Yêu cầu Lục Vân cùng cô diễn cảnh nóng, nữ phụ không những không có phản đối, thậm chí còn có một tia mong đợi.
Không kể vẻ ngoài và khí chất của Lục Vân, thân phận và lai lịch của hắn mới là cái quan trọng nhất.
Võ giả
Em trai của Tiêu Thấm.
Bất kỳ một trong hai điểm, cái nào cũng đủ để bọn họ ngưỡng mộ, nếu cô có thể diễn giả thành thật, thì cô sẽ phất lên rất nhanh.
Tiêu Thấm làm việc ở Công ty giải trí Thiên Thịnh, một ông lớn trong ngành giải trí, có nguồn tài nguyên khổng lồ, nếu thông qua Lục Vân mà lấy được những nguồn tài nguyên đó thì sau này cô sẽ được thăng lên làm minh tinh hàng đầu, đây là cơ hội ngàn năm có một.
Đã vậy tại sao không đồng ý chứ?
Vì vậy, cô đang mong chờ điều đó.
Nhưng thế mà.
Lục Vân thậm chí còn không thèm suy nghĩ, nhún nhún vai nói: "Nếu như không có cảnh kích tình giữa tôi và chị sáu thì thôi đi, tôi sợ diễn với người phụ nữ khác sẽ lên đạn thật* đấy." (* cương thật)
Trong nội tâm của mấy nữ diễn viên: Chúng tôi không sợ nha, chúng tôi còn ước gì anh dùng súng thật, dù sao nhà sản xuất cũng đã sử dụng qua một lần.
Tiêu Thấm nghe ra hàm ý khác trong lời nói của hắn, cô hơi nheo mắt lại, khịt mũi nói: "Ý của em là, nếu em diễn với chị, em sẽ không sợ đụng súng đạn thật sao?"
Thực sự thông minh.
Lục Vân tán thưởng liếc nhìn Tiêu Thấm, sau đó ở trước mặt mọi người, hắn hào phóng ôm lấy eo mảnh khảnh của Tiêu Thấm nói: "Chị là chị sáu của em, làm sao em có thể sử động súng đạn với chị được!"
Vừa nói, một luồng nhiệt khí từ chiếc eo mảnh khảnh của Tiêu Thấm lan tràn, đi khắp toàn thân, giống như điện giật, làm thân thể mềm mại của Tiêu Thấm khẽ run, trong mắt cô trở nên cực kỳ oán hận.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Lục Vân đang dùng chân khí để quậy phá.
Lão lưu manh này rõ ràng là một tên lừa đảo chính hiệu, hắn cố ý muốn làm mình khó xử mà, chị hai, chị ba lại nói hắn nhát gan, nói vậy lương tâm của các người không cắn rứt sao?
Trong lòng Tiêu Thấm khẽ phỉ nhổ, đem thân thể mềm mại thơm tho của mình dựa vào người Lục Vân, bởi vì hai chân cô đã mềm nhũn, chỉ có thể duy trì tư thế như vậy.
Lục Vân cười nhẹ, cố ý buông tay và bước chân sang một bên, điều này khiến Tiêu Thấm càng thêm tức giận.
Vì để không mất bình tĩnh, cô chỉ còn cách khập khiễng đi theo Lục Vân, dùng đôi tay mảnh khảnh nhéo eo Lục Vân, thấp giọng mắng: "Em còn dám di chuyển thêm một bước nữa xem!"
Từ ánh nhìn của mọi người xung quanh, chính là Tiêu Thấm chủ động dựa vào người Lục Vân.
Thực sự là chị em tình thâm.
Mọi người xung quanh đều ghen tị.
Sau khi Trần Túc nhìn thấy cảnh này càng cảm thấy hối hận, anh ta chưa từng thấy Tiêu Thấm thân mật với người đàn ông nào như vậy, nếu để bọn họ đóng cùng bộ phim truyền hình, cho dù là cảnh nóng, cũng không cần diễn viên thay thế.
Nói không chừng còn có thể đem nụ hôn đầu tiên của Tiêu Thấm trên màn ảnh gửi đi, đây chắc chắn sẽ là một chủ đề nóng.
Thật đáng tiếc, Lục Vân không có dự định gia nhập làng giải trí.
Tiêu Thấm chậm lại một lúc lâu, cảm thấy cảm giác điện giật trong cơ thể hoàn toàn biến mất, sau đó di chuyển cơ thể mỏng manh của mình ra khỏi cơ thể của Lục Vân, dù vậy, lúc này cô gần như vẫn còn lảo đảo.
Lục Vân vội vàng đỡ lấy cô, giả điên nói: "Chị sáu, chị xem chị kìa, quay phim vất vả quá, ngay cả đứng thẳng cũng không đứng thẳng được, không bằng chọn thời điểm nào đó đi, em châm cứu cho chị, bồi bổ khí huyết?"
"Hừ, lão lưu manh nhà em, chỉ biết giỏi giả vờ, đừng nghĩ chị không biết vừa rồi em mới động tay động chân." Tiêu Thấm phẫn nộ trừng mắt nhìn Lục Vân, oán hận nói.
Nếu không có nhiều người như vậy ở đây, cô nhất định để Lục Vân biết, rốt cuộc ai lớn ai nhỏ.
"Chị đi thay quần áo trước."
Tiêu Thấm lười cãi lại Lục Vân, đang định đi đến phòng thay đồ của đoàn làm phim để thay chiếc sườn xám trên người ra.
Lục Vân nhìn lại bộ đồ phản diện mà hắn đang mặc, cũng định đi thay quần áo của mình ra, khi hắn đi tới, Tiêu Thấm vẫn chưa thay quần áo.
Đúng là con gái chỉ biết lề mề.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Lúc này, nam diễn viên hàng đầu Lý Thành Phong đi tới, nói: "Cảm tạ anh Lục về việc vừa rồi."
Lục Vân kinh ngạc nhìn anh ta: "Cảm tạ cái gì?"
"Nếu như vừa rồi anh đồng ý với lời mời làm diễn viên của đạo diễn Trần, chắc chắn sau này anh sẽ thay thế luôn nhân vật của tôi rồi, cho nên, là anh đã cho tôi một cơ hội." Lý Thành Phong cười khổ một tiếng, nói.
Trong lòng anh ta cũng biết, khí chất của Lục Vân thích hợp đóng vai chính trong bộ phim này hơn anh ta, phải nói không ai thích hợp hơn Lục Vân.
Dù sao Lý Thành Phong nay không bằng xưa.
Lúc ở đỉnh cao của sự nghiệp, anh ta đã chọn chuyển đổi, một quyết định đòi hỏi sự can đảm rất lớn.
Ở thời đại lưu lượng là nhất này, cho dù là cựu streamer hàng đầu, chỉ cần hai ba năm không xuất hiện, cũng rất dễ dàng bị người đến sau thay thế.
Điều này là do chi phí đào tạo của tiểu sinh lưu lượng rất thấp, chỉ cần ngoại hình không tệ, sau khi được công ty quản lý thiết kế vẻ ngoài và tính cách, họ sẽ được đưa ra mắt để thử nghiệm.
Hỏng người này thì thay người khác, chắc chắn sẽ có người trồi dậy được.
Đối với những công ty quản lý này, cho dù chín mươi chín người đầu tiên là bia đỡ đạn, chỉ cần người thứ một trăm bạo hồng, thì cũng đủ mang đến một khoản lợi nhuận khổng lồ.
Không giống như những công ty quản lý trước kia, để bồi dưỡng một người cần một khoản chi phí rất lớn, bởi vì kỹ năng diễn xuất cũng cần có thời gian để tôi luyện.
Đầu tiên, để thu hút fan hâm mộ các tiểu sinh lưu lượng cần có ngoại hình và thiết kế hình tượng, còn kỹ năng diễn xuất không quá quan trọng.
Vì vậy, sau khi nổi tiếng nhiều tiểu sinh lưu lượng sẽ thường xuyên xuất hiện trên màn ảnh, thừa diệp còn nổi mà điên cuồng hút tiền, có cảm giác như đang ăn tươi nuốt sống tuổi trẻ của bản thân.
Không giống như Lý Thành Phong, vào thời kỳ đỉnh cao của danh tiếng, anh ta lại chọn ổn định cuộc sống.
Điều đó cũng có nghĩa là Lí Thành Phong cực kỳ dễ bị các tiểu sinh lưu phía sau thay thế.
Anh ta đã bỏ lỡ thời điểm đỉnh cao, không giống như hai ba năm trước, ngày nào cũng có vô số người đến mời anh ta đóng phim, lần này là anh ta chủ động tìm Trần Túc tự mình tiến cử mình, Trần Túc cũng nghĩ đến tình bạn trước đây mà đồng ý cho anh ta một cơ hội.
Là tác phẩm trở lại đầu tiên sau khi chuyển đổi*, Lý Thừa Phong vô cùng trân trọng cơ hội này và đã làm việc rất chăm chỉ trong quá trình quay phim. (*chuyển từ tiểu sinh lưu lượng chú ý độ nổi tiếng sang làm diễn viên phái thực lực chú ý diễn xuất)
Nhưng dù có cố gắng thế nào thì vẫn có một khoảng cách nhất định so với một tuyển thủ tài năng như Lục Vân.
Bởi vì Lục Vân không hề diễn xuất, nhưng lại có khí chất như vậy, cho dù những diễn viên kỳ cựu của những thập niên trước có đến, cũng sẽ cảm thấy xấu hổ.
Lục Vân vỗ vai Lý Thành Phong và nói: "Thiên tài chính là như vậy, nhưng đừng nản lòng. Tôi nghĩ anh sẽ có cơ hội trong tương lai, anh có thể thử đóng vai Vân Thiên Thần Quân."
Chương 273 Thần Quân điện hạ, thần thánh không thể lăng mạ
Thiên tài chính là như vậy...
Lục Vân thực sự không khiêm tốn chút nào, nhưng câu hắn vừa nói, 'thử đóng vai Vân Thiên Thần Quân đi', đã khiến Lý Thành Phong rất sợ hãi không nhẹ.
Vân Thiên Thần Quân là người như thế nào, sao có thể tùy tiện xúc phạm đến?
"Anh Lục, đừng đùa nữa, trên đời này không có người nào có tư cách đóng vai Vân Thiên Thần Quân đâu, chắc chắn là không có một ai." Trên mặt Lý Thành Phong tràn đầy vẻ cung kính nói.
Vân Thiên Thần Quân là anh hùng của Long Quốc, người đứng đầu cả nước, bất kể là trường hợp nào cũng không được lấy hắn ra bàn luận, đây là sự tôn trọng đối với Vân Thiên Thần Quân.
Chứ nói gì đến việc đưa Vân Thiên Thần Quân lên màn ảnh.
Có lẽ chỉ có thể đợi đến lúc Vân Thiên Thần Quân trăm tuổi, mới có dùng một bài ca anh hùng để ca ngợi Vân Thiên Thần Quân, hơn nữa điều này phải dưới sự chỉ đạo của thủ lĩnh tối cao của Long Quốc.
Nếu không thì.
Chính là tội chết.
Tội chết đấy!
Tuyệt đối không phải là nói quá đâu!
Nhìn thấy bộ dáng của anh ta, Lục Vân cười khổ nói: "Nhìn anh kia, làm như Vân Thiên Thần Quân đáng sợ như đại hồng thủy gì gì đó sao. Thật ra, dưới chiếc mặt nạ đầu rồng kia, Vân Thiên Thần Chủ cũng giống như anh thôu, có hai mắt một mũi một miệng, làm gì phải khẩn trương như vậy."
Lục Vân lắc lắc đầu, nhưng mà lời nói này càng là làm sắc mặt Lý Thành Phong biến đổi thêm, anh ta nói: "Lục tiên sinh, đó không phải vấn đề ngài ấy đáng sợ hay không, tôi cũng không sợ hãi ngài ấy, mà là, Thần Quân điện hạ không thể lăng mạ, tôi có thái độ này là xuất phát từ sự tôn kính ngài ấy."
Xuất phát từ sự tôn kính cho nên mới sợ hãi, nỗi sợ này căn bản không cùng một khái niệm với nỗi sợ hãi bình thường.
Lý Thành Phong chậm rãi nói: "Anh Lục, nghe lời khuyên của tôi, lời nói vừa rồi anh đừng nên nói lại lần thứ hai, huống chi chúng ta là người trong giới giải trí, lời nói và hành động càng phải cẩn trọng. Nhiều lúc rõ ràng không phải ý của chúng ta, nhưng sau khi có người tâm tư đen tối biến đổi ngữ cảnh của nó, chỉ một câu thôi cũng đủ giáng cho chúng ta một đòn trí mạng."
Mặc dù Lục Vân nói rằng hắn không muốn lăn lộn trong ngành giải trí, nhưng Lý Thành Phong không nghĩ vậy.
Trên đời này có rất nhiều chuyện, không phải bản thân nói không muốn, liền có nghĩa là chúng sẽ không xảy ra.
Kể từ khi Lục Vân thừa nhận rằng hắn là em trai của Tiêu Thấm trước mặt mọi người trong đoàn phim, hắn sẽ phải trải qua những việc không thể khống chế được, đặc biệt là những tay săn ảnh, rất thích việc moi móc chuyện bí mật từ những người xung quanh minh tinh.
Đặc biệt là đối với một minh tinh xinh đẹp như Tiêu Thấm, bình thường không có tin tức tiêu cực nào, đến lúc đó các phương tiện truyền thông càng hy vọng moi được gì đó đột phá từ trên người em trai cô, Lục Vân.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Nhưng người trong đội ngũ sản xuất tương đối hỗn tạp, không ai có thể đảm bảo rằng sự tương tác giữa Lục Vân và Tiêu Thấm vừa rồi không bị một số người quan tâm quay chụp lại, thổi phồng lên và tung lên mạng xã hội.
Vì vậy, sau này mỗi một lời nói và việc làm của Lục Vân, rất có thể sẽ liên quan đến Tiểu Thấm, nếu hắn sơ ý một chút, sẽ giáng một đòn mạnh mẽ lên sự nghiệp của Tiểu Thấm.
Và những gì Lục Vân nói vừa rồi là có nguy cơ ảnh hưởng cao nhất.
Dưới mặt nạ đầu rồng của Vân Thiên Thần Quân có hai mắt, một mũi và một miệng là điều chắc chắn, dù sao Vân Thiên Thần Quân cũng là một con người, không phải là một con quái vật.
Đây là sự thật.
Nhưng hắn không thể tùy tiện nói ra như vậy
Một khi bị giới truyền thông vô đạo đức nghe được, để thu hút sự chú ý, bọn họ có thể lợi dụng điều này để làm ầm ĩ lên với tiêu đề: Em trai của nữ diễn viên nổi tiếng Tiêu Thấm ăn nói thô lỗ và công khai khinh thường Thần Quân điện hạ.
Bất luận là 'Tiểu Thấm' hay 'Thần Quân điện hạ', những từ khóa này đều rất dễ dàng thu hút sự chú ý của truyền thông đại chúng.
Nội dung của bài báo cùng với những gì Lục Vân vừa nói chắc chắn sẽ gây náo động.
Vân Thiên Thần Chủ đã được thần thánh hóa trong lòng người dân Long Quốc, đã trở thành một loại tín ngưỡng, làm sao có thể tùy tiện nói về một vị thần như vậy?
Không thể tha thứ!
Đến lúc đó, cho dù Tiểu Thấm trong giới giải trí có bối cảnh lớn đến đâu cũng không sánh được sự cuồng tín sùng bái Vân Thiên Thần Quân của mọi người.
Đó sẽ là một thảm họa thực sự.
Vì vậy, Lý Thành Phong lo lắng không phải là không có lý, anh ta còn tốt bụng mà thuyết phục Lục Vân một phen, hy vọng rằng Lục Vân sẽ chú ý hơn đến lời nói và hành động của mình trong tương lai.
Sau khi Lục Vân nghe xong, nhìn Lý Thành Phong một cái thật sâu, nói: "Cảm ơn anh đã nhắc nhở. Tôi nhất định sẽ chú ý hơn nữa khi nhắc đến đấng tối cao Vân Thiên Thần Quân. Người bình thường như chúng ta thật đúng là không thể tùy tiện nói."
"Anh Lục hiểu được là tốt rồi, chỉ cần nhớ lấy bốn chữ, cẩn thận lời nói."
Lý Thành phong khuyên thêm một lần nữa, sau đó, liền cười rạng rỡ, nói: "Tôi đây không quấy nhiễu vận đào hoa của anh Lục tìm tới."
Nói xong liền rời khỏi, trở về hiện trường chụp ảnh.
Lục Vân nhìn bóng lưng Lý Thành Phong, khóe miệng nở nụ cười, Lý Thành Phong này là một người rất đáng để kết giao, về phần anh ta nói vận hoa đào gì đí...
Lục Vân quay đầu lại, lập tức hiểu, Lý Thành Phong nói vận hoa đào tìm tới là có ý gì.
Chỉ thấy một vài mỹ nữ đang đi về phía bên này, họ chỉ là một số ngôi sao hạng hai đang mong chờ được diễn cảnh nóng với Lục Vân mà thôi.
Có thể nổi bật giữa đám đông nữ diễn viên, đạt vị trí diễn viên hạng hai, nhan sắc tất nhiên không tầm thường, nhiều cô gái thậm chí còn đạt mức hoa khôi của trường khi học nghệ thuật.
Chỉ cần cơ hội tới là họ sẽ có thể vươn lên hàng đầu.
Nếu như muốn có được cơ hội này, cách nhanh nhất chính là có kim chủ, chỉ cần có kim chủ chống lưng, muốn không nổi tiếng cũng khó.
Mà Lục Vân chính là kim chủ tốt trong mắt mấy cô.
"Lục tiên sinh, tôi tên là xxx, là một cô gái có ước mơ, tôi yêu nghệ thuật, nguyện cống hiến tất cả cho nghệ thuật."
Một cô nương với vẻ ngoài thanh thuần ngọt ngào, tự mình giới thiệu bản thân trước mặt Lục Vân, cùng lúc đó còn không quên khẽ xoa mái tóc tỏa hương của mình, trông vô cùng lão luyện.
Nghe đi, cảm động làm sao.
Một cô gái sẵn sàng cống hiến hết mình cho nghệ thuật chắc chắn là có một
tình yêu nghệ thuật sâu sắc.
Lục Vân đánh giá cao các cô dám theo đuổi ước mơ của mình.
Ngay sau đó, một cô gái khác nói: "Anh Lục, từ khi bước chân vào ngành này, tôi đã thầm hạ quyết tâm rằng mình phải nổi bật. Tiền bạc không quan trọng. Tôi chỉ muốn gia đình mình hãnh diện, bởi vì tôi đến từ nông thôn..."
Lục Vân gần như xúc động và nói: "Các cô đều rất tốt. Long Quốc của chúng ta vẫn còn thiếu những cô gái có năng lượng tích cực vươn lên như các cô. Các cô là chuẩn mực của người phụ nữ tự lập trong thời đại mới. Nếu các cô kiên trì trên con đường mình đã chọn đó. Sớm muộn gì cũng có ngày thành công."