Mục lục
Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 257 Giáng một đòn trước

"Tên Long Quốc kia, cậu thật là can đảm, cậu đã giết tiểu công tử Kimura của chúng tôi, còn dám yêu cầu đại nhân Kimura xin lỗi, tôi không biết cậu quá ngây thơ hay quá ngu ngốc, nhưng tôi đánh giá rất cao dũng khí của cậu."

Kimura Musashi vẫn chưa kịp đáp trả.

Đột nhiên, nữ Ninja với thân hình quyến rũ bước về phía Lục Vân, trên đôi môi đỏ tươi gợi cảm còn nở nụ cười quyến rũ.

"Đại nhân Kimura xin lỗi cậu là không được, nhưng tôi thì có thể. Để tôi thay đại nhân Kimura xin lỗi cậu thì sai thì sao?" Chishima Ryoko nói.

Lắc mông đi đến trước mặt Lục Vân.

Giây tiếp theo.

Một cảnh tượng nghẹt thở đã xảy ra.

Chishima Ryoko thực sự cởi bỏ quần áo trước mặt Lục Vân, để lộ thân hình nóng bỏng và mỏng manh, trước và sau nhô cao, gãi đầu tạo dáng quyến rũ.

Cánh tay của cô ta giống như rắn nhỏ trơn bóng ôm lấy cổ Lục Vân, cặp đùi trắng nõn non mềm không chút che đậy trực tiếp ôm lấy eo Lục Vân.

Rõ ràng.

Lời xin lỗi mà cô ta nói, hiển nhiên là dùng cách này để đền bù cho Lục Vân.

Ánh mắt Lục Vân dời xuống rơi vào đôi gò bông kiêu ngạo cọ cọ trước ngực, đột nhiên cười khẽ nói: "Được, nếu cô nguyện ý thay mặt ông ta xin lỗi, tôi cũng không phản đối."

Nói xong liền lấy tay nhéo hai bên eo của nữ ninja.

Trong mắt Chishima Ryoko hiện lên một tia khinh thường, cô ta vươn đầu lưỡi lanh lẹ, chuẩn bị ghé sát lỗ tai Lục Vân.

Nhưng vào lúc này.

Đột nhiên cô ta cảm thấy bầu trời đang thay đổi.

Hóa ra Lục Vân ôm eo cô ta, trực tiếp lật ngược cô ta lại, úp đầu xuống đất rồi hung hăng chà đạp cô ta trên mặt đất.

Khoảnh khắc rơi xuống.

Lục Vân thậm chí còn tàn nhẫn hơn, lòng bàn tay biến thành một con dao, hắn hung hăng chém xuống giữa hai chân dài trắng nõn và mềm mại của nữ ninja đang khỏa thân này.

"A—"

Một tiếng hét thê thảm.

Nhưng nó không xuất phát từ dưới chân Lục Vân, mà đến từ phía trước khoảng năm mét.

Đó là huyễn thuật.

Chishima Ryoko thi triển huyễn thuật.

Nhưng huyễn thuật của cô ta so với Kimura Musashi yếu hơn rất nhiều, nhưng cô ta chỉ có thể dùng biện pháp này, đối phó với những nam nhân háo sắc kia mà thôi.

Kết quả lại bị Lục Vân nhìn thấu.

Trên thực tế.

Quần áo trên người Chishima Ryoko vẫn được mặc chỉnh tề, tay chân không quấn quanh người Lục Vân.

Nhưng trong huyễn thuật vừa rồi, cơ thể hư vô của cô đã bị công kích, khiến cơ thể thực chất cô ta cũng có cảm giác như vậy.

Cơn đau do đầu đập xuống đất vẫn còn vương, chỗ mấu chốt là một chưởng vừa rồi của Lục Vân khiến Chishima Ryoko cảm thấy thân dưới như bị xé làm hai, đau đớn cũng là điều hiển nhiên.

Sau khi Chishima Ryoko hét lên, cô ta liền ngồi xổm trên mặt đất, cười toe toét trong đau đớn.

Mặc dù vừa rồi những người xung quanh không ai ở trong huyễn thuật, nhưng theo quan điểm của họ, Chishima Ryoko chỉ đứng ở đó, rồi bất thình lình đau đớn ngồi xổm xuống đất.

Nhưng bọn họ có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra.

Chishima Ryoko rất giỏi trong loại huyễn thuật đó.

Nhiều người trong số họ đã có vinh dự được trải nghiệm nó khi đang so đấu với Chishima Ryoko.

Vì vậy, tình hình hiện tại là rất rõ ràng.

Hẳn là vừa rồi Chishima Ryoko đã thi triển loại huyễn thuật đó đối với người Long Quốc này, nhưng mà lại bị người Long Quốc nhìn thấu và giáng cho cô ta một đòn trước.

Điều này chứng tỏ rằng.

Người Long quốc này không hề đơn giản, nếu không sẽ không thể một mình liều lĩnh như vậy, mà xông vào Liên Minh Ninja của bọn họ.

Lục Vân thờ ơ liếc nhìn Chishima Ryoko và nói: "Đừng có bày mấy trò tiểu xảo này trước mặt tôi nữa. Xét về ngoại hình, cô không thể nào so với chị cả của tôi, về dáng người, cô không thể nào so với chị hai tôi, so về độ quyến rũ, cô cũng không thể nào so với chị ba tôi, cô thực sự là một kẻ thất bại."

Lục Vân lắc đầu tỏ vẻ thất vọng.

Độ sát thương của câu nói này, đối với một người phụ nữ mà nói là vô cùng lớn.

Dung mạo và dáng người của Chishima Ryoko kỳ thật cũng không tệ.

Ở Liên Minh Ninja, cô ta được công nhận là một mỹ nhân.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Cho nên mỗi lần cô ta thi triển huyễn thuật này, rất nhiều Ninja cùng cấp với cô ta, mặc dù bọn họ có thể phá giải huyễn thuật này, nhưng đa phần bọn họ đều chọn không làm gì cả.

Cố ý không phá giải huyễn thuật của Chishima Ryoko, để tùy ý cô ta chà đạp bọn họ.

Điều này đã trở thành niềm vui thích của nhiều Ninja nam.

Lạt thủ tồi hoa* như Lục Vân, rất hiếm thấy.( Hoa là một phép ẩn dụ cho phụ nữ. Lạt thủ tồi hoa là một phép ẩn dụ cho hành vi hiếp dâm hay đánh phụ nữ)

Lạt thủ tồi hoa còn chưa tính.

Lục Vân còn đem ba phương diện dung mạo, dáng người, cùng với độ quyến rũ này ra, so sánh Chishima Ryoko và các chị gái của hắn một lượt, cuối cùng lại cho ra kết luận: cô ta thua kém về mọi mặt, thật sự là một kẻ thất bại.

Cái này gọi là?

Thua trắng.

Nó không chỉ giáng một đòn đau đớn lên người Chishima Ryoko mà còn phá vỡ sự tự tin của cô ta về mặt tâm lý, khiến cô ta cảm thấy thất vọng sâu sắc.

"Xem ra quả nhiên cậu cũng có chút bản lĩnh, khó trách dám một mình tới nơi này, nhưng nếu cậu cho rằng có thể lấy thực lực này để làm càn ở đây thì cậu đã đánh giá thấp Liên Minh Ninja này của chúng tôi rồi."

Lục Vân có thể phá vỡ huyễn thuật Chishima Ryoko, quả thực có phần nằm ngoài dự đoán của Kimura Musashi.

Nhưng điều đó không có gì đặc biệt.

Trình độ huyễn thuật của Chishima Ryoko vốn không cao, chỉ cần có một người đàn ông có ý chí mạnh mẽ hơn một chút, liền chống lại sắc đẹp và sự cám dỗ, rất dễ dàng để phá vỡ huyễn thuật của Chishima Ryoko.

Lục Vân lắc đầu và nói: "Không phải tôi đánh giá thấp Liên Minh Ninja của ông, mà là Liên Minh Ninja của ông không đủ tư cách để tôi xem trọng."

"Hừ! Khẩu khí thật lớn, xem ra Thiên Sáp Điện Long đã đưa người Long quốc các cậu quay trở lại với sự tự tin mù quáng của một trăm năm trước, nếu như không có Thiên Sáp điện, người Long Quốc các người trong mắt tôi, chẳng là cái thá gì."

Kimura Musashi hừ lạnh một tiếng.

Bốn phía bắt đầu nổi lên một màn sương mù dày đặc màu trắng kỳ lạ.

Sau màn sương trắng.

Khung cảnh bắt đầu thay đổi.

Trên bầu trời lại xuất hiện mặt trăng lưỡi liềm màu đỏ kỳ lạ.

Hiển nhiên.

Đây là thế giới huyễn thuật của Kimura Musashi.

"Người Long Quốc kia, tôi sẽ khiến cậu phải trả giá đắt cho những gì cậu đã làm trước đây, khiến cậu sống không bằng chết, trước khi cậu cầu xin được chết phải ăn năng sám hối với đứa con trai đã chết của tôi!"

Kimura Musashi trầm giọng nói, từ trên mặt trăng lưỡi liềm màu đỏ truyền xuống, vang vọng khắp toàn bộ thế giới huyễn thuật.
Chương 258 Huyễn thuật chân chính

Huyễn thuật của Kimura Musashi và Chishima Ryoko không cùng đẳng cấp với nhau. Huyễn thuật của Chishima Ryoko chỉ là chút tiểu xảo nhỏ.

Thế nhưng Kimura Musashi thì khác. Trong thế giới huyễn thuật của ông ta, vạn vật đều có thể thay đổi và có khả năng tấn công. Hơn nữa, ông ta là thần của thế giới này.

Vì thế kể từ lúc Lục Vân rơi vào thế giới huyễn thuật, Kimura Musashi chắc chắn rằng tên Long quốc đã là cá trong chậu.

Ông ta có thể dùng mọi cách để tra tấn Lục Vân.

Nỗi đau do sự tra tấn này có thể nhắm thẳng vào tinh thần của Lục Vân.

Nói thẳng ra là Kimura Musashi muốn khiến cho tinh thần của Lục Vân bị sụp đổ trước, sau đó là sự sụp đổ về thể xác. Đòn kép này khiến cho hắn phải chịu nỗi đau cùng cực.

Đột nhiên có vô số xương trắng nhô ra khỏi mặt đất quấn lấy cơ thể của Lục Vân như những xúc tu khiến cho hắn không thể di chuyển và những chiếc gai mọc trên những chiếc xương trắng đó đâm vào từng tấc cơ thể của Lục Vân.

“Chuẩn bị chịu nỗi đau thống khổ đi!”

Kimura Musashi cười khẩy.

Chỉ có thể nghe được giọng nói của ông ta nhưng không thấy bóng dáng của ông ta đâu.

Khi lời chế nhạo vừa dứt, ánh trăng đỏ rực bao trùm toàn bộ thế giới huyễn thuật. Một số đốm sáng màu đỏ kỳ lạ rơi xuống lông mày của Lục Vân như thế chúng muốn khoan sâu vào bên trong để nắm bắt suy nghĩ của hắn.

Đây là một trong những thủ đoạn khác của Kimura Musashi nhằm tái tạo lại ký ức của Lục Vân.

Sau đó, tất cả những nhân vật quen thuộc hóa thành ảo ảnh xuất hiện trong tâm trí của hắn. Kimura Musashi sẽ tra tấn người thân, bạn bè và người yêu của Lục Vân trước mặt hắn và để hắn tận mắt chứng kiến những cảnh đó.

Thế nhưng dù có cố gắng như thế nào, những đốm sáng màu đỏ cũng không thể tái tạo lại ký ức của Lục Vân.

Rõ ràng đây là thế giới huyễn thuật còn Lục Vân chỉ là một hư ảnh tinh thần.

Là vị thần của thế giới huyễn thuật này, vậy mà Kimura Musashi không thể đọc được ký ức của Lục Vân?

Thật là kỳ lạ.

“Không thể nào!

Thanh âm của Kimura Musashi vang lên lần nữa. Sự tự tin của ông ta hiện tại đã giảm nhiều so với lúc trước.

“Hừ, nếu như cậu đã ngoan cố như vậy thì ta sẽ ném cậu vào ổ trùng để cho cậu nếm trải nỗi thống khổ bị ngàn vạn con trùng cắn xé!”

Thấy không thể đọc được ký ức của Lục Vân, Kimura Musashi đã thay đổi ý định và đổi cách tra tấn Lục Vân.

Tiếng nổ ầm vang lên.

Đột nhiên mặt đất nứt ra, dưới chân Lục Vân xuất hiện một cái hố đen.

Bởi vì cơ thể của Lục Vân bị đóng đinh bởi vô số gai xương nên hắn không thể di chuyển và chỉ có thể bị động rơi xuống hố đen tối tăm.

Đột nhiên có âm thanh vang lên xung quanh như tiếng chuột.

Ngay sau đó, có tiếng hét cực kỳ chói tai vang từ sâu trong hang động.

Lúc này, ánh trăng đỏ rực chiếu lên miệng hố sâu tạo ra bóng người Kimura Musashi. Nghe thấy tiếng hét bên dưới, ông ta vô cùng căm hận.

“Tên Long quốc chết tiệt dám giết con trai của ta. Ta sẽ bắt cậu phải nếm trải cảm giác đau khổ bị vạn trùng cắn xé. Sau đó, ta sẽ ném cậu vào trong dung nham để mày phải chịu tra tấn cực nóng!”

Kimura Musashi nghiến răng nghiến lợi nói.

Ông ta vừa dứt lời.

Bên dưới hố đen tối đen như mực đột nhiên bùng lên một ngọn lửa chói mắt và nó thực sự biến thành một vùng dung nham.

Dung nham nóng bỏng dâng trào, thỉnh thoảng có vài tia lửa phun lên.

Tuy nhiên đột nhiên Kimura Musashi cau mày. Chỗ dung nham này không phải do ông ta tạo ra. Ông ta vừa mới nói vậy thôi, ông ta chưa định ném Lục Vân vào dung nham sớm như vậy.

Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?

Một luồng lửa đỏ bắn ra từ bên dưới.

Ánh sáng đỏ nóng phản chiếu một khuôn mặt bên dưới.

Khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt đó, Kimura Musashi trợn mắt há hốc mồm.

Không ngờ đó lại là con trai ông ta, tiểu Kimura.

Lúc này, tiểu Kimura đang lơ lửng trên dung nham. Cơ thể của cậu ta bị bao phủ bởi những con trùng đang cắn xé máu thịt.

“Ba, tại sao ba lại làm thế này với con?”

Tiểu Kimura thét lên chói tai, vì đau đớn mà ngũ quan vặn vẹo điên cuồng. Đôi mắt tuyệt vọng kia bắn ra tia sáng oán hận như thể đang trách Kimura Musashi sao lại đối xử tàn nhẫn với con trai mình như vậy.

“A!”

Lại có một tiếng thét đau thấu tim gan vang lên.

Chỉ thấy vô số con trùng đen kỳ dị chui ra khỏi cái miệng đang há to của tiểu Kimura. Tiếp đó, nhãn cầu của cậu ta nổ tung, vô số con trùng đen chui ra ngoài nhanh chóng quét sạch chút da thịt còn sót lại trên mặt cậu ta.

Ầm!

Tiểu Kimura rơi xuống dung nham và bị ngọn lửa nuốt chửng hoàn toàn và không còn phát ra bất cứ thanh âm nào nữa.

Trái tim của Kimura Musashi như bị dao cắt.

Đây vốn là thủ đoạn ông ta dùng để đối phó với Lục Vân nhưng không ngờ người ở phía dưới lại biến thành con trai của ông ta một cách kỳ lạ.

Hơn nữa, khung cảnh tuyệt vọng trước cái chết này trông chân thực đến mức khiến cho Kimura Musashi trong giây lát quên mất rằng đây là thế giới huyễn cảnh và ông ta nghĩ rằng chính mình là người thực sự tự tay đẩy con trai vào dung nham.

Kimura Musashi khóc lớn.

Ông ta sa vào cảm giác tự trách mình.

Mãi cho đến khi, có một thanh âm truyền đến tai ông ta: “Huyễn thuật lợi hại chân chính là làm cho người ta hoàn toàn không biết đây là thế giới huyễn thuật. Ông còn kém lắm.”

Kimura Musashi quay đầu lại nhìn.

Thanh âm của người thanh niên đang nói chuyện nghe có vẻ quen quen.

Mới đầu, ánh mắt của Kimura Musashi còn trống rỗng, sau đó biến thành nghi hoặc và cuối cùng là chấn kinh.

Ông ta nhớ ra rồi.

Người thanh niên này chính là tên Long quốc, kẻ đã giết con trai của ông ta!

Ông ta không phải là người giết tiểu Kimura!

Cuối cùng, Kimura Musashi cũng tỉnh táo lại.

Vừa rồi khi nhìn thấy khuôn mặt bên dưới, ông ta đã hoàn toàn đánh mất chính mình và đắm chìm vào huyễn cảnh.

Ông ta đã quên hết toàn bộ mọi chuyện xảy ra trước đó.

Đương nhiên, ông ta cũng quên mất sự tồn tại của Lục Vân.

Nếu không phải đột nhiên Lục Vân nói gì đó thì Kimura Musashi nhất định sẽ cho rằng mọi chuyện mình thấy là thật, chính tay ông ta đẩy con trai mình xuống biển dung nham.

Đây chính là cảnh giới cao nhất của huyễn thuật khiến người ta đắm chìm vào trong đó và quên đi sự thật.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK