Trong mắt Lý Lộ hiện lên một tia u ám, cô ta thấp giọng mắng: "Đồ chó chết, là các người ép tôi!"
Từ trước đến nay, cuộc chiến giữa cô ta và Tiêu Thấm đều là một cuộc chiến thầm lặng. Đôi bên dù biết rõ nhưng vẫn giữ một lớp sương mờ không động vào.
Theo lời của Lý Lộ, ngay cả khi Tiêu Thấm phải chết, trước đó cô ta cũng phải khiến cô thân bại danh liệt, như vậy mới thỏa cơn hận của cô ta.
Thế nhưng Lục Vân lại xuất hiện.
Những gì Lục Vân đã làm.
Khiến Lý Lộ phát cáu, cô ta quyết định giải quyết mối ân oán này theo cách trực tiếp hơn.
Nếu đã không thể chiến đấu trong thầm lặng, vậy thì chiến đấu trực diện!
A Tổ đã làm việc cho Lý Lộ vài năm rồi, nhưng anh ta chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt cô ta khó coi đến vậy, dường như anh ta đã đại khái đoán được cô ta đang nghĩ gì.
Chần chừ một lúc.
A Tổ lấy hết can đảm để nhắc nhở cô ta: "Chị Lý, người bên cạnh Tiêu Thấm là một người tu đạo..."
Anh ta nói lời này không chỉ một lần.
Nhưng không thể không nói nữa.
Những người tu đạo và võ giả, vân vân…đã vượt ra ngoài phạm trù thế tục, vì vậy tốt nhất là không nên khiêu khích họ.
Còn đối với các võ giả.
Ha ha.
Điều đó dù muốn cũng không dám nghĩ tới.
Ngay cả Vũ Minh cũng không thể áp chế sự tồn tại của họ, nếu có ai dám khiêu khích, thì ngoan ngoãn chịu nhận đòn đi.
Nhưng võ giả cũng khá hiếm gặp.
Vì vậy đám người Lý Lộ sẽ không bao giờ nghĩ theo hướng Lục Vân là một võ giả.
A Tổ nhắc nhở Lý Lộ không được hành động bốc đồng.
Cuối cùng, lại bị Lý Lộ khinh thường liếc anh ta một cái, cười nhạo nói: "Đừng tưởng rằng tôi không biết anh đang suy nghĩ gì. Không phải anh đang sợ bị liên lụy sao? Nếu như sợ, thì mau chóng cút khỏi đây đi!"
A Tổ cúi đầu trầm mặc.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Tất nhiên là anh ta sợ.
Ngay từ lần đầu tiên đoán Lục Vân có thể là một người tu đạo, A Tổ có ý định thu tay, nhưng vì áp lực của Lý Lộ quá lớn, nên anh ta mới tiếp tục theo dõi Lục Vân.
Bây giờ nghe những gì Lý Lộ nói, A Tổ lập tức nao núng.
Đây là ân oán giữa cô và người tu đạo kia, còn chúng tôi chỉ là những người lao động bình thường không muốn cùng cô chịu tội.
Có tiền thì tốt, nhưng cũng phải tiêu nó một cách khôn ngoan!
Ngay khi A Tổ đang chuẩn bị nói chuyện, Lý Lộ đột nhiên lại cười lạnh nói: "Năm đó, Trác Đại Vĩ làm lộ bí mật riêng tư của tôi, anh cũng có một phần công lao đúng không?"
Vừa dứt lời, sắc mặt A Tổ lập tức thay đổi.
Trong ngành công nghiệp săn ảnh, hành động một mình chắc chắn là không được, phải có đồng đội hỗ trợ.
Không thể một mình mà phải có nhiều tay chân khác nữa, vì để thu thập động tĩnh của những người nổi tiếng đó không thể chỉ ngồi yên một chỗ chụp lén.
A Tổ từng là cánh tay phải của Trác Đại Vĩ.
Trong việc Trác Đại Vĩ vạch trần mối quan hệ ngầm giữa Lý Lộ và một người nào đó ở Đàm gia, A Tổ chắc chắn phải đóng một vai trò quan trọng trong đó.
Khi Trác Đại Vĩ trốn ra nước ngoài, A Tổ còn chưa kịp trốn thoát đã bị Lý Lộ bắt lại.
Lúc đó, A Tổ đã sợ chết khiếp, may mắn thay Lý Lộ không tính toán với anh ta, Lý Lộ chỉ yêu cầu anh ta làm việc cho mình, dưới tình hình đó, tất nhiên A Tổ đã đồng ý mà không cần suy nghĩ.
Mấy năm nay A Tổ vốn tưởng rằng Lý Lộ đã không còn quan tâm đến chuyện đó nữa, ai ngờ hôm nay cô ta lại khơi lại chuyện cũ.
Ý tứ trong đó.
A Tổ vô cùng hiểu.
Quả nhiên khi nghe xong, Lý Lộ tự hào nói: "Năm đó, vốn tôi có thể biến anh thành một con chó không nhà, giống như tôi đã làm với Trác Đại Vĩ, nhưng tôi rất tốt bụng cho anh một cơ hội, nhưng điều đó không có nghĩa là anh không phải là một con chó."
Tôi chỉ đổi anh từ một con chó vô gia cư thành một con chó phục việc mà thôi. Sau khi được cho ăn thịt vài năm, thì anh coi mình là một con người rồi?
A Tổ đỏ mặt tía tai nói thầm, Lý Lộ là con mụ mồng mép ác độc.
Nhưng anh ta cũng chỉ có thể tức giận thầm mắng, không dám nói ra.
Người Đàm gia, anh ta đắc tội không nổi.
Bầu không khí đột nhiên trở nên ngột ngạt, những tiểu tay săn ảnh xung quanh cũng cảm thấy ngực bùng lên ngọn lửa tức giận.
Lão đại của bọn họ ở trước mặt Lý Lộ chỉ là một con chó, vậy chẳng phải những đứa em này còn không bằng con chó sao?
Ai mà cảm thấy thoải mái khi nghe điều này chứ?
Lý Lộ khinh thường liếc A Tổ một cái, nói: "Đừng trách tôi thẳng thắn, sau này đi theo tôi thì ngoan ngoãn làm việc, phúc lợi nhất định thuộc về anh, chuyện này anh không cần xen vào, tự nhiên tôi sẽ giải quyết."
Đây là một cái tát điển hình sau buổi hẹn hò ngọt ngào.
A Tổ có thể nói là tay săn ảnh có tiềm năng nhất làng giải trí sau Trác Đại Vĩ, trong làng giải trí anh ta là sự uy hiếp rất lớn, khiến những ngôi sao nổi tiếng đó cũng phải biết cách lấy lòng Lý Lộ.
Họ không giống như Tiêu Thấm, xung quanh người không có hắc liệu*.( điểm yếu hay vết dơ.)
Vì thế.
Lý Lộ sẽ không bao giờ dễ dàng buông bỏ thứ vũ khí sắc bén này.
Giữ A Tổ bên cạnh chắc chắn có nhiều lợi hơn là hại.
Sở dĩ vừa rồi cô ta nói như vậy, là để A Tổ hiểu, mạng của anh ta là của cô, anh là con chó của cô, đừng nghĩ có thể thoát khỏi.
Nhưng Lý Lộ cũng thông minh, không giáng một gậy chết tươi.
Bảo A Tổ không cần can thiệp vào việc với Lục Vân nữa, đó là một cách để xoa dịu anh ta, cô ta muốn A Tổ biết rằng, người chủ thỉnh thoảng sẽ xem xét cảm xúc của con chó.
A Tổ từ từ thở ra sự ngột ngạt trong lồng ngực, nói: "Cảm ơn sự khoan dung của chị Lý."
Anh ta không dám hỏi Lý Lộ rằng cô ta định đối phó với Lục Vân như thế nào, cũng không có tâm trạng hỏi, chỉ cần Lý Lộ không yêu cầu anh ta đi theo Lục Vân là được rồi.
Lý Lộ nói: "Anh và đồng bọn của mình tìm khách sạn gần nhất nghỉ ngơi thật tốt đi, tôi xử lý thằng nhỏ kia rồi về sau, anh nhớ tiếp tục theo dõi Tiêu Thấm." Vừa nói xong, sắc mặt Lý Lộ trở nên có chút lạnh lùng.
Vốn dĩ cô ta muốn nhân cơ hội này vạch trần scandal giữa Lục Vân và Tiêu Thấm, nhưng scandal này còn chưa kịp đào ra mà ngược lại bị Lục Vân giở trò hại lại, khiến tâm tình Lý Lộ trở nên vô cùng khó chịu.
Nếu như cơ hội đã trở thành trở ngại, vậy thì cô ta cần loại bỏ hắn.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Lý Lộ vội vã đến sân bay thủ phủ của tỉnh, lên chuyến bay trở về thủ đô.
Trở lại Đàm gia.
Lý Lộ đem chuyện quái dị ở Giang Nam nói với chồng cô ta là Đàm Trí Minh biết.
Đàm Trí Minh sớm đã biết những ân oán giữa Lý Lộ và Tiêu Thấm từ lâu, nên đã an ủi cô ta, nói: "Bình tĩnh nào bảo bối, không phải chỉ một người tu đạo thôi sao. Chúng ta có thể mời Bạch Long Vương giúp đỡ, nhất định có thể làm cho đối phương biến mất không còn tăm tích.
Và hơn nữa anh còn có một cái tin tức tốt muốn nói cho em biết, vị Long gia kia, sắp chết."
Chương 290 Bạch Long Vương
Tiền là thứ tốt.
Nhưng đối với các đại lão trong giới võ tu , tiền chẳng khác gì nước chảy. Bọn họ chỉ cần ngồi một chỗ, ngoắc tay một cái là có vô số nhà hào môn đưa tiền đến tận cửa.
Bạch Long Vương chính là như thế.
Hàng năm, Đàm gia sẽ chủ động gửi một số tiền lớn đến cho ông ta, phụng dưỡng ông ta giống như bồ tát sống.
Tất cả những điều này là vì Bạch Long Vương là một tôn giả cảnh.
Để có chỗ đứng tại thủ đô, những thế gia hào môn hoặc là có quan hệ mật thiết với tổng bộ Vũ Minh, hoặc là bỏ ra rất nhiều tiền để phụng dưỡng tôn giả giống như Đàm gia.
Hóa Cảnh Tông Sư ở nơi này không có nhiều.
Trong khi đó, tại một trang viên rộng lớn.
Đàm Trí Minh đưa Lý Lộ tới thăm Bạch Long Vương. Từ lúc bước vào cổng trang viên, họ phải đi bộ hơn 40 phút mới đến dinh thự nơi Bạch Long Vương ở.
Điều này không nói quá tí nào.
Để bày tỏ lòng kính trọng với Bạch Long Vương, hai người Đàn Trí Minh hoàn toàn không dám lái xe vào trang viên nên chỉ có thể đi bộ suốt quãng đường.
Cũng chẳng có gì lạ khi Đàn Trí Minh cẩn thận như thế.
Thế gia hào môn như bọn họ đã tới và bám rễ tại thủ đô từ khi tổ tiên còn uy phong. Thế nhưng kể từ khi khi tổ tiên qua đời, uy danh của gia tộc sẽ không còn như trước nữa. Nếu như lúc này không kịp thời tìm chỗ dựa, e rằng sớm muộn gia tộc sẽ bị sụp đổ.
Hiện tại, Bạch Long Vương chính là cái đùi lớn của Đàm gia.
Nên đương nhiên là Đàn Trí Minh vô cùng cung kính.
“Tu đạo giả.”
Sau khi nghe Lý Lộ thuật lại mọi chuyện, Bạch Long Vương không khỏi cười lạnh một tiếng.
Tu đạo giả có sở trường về mặt đạo pháp. Có lẽ họ mạnh hơn tu võ giả ở giai đoạn đầu nhưng sau khi đạt đến hóa cảnh, tu võ giả hoàn toàn không để tu đạo giả vào mắt.
Huống chi đối phương mới hơn 20 tuổi, đạo pháp có thể mạnh tới mức nào?
Bạch Long Vương đường đường là tôn giả một phương, còn mạnh hơn cả Hóa Cảnh Tông Sư nên hiển nhiên ông ta không để Lục Vân vào mắt.
Xin ông ta ra tay chẳng khác nào xúc phạm ông ta.
Bạch Long Vương liếc nhìn Đàm Trí Minh với vẻ khinh thường, nói: “Cậu xác định muốn mời tôi đối phó với một tên tu đạo giả?”
Bạch Long Vương lấy tiền của Đàm gia, không phải để làm vệ sĩ nhưng vẫn lấy một cách rất chính đáng. Hay nói cách khác, Đàm gia bỏ tiền ra phụng dưỡng tổ tông.
Hơn nữa, không phải lúc nào Bạch Long Vương cũng ra tay giúp đỡ Đàm gia.
Khi Đàm gia tìm tới và thỉnh cầu ông ta làm người chống lưng cho mình, Bạch Long Vương từng nói rằng dù ông ta có nhận bao nhiêu tiền của Đàm gia thì cũng sẽ chỉ ra tay đúng 3 lần.
Sau 3 lần, quan hệ hợp tác giữa hai bên sẽ chấm dứt.
Với thực lực của Bạch Long Vương, có rất nhiều thế gia hào môn ở thủ đô muốn ôm đùi ông ta.
Sau khi nghe Bạch Long Vương nói xong, Đàm Trí Minh rơi vào mớ hỗn độn.
Bạch Long Vương cho Đàm gia tổng cộng 3 cơ hội.
Trong những năm đầu Đàm gia gặp phải nguy cơ, Bạch Long Vương đã ra tay một lần, tức là bọn họ đã tận dụng một cơ hội.
Còn hai cơ hội nữa.
Sau khi hai cơ hội này hết sạch, nếu Đàm gia còn chưa tìm được chỗ dựa khác, điều đó đồng nghĩa với việc Đàm gia sẽ sa sút.
Nguyên tắc của Bạch Long Vương là không hợp tác lần thứ 2 với cùng một gia tộc.
Vì vậy, hai cơ hội còn lại này rất quý giá.
Khi Đàn Trí Minh còn đang do dự, Lý Lộ đột nhiên ôm lấy cánh tay, xoa ngực anh ta rồi nói: “Chồng à, người ta thực sự không thể nhịn nổi mà!”
Giọng nói này khiến cho Đàn Trí Minh phát mê, anh ta ta kiên quyết: “Long Vương đại nhân, tôi chắc chắn muốn thỉnh cầu ngài hãy ra tay giết chết tên tu đạo giả đó.”
Đàm Trí Minh thực sự rất thích Lý Lộ, đây là một minh tinh rất quyến rũ.
Bạch Long Vương cười lạnh nói: “Đàm Trí Minh, Đàn gia rơi vào tay cậu đúng là đáng tiếc.”
Ông ta nói không hề nể nang.
Sắc mặt của Đàn Trí Minh hơi thay đổi nhưng anh ta không dám phản bác.
Cha của anh ta chỉ có một mình anh ta là con trai nên sau khi ông ta qua đời, đương nhiên là Đàm gia rơi vào tay Đàm Trí Minh.
Hai năm trước, khi cha của Đàm Trí Minh còn sống, ông ta từng cảnh cáo Đàm Trí Minh rằng chơi bời với Lý Lộ thì được nhưng tuyệt đối không được yêu. Bởi vì cho dù Đàm Trí Minh thật sự rung động, ông ta cũng sẽ không bao giờ để Lý Lộ bước chân vào Đàm gia.
Trong mắt những nhà hào môn này, minh tinh rất thấp kém.
Vì thế, sau khi mối quan hệ giữa Đàm Trí Minh và Lý Lộ bị phanh phui, Đàm Trí Minh quả thực đã dừng lại một thời gian nhưng chỉ vài tháng sau, anh ta đã quay lại với Lý Lộ.
Đối với Đàm Trí Minh, Lý Lộ một tiểu yêu tinh quấn người.
Sau khi cha của Đàm Trí Minh qua đời, anh ta tiếp quản Đàm gia nên lại càng không kiêng nể gì. Anh ta trực tiếp đệ đơn ly hôn với vợ cũ và đưa Lý Lộ vào nhà.
Lần này Lý Lộ bị ức hiếp, Đàm Trí Minh không ngần ngại lãng phí cơ hội mời Bạch Long Vương ra tay chỉ để nhận được nụ cười của mỹ nhân.
Bạch Long Vương cười lạnh nhìn anh ta, cũng không hề sai khi nói Đàm gia rơi vào tay anh ta là một nỗi bi ai.
Đàm Trí Minh không dám nói lại.
Bạch Long Vương nói: “Sau này chuyện sống chết của Đàm gia không còn liên quan gì đến tôi nữa nhưng dù gì cậu cũng có ba cơ hội nên tôi sẽ không từ chối.”
Ông ta cũng không tốt bụng đến mức khuyên Đàm Trí Minh suy nghĩ lại, những lời ông ta vừa nói chỉ là châm chọc mà thôi.
Sau khi không chịu nổi đuổi hai người Đàm Trí Minh đi, Bạch Long Vương gọi đệ tử Cao Phong vào, nói: “Lập tức đến Giang Nam dọn một đống rác giúp ta.”
Một tu đạo giả tầm thường không đáng để một tôn giả như ông ta phải ra tay.
Đệ tử của ông ta, Cao Phong là một Hóa Cảnh Tông Sư.
Để Cao Phong đi là đủ.
Ekip của Tiêu Thấm đang ở thành Giang Nam.
Lục Vân cũng đang ở đây.
Xem chị sáu đóng phim đúng là sự hưởng thụ tột bậc, cái gọi là cảnh đẹp ý vui chính là như vậy.
Sau khi Tiêu Thấm quay xong một cảnh, cô ngồi một bên nói cười với Lục Vân.
Vì sau đó vẫn còn một cảnh quay nữa nên cô không cởi chiếc sườn xám trên người ra. Khi ngồi cạnh Lục Vân, đôi chân trắng nõn xinh đẹp lộ ra của cô khiến Lục Vân nhìn mãi.
Đôi chân này thực sự rất đẹp.
Trong lúc lão lưu manh Lục Vân khiến cho Tiêu Thấm đỏ mặt, đột nhiên một đôi chân dài đi tới và dừng lại trước mặt hắn.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.