“Ai nói Y Nhi phải thành thân?”
Ninh Kham trầm giọng nói một câu, khiến tất cả mọi người đều yên.
tĩnh lại.
“Không mặc để tang cũng được! Nhưng Ai Gia muốn người giúp Ai Gia đưa tang cho Yến Nhi, việc này không quá đáng chứ? Ngay cả chút chuyện này cũng từ chối, ngươi còn tính gì là hoàng thất? Là Vinh Cực Đa công chúa cái gì nữa?”
Nói cho cùng, Ninh Tương Y được phong hào, địa vị của nàng khiến bà ta cảm thấy chướng mắt.
Thái hậu chính là muốn dùng việc? đưa tang Yến Nhi kích thích Ninh Tương Y, đưa tang quả thật so với tổ chức tang lễ không khác nhau lắm mặc dù không cần mặc để tang, nhưng phải chịu trách nhiệm tiếp đãi mọi người, còn phải trông coi thi thể bảy ngày bảy đêm, cho đến khi đội đưa tang đến, lại chờ Yến Nhi mồ yên mã đẹp, lúc này mới được tính là hoàn thành nhiệm vụ.
Cho nên chỉ cần Ninh Tương Y chấp nhận, thời gian lâu như vậy, Thái Hậu nhất định có thể bắt được lỗi của nàng! Đến lúc đó lại ép nàng từ bỏ ngôi vị! Nếu không, Thái hậu làm sao nuốt được cục tức này này?
“Nếu như ta không đồng ý thì sao?” Ninh Tương Y đứng trước cửa đại điện, lạnh lùng hỏi.
“Ngay cả Ai Gia muốn nhờ ngươi cũng không chịu giúp, về sau còn có thể trông cậy gì vào ngươi? Ngươi nên mau tự viết tội sách* cho mình, thừa nhận bản thân không xứng với sự phong thưởng của Hoàng đế đi.
Nếu không, Ai Gia sẽ để cho người trong cả thiên hạ đều biết người là en nghịch nữ, bất hiếu, bất trung!”
Hoàng đế khiến đại thần đều ngây ra, không lấy chồng, làm gì ở đâu có công chúa không lấy chồng?
Nhìn thấy bọn hạ thần giật mình, Ninh Kham ngược lại cười.
“Y nhi trời sinh thông minh, thân thủ lợi hại, tài năng xuất chúng, trẫm, tại sao phải gả nàng đi? Mà lại Y nhi tự mình ở trước mặt trẫm lập lời thề, cả đời không gả! Cho nên trẫm vì.
đền bù cho nàng, mới cho nàng địa vị như vậy, các ngươi còn ý kiến gì không?”
Thấy bên dưới yên tĩnh, Ninh Kham lại nói, “ Xét về tài năng võ nghệ, bàn về trí tuệ mưu lược, mấy điểm này Y nhi đâu có thua kém gì nam nhi? Hơn nữa nàng đối với Giang Sơn xã tắc có công, vì sao không thể không phong thưởng?”
Hoàng Thượng càng nói càng cảm thấy có lý, “Trẫm không coi Y nhi là hoàng thái nữ, mà coi nàng là làm nam nhi, có năng lực nam nhi, vì sao không thể trọng dụng?”.
Có người chần chờ nửa ngày, mới thấp giọng hỏi, “Chẳng lẽ công chúa liền vì vậy mà không có người nối dõi sao?”
Hoàng đế bị hỏi khó, lần đầu tiên hẳn suy nghĩ vấn đề này…
Ngẫm nghĩ một hồi, Hoàng đế đột nhiên nói, “ Nếu như hoàng nhi của trẫm có thể cưới thể nạp thiếp, công chúa vì nước hi sinh đến cùng, vì sao lại không thể có nam sủng?”.
Một câu này của hoàng đế, khiến toàn bộ triều đình chấn động! Nếu không phải Ninh Úc đang bận giải quy quyết sự việc ở Ngân Trang không có vào triều, nếu không phải Ninh Giác còn ở sông Hoài, chỉ bằng một câu này thôi, e rằng đều muốn lật trời!
Ninh Tương Y bị Thái hậu làm cho đau đầu.
Từ trước đến nay, quả thật công chúa có thể quản lý hậu cung, nhưng đó là tình huống hoàng hậu sinh bệnh hoặc là công chúa tuổi tác rất lớn, Thái hậu nói như vậy cũng có ba phần lý, thật sự làm cho Ninh Tương Y đau đầu.
Thái hậu dường như cũng biết, Ninh Tương Y rất cứng rắn, chỉ sợ là sẽ không khuất phục, nhưng cuối nên cùng Thái Hậu vẫn là muốn bức ép thêm một cái, cho nên cười lạnh nói.
“Ngươi không đồng ý đưa tang cho Yến nhi cũng được! Ai Gia coi như không có người cháu gái này, chỉ là...!Yến nhi khi còn sống ái mộ Ninh Úc đã lâu.
Ninh Úc nhất định nghe lời người, chỉ cần ngươi có thể thuyết phục Ninh Úc đưa tang cho Yến nhi, Ai Gia...!Liền bỏ qua ngươi!”
Thái hậu lúc nói lời này cũng có mấy phần thật lòng, trước tình huống không có người thân của Long Hàm Yến, thì lúc đưa tang nhập lăng, bình thường đều là trượng phu đưa tang.
Nếu không thành thân,thì để huynh đệ làm thay, nhưng tính toán như thế nào thì cũng không tới phiên Ninh Úc!
Cho nên Thái hậu cuối cùng đưa ra loại yêu cầu này, cũng coi là vừa làm khó dễ, vừa thỏa hiệp.
Nếu như hiện tại Thái Hậu không bắt ép được Ninh Tương Y, chỉ có thể nghĩ ra phương pháp này.
Có thể nhờ Ninh Úc đưa linh, cũng coi là thành toàn cho Yến nhi, như thế xem ra vẫn là có mấy phần từ tâm.
Chỉ là lời này, khiến Ninh Tương yên Y có chút không chấp nhận, “Có phải là ta không đưa tang Long Hàm Yến, ngươi liền bắt ta thuyết phục Ninh Úc đến đưa tang?”
Thái hậu cười lạnh nói, “Làm sao, như vậy cũng không được à? Yến nhi nói thế nào cũng là biểu tỷ của Ninh Úc, các ngươi vốn là có nghĩa về vụ tiễn nàng một đoạn, nếu như ngay cả cái này cũng làm không được, ngươi còn có tư cách làm Vinh Quốc công chúa? Máu lạnh vô tình như thế, không sợ người trong thiên hạ bàn tán sau lưng ư?!”
Thái hậu dù sao đã đưa ra yêu cầu cuối cùng, nếu như ngay cả cái này Ninh Tương Y cũng không làm được, như vậy cũng quá không nên mặt Thái hậu rồi.
Vốn là, Ninh Tương Y không nghĩ nhận việc này, bởi vì Ninh Úc mặc dù có nghĩa vụ tiễn Long Hàm Yên một đoạn đường, nhưng tuyệt đối không phải người đưa linh, chỉ có thể coi là tân khách đi theo thôi.
Nhưng vừa nghĩ tới Long Hàm Yến khi còn sống thích Ninh Úc nhiều như vậy, Thái hậu liền nuốt không trôi cơn tức này này, hết lần này tới lần khác muốn dùng chuyện này, làm khó Ninh Tương Y!
Ninh Tương Y đột nhiên cười, nàng lấy ra từ trong ngực ra một bình rượu, ngửa đầu uống một ngụm!
Quả thật lúc này nàng nên đáp ứng Thái hậu ngay mới là lựa chọn tốt nhất, bởi vì nàng bây giờ vừa mới được tấn phong, còn chưa cử hành nghi lễ phong hào, thực tế không nên náo loạn để xảy ra chuyện gì, nhẫn nhịn cùng nhượng bộ mới là lựa chọn tốt nhất.
Lại nói, để Ninh Úc đi đưa linh cho Long Hàm Yến, với hắn mà nói cũng không có tổn thất gì, Ninh Tương Y cũng có thể tạm thời để Thái hậu dàn xếp ổn thỏa, về sau lại đọ sức!
Nhưng là vừa nghĩ tới người ngoài không biết sự việc trong cung, sẽ xem Ninh Úc như trượng phu Long Hàm Yến hoặc là người thân, Ninh Tương Y đã cảm thấy trong lòng rất không thoải mái!
Rõ ràng là nàng ta muốn giết mình, bị giết chỉ có thể nói là do nàng ta tự tìm đường chết! Nàng tại sao? phải nuốt trôi cơn tức này!
Ninh Tương Y nghĩ mà không ra.
Thái hậu lúc này đã có chút không thể nhịn được nữa! Thái hậu đã nhượng bộ đến mức này, chẳng lẽ Ninh Tương Y còn muốn cự tuyệt?
“Ninh Tương Y, người đừng có tỏ ra không biết điều! Ngươi về sau còn lập gia đình, là đưa ra ngoài hòa thân, hay là gả cho con cháu quan gia, Ai Gia, cũng có thể quyết định việc hệ trọng của ngươi!”
Vũ lực đánh không lại nàng, liền lấy thế đè người, không có lý do xác đáng, Hoàng đế khẳng định sẽ làm chỗ dựa cho nàng, cũng chỉ có hôn sự mới có thể nắm đằng chuôi Ninh Tương Y! Bằng không, nàng còn muốn lật trời!
Thái hậu ngược lại muốn xem xem Ninh Tương Y làm sao lựa chọn, nếu quả thật lúc này làm mất lòng bà ta, về sau bà ta liền đem gả Ninh Tương Y cho một tên vô danh không học thức không nghề nghiệp lại còn ương ngạnh, hoặc là trực tiếp đưa đi tiểu quốc hòa thân gả cho một lão già.
Bà ta càng nghĩ càng đắc ý, mở miệng hỏi, “Ngươi đã có lựa chọn chưa? Là tự mình đưa tang cho Yến nhi, hay là để Ninh Úc đưa tang Yến nhi?”.
Ninh Tương Y trong mắt lóe lên tia u ám, chậm rãi nói.
“Ta sẽ đưa tiễn Yến Nhi.”
Giọng nói của Tương Ninh Y có chút kỳ quái, Thái hậu vừa định cười đắc ý một chút, châm chọc vài câu.
Ninh Tương Y vậy mà cầm túi rượu nghiêng xuống, đem toàn bộ rượu đổ vào thân thể Long Hàm Yến
Nàng muốn làm gì?!
Ngay lúc đó Thái hậu không rõ ở cho lắm, Ninh Tương Y cúi đầu nhìn xem thi thể Long Hàm Yến, trong mắt lóe lên vẻ âm trầm.
Nàng trực tiếp lấy ra mồi lửa, chỉ trong nháy mắt đã ném vào! Ánh lửa bùng lên! Mọi người xung quanh đều một phen hoảng sợ.
Thái Hậu vì lo lắng cho thi thể Long Hàm Yến nên lót dưới thân rất nhiều bông tơ, gặp lửa liền cháy, trong khoảnh khắc, thân ảnh Long Hàm Yến liền bị ánh lửa bao vây.
Dưới trời đông lạnh lẽo, ngọn lửa to như cháy đến lòng mọi người xung quanh.
Ninh Tương Y điên rồi sao?!
Nàng lại ở của cung của mình đốt thi thể của Long Hàm Yến! Phải biết ở cổ đại, không thể mồ yên mà đẹp là tối kỵ!
Mà Đại Dục đã tồn tại lâu như vậy….
Không không, không nói Đại Dục! Từ trước đến nay, mọi người đều chưa từng gặp qua người nào đáng sợ như Ninh Tương Y vậy!
Ninh Tương Y nhất định là điên rồi!!
- ---------------------------.
Danh Sách Chương: