vân Lộc đại sư hoàn thành các bức họa còn lại, tôi lập tức tổ chức một buổi đấu giá từ thiện." Phùng Vệ Quang cao hứng nói.

......

Một ngày trôi qua.

Rất nhanh.

Tổng hội từ thiện tỉnh Giang Nam đã đưa ra thông báo, tối chủ nhật tuần này sẽ tổ chức buổi đấu giá từ thiện tại tầng 3 của Cung văn hóa, 90% số tiền thu được từ buổi đấu giá sẽ được quyên góp cho các tổ chức phúc lợi lớn của tỉnh Giang Nam, đến lúc đó sẽ có thống kê chi tiết.

Buổi đấu giá lần này do tỉnh trưởng Dương Chấn Nham tự mình giám sát.

Mà vật đấu giá là mười tác phẩm mới sáng tác của Vân Lộc đại sư.

Vân Lộc đại sư!

Siêu cấp siêu sao thần bí của giới hội họa!

Khi mọi người nghe được tin tức này đều đồng loạt điên cuồng, tại buổi đấu giá lần trước ở Giang Thành, người không giành được vé vào vẫn còn hối hận tới giờ, nay đã có cơ hội, nhất định không thể bỏ lỡ nữa.

Tuy nhiên phần lớn mọi người cũng chỉ đến tham gia góp vui mà thôi, vì không đủ tài lực để tranh được tác phẩm nào cả, nhưng mà chỉ cần có thể tận mắt quan sát các tác phẩm mới của Vân Lộc đại sư thôi đã vô cùng mãn nguyện.

Mà ngoại trừ 5000 vé tổng hội từ thiện tỉnh Giang Nam rao bán trên mạng vẫn còn tấm thư mời cho các công ty lớn nhỏ trong tỉnh Giang Nam.

Trong đó nhà họ Diệp gia cũng nhận được thư mời.

......

Ngày diễn ra buổi đấu giá từ thiện.

Lầu 3 Cung văn hoá.

Khương Lam vừa mới ngồi xuống, bỗng nhiên nghe thấy bên cạnh vang lên một giọng nói: "Bác Khương, hôm nay tâm trạng không tồi nha...! "

Đương nhiên tâm trạng Khương Lam rất không tồi.

Bởi vì con gái Diệp Khuynh Thành của bà rốt cục cũng chịu ở lại Diệp gia, mặc dù có chút ép buộc nhưng Khương Lam tin chắc, chỉ cần cho Diệp Khuynh Thành một thời gian thích ứng, cô sẽ dần dần quên đi hoàn cảnh sinh hoạt lúc trước.

Thật ra, người giàu của bọn họ vô cùng coi trọng cái vòng luẩn quẩn trong giới, trước giờ vẫn không thể nào chấp nhận có quá nhiều quan hệ với những người ở cấp thấp được.

Nhất là kiểu người man rợ như Lục Vân.

Bà thật sự sợ con gái mình tiếp tục sống chung một chỗ với hắn sẽ phải chịu liên lụy, chuyện Mã Tam gia lần trước không phải là một bài học rõ nhất hay sao?

Lúc này.

Nghe thấy giọng nói bên cạnh.

Khương Lam vừa định đáp lại, thì trong lòng đột nhiên giật bắn, giọng nói này có chút quen tai.

Bà nhìn sang một cái.

Má!

Dù Khương Lam là người có giáo dưỡng, vẫn nhịn không được mà thầm buông một lời chửi tục, sắc mặt lập tức trở nên khó coi vô cùng.

Bởi vì người ngồi bên cạnh bà lúc này, là Lục Vân.

"Nơi này là chỗ ngồi của khách quý mà, sao cậu có thể ngồi ở chỗ này......Ah, tôi hiểu rồi, nhất định là do Thẩm Kim Hoa đã sắp xếp cho cậu."

Khương Lam lập tức tìm được lý do cho mình, bà ghét bỏ lườm Lục Vân, sau đó lại đổi chỗ ngồi lại với Diệp Hướng Vinh, chồng bà.

"Bác Diệp, hôm nay tâm trạng không tồi ha...?" Lục Vân lại cười cười nói với Diệp Hướng Vinh.

Mặt Diệp Hướng Vinh lập tức tối sầm.

Gặp được tên quỷ xui xẻo như cậu, tâm trạng có thể tốt mới là lạ!

Đương nhiên ông ta cũng không đáp lại Lục Vân.

Lục Vân tự tìm mất mặt, thấy vậy cũng yên lặng đợi buổi đấu giá bắt đầu—— người chủ trì nói lời dạo đầu—— giới thiệu những vị khách đặc biệt—— hội trưởng đọc diễn văn......

Lục Vân rất tự nhiên mà ngủ.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Hắn đã sớm nói với Dương Chấn Nham và Thẩm Kim Hoa, tạm thời không nên bại lộ thân phận Vân Lộc đại sư của hắn, tránh hấp dẫn nhiều fans hâm mộ đến yêu cầu ký tên chụp ảnh chung, thật sự rất phiền toái.

Cho nên hai người đều biết điều không đến quấy rầy hắn.

Giấc này Lục Vân ngủ cực kỳ thoải mái, âm thanh cạnh tranh kịch liệt vang vọng bốn phía dường như không có chút quan hệ gì với hắn.

Mà vợ chồng Diệp Hướng Vinh thấy hắn nằm đây ngáy o o, thì trong lòng càng thêm xem thường, gà rừng vĩnh viễn là gà rừng, cho dù dát vàng lên hết đuôi cũng không thể biến thành phượng hoàng được.

Sau khi buổi đấu giá kết thúc, Lục Vân rốt cục cũng tỉnh táo lại.

Bởi vì.

Tiết mục cuối cùng đã đến.

Chỉ nghe người chủ trì nói: "Thật ra, phòng đấu giá chúng tôi còn có mười bức ảnh có chữ ký nghệ thuật của Vân Lộc đại sư, tiếp theo đây sẽ làm quà tặng cho những người may mắn."

"Cái gì!"

"Ảnh có chữ kí nghệ thuật của Vân Lộc đại sư!!"

"Siêu cấp siêu sao thần bí của giới hội họa cuối cùng cũng muốn lộ mặt rồi sao? Thật kích động a… a… a...!"

"......"

Toàn bộ phòng đấu giá lập tức náo động, nhất là đám người thần tượng Vân Lộc đại sư trong hội thi họa, lúc nghe được tin tức này thì xúc động suýt ngất luôn.

Người chủ trì cười cười nói: "Mười bức ảnh này, chúng tôi sẽ dùng cách quay số để chọn ra mười vị khách may mắn nhất ở đây để trao tặng, nhưng mà, trước tiên vẫn có một điều kiện quan trọng, những vị khách trúng thưởng cần mang thử một cái mặt nạ."

Mặt nạ?

Ảnh có chữ ký của Vân Lộc đại sư thì liên quan gì đến mặt nạ?

Nhưng mà......

Ai quan tâm chứ, không phải chỉ cần đắp một cái mặt nạ lên thôi sao, chỉ cần có thể lấy được ảnh có chữ ký của Vân Lộc đại sư, đừng nói đắp một cái mặt nạ, cho dù kêu họ đắp một miếng rau cải lên mặt, họ cũng sẵn lòng đó...!

Mọi người háo hức chờ mong.

Thấy vậy người chủ trì bắt đầu quay số.

Đương nhiên ngoại trừ có ba số là ngẫu nhiên thật thì bảy số còn lại đã sớm được sắp đặt sẵn, ứng với số ghế của mấy vị phu nhân nhà giàu có làn da không tốt lắm ở hiện trường.

Rất nhanh, kết quả quay thưởng đã có.

Phía sau chỗ ngồi của Khương Lam có một vị phu nhân trúng thưởng.

Bà tên là Lý Ngọc Lan, tuy tướng mạo cũng ổn, nhưng làn da hơi đen, bà được mệnh danh là 'hắc mỹ nhân' trong vòng các quý phu nhân ở tỉnh Giang Nam này, cùng tồn tại với danh 'Khương mỹ nhân' của Khương Lam.

Quan trọng nhất là, bà và Khương Lam là bạn thân, lúc rảnh thường hẹn nhau cùng đi làm tóc.

Lần trúng thưởng này làm bà ấy vừa vui vừa kinh ngạc.
Chương 121 Xuất hiện, dung nhan tuyệt thế

Những quý cô thượng lưu như thường sẽ có có yêu cầu cực cao đối với các sản phẩm chăm sóc da, một khi đã xác định được nhãn hiệu nào phù hợp với bản thân thì về cơ bản họ sẽ không tùy ý thay đổi sang loại khác.

Và mặt nạ của nhà họ Diệp chính là nhãn hiệu tốt nhất trong tất cả các loại mặt nạ trên thị trường.

Mà Lý Ngọc Lan lại là bạn thân ơi là thân với Khương Lam, vì vậy trước giờ bà luôn sử dụng mặt nạ do nhà họ Diệp sản xuất.

Nếu như bình thường, tự nhiên có người bảo bà nên sử dụng một loại mặt nạ khác đi thì chắc chắn bà sẽ hậm hực không vui.

Nhưng hôm nay thì khác.

Bởi Lý Ngọc Lan trước giờ là một người hâm mộ trung thành của Vân Lộc đại sư.

Tại buổi đấu giá ở Giang Thành lần trước, bà đã đến địa điểm tổ chức để tham gia đấu giá, vì vậy hôm nay để có được bức ảnh có chữ ký nghệ thuật của Vân Lộc đại sư, bà chịu dùng khuôn mặt của chính mình ra để thử nghiệm.

Vì bà nghĩ, dù sao cũng chỉ đắp có một lần mà thôi, nên chắc sẽ không ảnh hưởng nhiều.

“Này người đẹp Khương, lát nữa đợi tôi có được chữ ký của Vân Lộc đại sư rồi thì sẽ cho bà được ngắm một tí nhé! Sau đó bà nếu có lòng thì có thể cho tôi thêm một vài chiếc mặt nạ coi như an ủi chút, người ta đã hy sinh mặt mình thế này còn gì.”

Trước khi bước lên sân khấu, Lý Ngọc Lan đã vỗ vai Khương Lam và nói nửa đùa nửa thật.

Khương Lam đảo mắt và nói: "Biến nhanh dùm cái, ai thèm nhìn chứ, tôi cũng có phải là fan của Vân Lộc đại sư đâu.”

Phu nhân của Diệp thị đời nào lại làm người hâm mộ của Vân Lộc đại sư chứ?

Chỉ qua là hôm nay nhận được lời mời nên mới tham gia buổi đấu giá từ thiện này.

Với cái quan trọng chính là, ngày hôm nay đến cả tỉnh trưởng Dương Chấn Nham cũng đích thân tới để giám sát cuộc đấu giá này.

Còn nhà bọn họ với tư cách là đại diện của các doanh nhân giàu có, họ rất vinh dự khi được mời tham gia.

Bởi vì việc được mời có có nghĩa là thân phận của họ đã mang một đẳng cấp nào đó.

Hôm nay bà đến đây không phải vì cái thứ gọi là “đấu giá” kia.

Ngay sau đó.

Mười người chiến thắng bước lên sân khấu.

Nhân viên công tác tiến hành đưa họ vào trong hậu trường, yêu cầu họ tẩy trang rồi đắp mặt nạ lên.

Tiếp theo chính là khoảng thời gian chờ đợi mặt nạ thẩm thấu.

Trong khoảng thời gian này, để không làm các quan khách cảm thấy nhàm chán, buổi đấu giá đã cho mọi người thưởng thức hai tiết mục văn nghệ đã được chuẩn bị trước.

Đợi khi hai tiết mục văn nghệ kia kết thúc cũng là lúc các dưỡng chất trong mặt nạ được phát huy tác dụng của mình.

Lý Ngọc Lan vì ôm trong mình tâm thế nhất quyết lấy được chữ ký của thần tượng cho nên bà cố gắng quyết tâm nhẫn nhịn làm tròn công việc làm chuột bạch thí nghiệm của mình, nhưng chỉ mới vài phút đầu khi mặt nạ được đắp lên, bà đã cảm thấy vô cùng thoải mái, như thể có một đôi nhẹ nhàng thuần thục đang mát xa vuốt ve gương mặt của bà vậy.

Cái cảm giác tựa như mọi tế bào trên da mặt đều được chạm tới vậy.

Đây rốt cuộc là mặt nạ của hãng nào?

Lý Ngọc Lan giật mình thon thót.

Người sành về đắp mặt nạ như bà đương nhiên có thể dễ dàng cảm nhận được sự khác biệt.

bà dám chắc miếng mặt nạ đang đắp trên mặt mình hiện giờ là sản phẩm của nhãn hiệu cao cấp, thậm chí nó còn cao cấp hơn cả mặt nạ của nhà họ Diệp mà bà thường sử dụng.

“Thời gian chờ đợi đã đủ rồi, cảm ơn các nhân vật trải nghiệm, tiếp theo đây xin mời mọi người cùng gỡ mặt nạ xuống và chúng ta cùng cảm nhận hiệu quả.”

Nhân viên công tác đằng sau hậu trường vừa cười vừa nói.

Giây phút Lý Ngọc Lan kéo mặt nạ xuống, tự nhiên bà bỗng cảm thấy không nỡ, nhưng khoảnh khắc bà nhìn thấy bản thân ở trong gương thì cả người gần như chết lặng.

Biểu cảm ngay sau đó chính là sự vui mừng thích thú như điên.

Trắng!

Đúng là da mặt đã trắng lên rất nhiều.

Tuy không trắng được bằng da của Khương Lam, nhưng đúng là so với trước lúc chưa đắp thì trắng hơn rất nhiều.

“Mặt nạ này là của hãng nào vậy chứ, thật sự quá mức thần kỳ.”

Lý Ngọc Lan mừng rỡ như vớ được vàng mà hỏi dồn dập người nhân viên đó.

Bởi vì cái người đắp mặt nạ cả hơn thập kỷ như bà cũng không nghĩ có thể cải thiện được việc da vẫn bị đen này, cùng lắm cũng chỉ làm tăng độ ẩm thôi.

Nhưng chiếc mặt nạ hôm nay quả thực khác biệt, chỉ cần đắp một lần thôi là có thể giải quyết cái vấn đề khiến bà đau đầu cả bao nhiêu năm nay.

Thật sự thần kỳ quá đi mất!

Nhân viên công tác khi đối mặt với sự mong ngóng câu trả lời của Lý Ngọc Lan thì chỉ tươi cười nói:

“Lát nữa sẽ được công bố thôi ạ, bây giờ xin mời mọi người cùng nhau tiến lên bục để phát biểu cảm nghĩ của mình.”

Không chỉ mỗi bà mà cả chín người tham gia thử nghiệm còn lại đều mừng rỡ như điên.

Mấy người bọn họ người thì quá thiếu độ ẩm trên da, hoặc không là vô cùng khô ráp, người thì nếp nhăn lại quá nhiều, còn lại thì giống y hệt Lý Ngọc Lan, làn da hơi sạm một chút.

Nhưng vào giờ phút này, tất cả những tình trạng kia đều được cải thiện rất là nhiều.

Thậm chí bọn họ còn không cần phải trang điểm lại hay cần bôi thêm chút kem nền nào, chỉ cần trực tiếp đi lên sân khấu để cho khán giả bên dưới biết được bọn họ đang bất ngờ và vui sướng tới mức nào.

Cái khoảnh khắc đó.

Woa.

Cả hội trưởng lúc này như vỡ òa cảm xúc, đặc biệt là những phú bà giàu có ngồi ở vị trí dành cho khách quý, khi tận mắt chứng kiến những người mà trước đó bọn họ từng trêu đùa, bỡn cợt là “mỹ nhân da trâu” lúc này đột nhiên trắng lên thấy rõ thì sự kích động như dâng trào.

“Mau nói cho chúng tôi biết rốt cuộc đây là loại mặt nạ nào đi?”

Mấy người phú bà này đại đa số đều giống như Khương Lam vậy, không ai là người hâm mộ của Vân Lộc đại sư cả, chỉ là nhận được lời mời tham gia buổi đấu giá này nên mới tiện tham gia, cho nên hiện tại chẳng còn điều gì có thể thu hút được bọn họ hơn mặt nạ lúc này.

Đây quả thực là một tin mừng đối với các phú bà.

Vợ chồng Diệp Hướng Vinh nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, mặt mày bỗng nhiên đen đi không còn chút cảm xúc, đương nhiên lúc này tâm trạng cũng chả tốt hơn được là bao.

Bởi vì Diệp gia bọn họ cũng làm về hạng mục mặt nạ này, nếu quả thực hiệu quả của loại mặt nạ này tốt như vậy, một khi nó được đưa ra thị trường thì nghĩ thôi cũng biết Diệp gia bọn họ sẽ phải chịu một cú hích nghiêm trọng tới mức nào.

Lý Lan Ngọc có quan hệ rất tốt với vợ chồng Diệp Hướng Vinh cho nên bà ấy chắc chắn không thể nào phản bội bọn họ mà nâng đỡ nhãn hiệu mặt nạ kia.

Cho nên khi kết hợp mọi khả năng lại cho thấy chỉ có một đáp án duy nhất, đó là loại mặt nạ này thực sự tốt như vậy.

Mai đây thôi, thị trưởng về mỹ phẩm chăm sóc da của Diệp gia bọn họ ở tỉnh Giang Nam chắc chắn sẽ phải chịu sự thất thoát nặng nề.

Rốt cuộc loại mặt nạ này là do đội nghiên cứu nào tạo ra vậy?

Đúng lúc mọi người đang có sự tò mò như vậy thì người dẫn chương trình lên tiếng:

“Ngay bây giờ, nhiệt liệt kính mời người phụ trách của đội nghiên cứu phát triển mặt nạ, bà Quách Anh lên bục giới thiệu về loại mặt nạ này.”

Hôm này không còn là buổi bán đấu giá từ thiện nữa mà rõ ràng đã trở thành một buổi công bố sản phẩm dành cho những đại gia trong tỉnh Giang Nam.

Quách Anh đi lên sân khấu, sau đó giới thiệu đôi chút về bản thân, sau khi nghe thấy công ty đứng đằng sau họ là bốn chữ “tập đoàn Khuynh Thành” thì vợ chồng nhà Diệp Hướng Vinh hơi chột tim một chút, bất tri bất giác lại di chuyển ánh mắt về phía Lục Vân đang ngồi bên anh.

Bọn họ thừa biết, tập đoàn Khuynh Thành là công ty của Diệp Khuynh Thành, và cũng là con gái của bọn họ, sau này khi bọn họ bắt ép con gái của mình ở lì trong Diệp gia, cái “tập đoàn Khuynh Thành” này đã được giao lại cho Lục Vân quản lý.

Chẳng lẽ mọi chuyện là do thằng nhóc này làm sao.

Không thể nào!

Tên nhóc này sao có thể có khả năng lớn như vậy được cơ chứ, loại mặt nạ này chắc chỉ do mỗi mình đoàn đội nghiên cứu của Quách Anh tạo ra mà thôi, chỉ là ăn may tạo được loại tốt xong để cho tên nhóc thối này đuổi kịp bọn họ mà thôi.

Đúng!

Chỉ có thể là như vậy!

Hai vợ chồng nhà Diệp Hướng Vinh cứ tự thầm nhủ trong lòng như vậy, coi như an ủi chính mình.

Bởi vì bọn họ không thể chấp nhận nổi, một cái tên vô danh tiểu tốt mà bọn họ luôn coi thường lại có thể tạo ra được một loại mặt nạ tốt đến cỡ này.

Cùng lúc đó.

Quách Anh ở trên khán đài, đã giới thiệu xong xuôi bản thân và sơ lược về công dụng của mặt nạ.

“…Tên sản phẩm mới của chúng tôi là, dung nhan tuyệt thế.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK