Mục lục
Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nàng khiến Ninh Úc giật mình! Bởi vì hắn cảm giác đột nhiên Ninh Tương Y có gì đó là lạ, hắn còn chưa kịp biết điều đó là gì, Ninh Tương Y vừa nói.

“Qua sự hiểu biết của ta đối với ngươi, phán đoán của ngươi là nàng sẽ chết mới đúng.”
Hắn không thể nói cảm giác là gì, chỉ cảm thấy Ninh Tương Y đang ở gần trong gang tấc vẻ mặt khó hiểu và giọng nói yếu ớt đi.

“Vậy thì chuyển qua câu hỏi khác đi, người cảm thấy nữ tử này nếu thật sự bị người chèo thuyền đưa về ba năm trước, nàng cũng không tìm cái chết, như vậy nàng sẽ đi trả thù hại trượng phu của nàng và thị thiếp, hay là chỉ có sống cuộc sống của mình, cả đời không qua lại với nhau?”
Nàng tra hỏi nghiêm túc như vậy, khiến Ninh Úc khẽ nhíu mày.

Ninh Úc đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ, nếu như là hắn, cho dù những người kia không khiêu khích hắn, hắn cũng sẽ mạnh tay trừng trị, không cần nói đạo lý, chỉ cần loại bỏ hết hận ý trong lòng.

Thế nhưng vì sao hoàng tỷ hỏi hắn như vậy? Hắn nghĩ tới gì đó, đột nhiên trên lưng toát ra mồ hôi lạnh, đêm ấm áp như vậy bị Ninh Tương Y phá hỏng hoàn toàn, hắn mi mắt nháy nháy, không biết nên trả lời thế nào.

Buông tha cho kẻ thù cả đời không qua lại với nhau? Đáp án này không phải câu trả lời của hắn, nhưng nhìn mặt Ninh Tương Y gần trong gang tấc, hắn nhẹ nhàng nói.
“Chuyện chưa xảy ra, cứ coi như là cơn ác mộng thì tốt hơn, báo thù và đoạn tuyệt, cũng không cần thiết đúng không?”

Ninh Úc cảm thấy điều hắn nói thật sự trái lương tâm của mình, huống chi là khi Ninh Tương Y nghe, nàng nhẹ nhàng nhéo vào trong ngực hắn cười, ngón tay trắng nõn nắm lấy ngực hắn, đỉnh đầu nhẹ nhàng xoa vào cằm hắn, bọn họ bây giờ như vậy, thế nhưng là Ninh Úc lại có một cảm giác khủng hoảng kỳ lạ, khiến hắn không biết nói gì.

“Ninh Úc.” Nàng dường như cười ra nước mắt, một đôi mắt to giơ lên, trong mắt là nước mắt óng ánh.

“Ngươi lại gạt ta!”
Sắc mặt nàng đột nhiên biến đổi, trở nên nguy hiểm!
Mà lúc này, vì cảm thấy không yên lòng Ninh Úc liền cúi đầu ngậm lấy môi của nàng! Hắn vội vã như vậy là vì dường như chỉ có thế này hắn mới có thể cảm nhận được nàng đang tồn tại.

Sau khi hôn sâu hồi lâu, đến khi cảm giác khó hiểu trên người Ninh Tương Y biến mất, hắn mới buông nàng ra.

Ninh Tương Y có chút bối rối nhìn hắn, dường như không hiểu hai người sao lại hôn nhau nữa rồi?
Ninh Úc thấy nàng như thế, nhẹ nhàng thở ra, sau đó nghiệm mặt nói.

“Ta không có lừa nàng, nếu giả thiết của nàng thành sự thật, đây tất cả đều là suy nghĩ của chính ta, ta không lừa nàng, ta sẽ đem toàn bộ những người kia giết chết, cho dù bọn họ còn chưa kịp làm tổn thương ta, ta cũng sẽ không cho bọn họ cơ hội này.

Nhưng nếu đối tượng đó là nàng, nàng là người bị người khác hãm hại, mà ta là người ngu xuẩn làm tổn thương nàng, như vậy ta thực sự hi vọng, nàng có thể cho ta người có mắt như mù làm tổn thương nàng một cơ hội, đừng đem chưa chuyện xảy ra tính toán vào ta, bởi vì ta tuyệt đối sẽ không làm tổn thương nàng lần nữa!”
” Hắn cúi đầu hốt hoảng nắm lấy tay Ninh Tương Y, “Con người có lẽ có rất nhiều luân hồi chuyển thế, mặc dù ta không tin cái này, nhưng nếu ta có một kiếp không may tổn thương nàng, thậm chí có một kiếp giết nàng, nhưng kiếp này, ta chỉ muốn đối xử tốt với nàng – ta không thể cam đoan là đời đời kiếp kiếp, nhưng một kiếp ta có thể cam đoan, cho nên ta không lừa nàng.”
Ninh Tương Y trừng mắt nhìn, vừa chật vật gắng hiểu ý hắn, vừa có chút hối hận sao mình lại đột nhiên nói những lời đó, Ninh Úc thông minh như vậy, lỡ như hắn thật thật đoán ra cái gì là chuyện tốt hay xấu?
Gần đây nàng luôn cảm thấy những suy nghĩ trong lòng mình càng ngày càng nặng nề, cũng không biết là vì cái gì.

Mà nàng nghĩ không sai, Ninh Úc thật sự đoán đúng, trong lòng hắn đột nhiên có những suy nghĩ táo bạo diệu kỳ, bởi vì trong lòng hắn, Ninh Tương Y giống như là thần tiên tồn tại, nàng từ lúc bước vào đã có những thần tích vang trời, có phải nàng có thể nhớ chuyện kiếp trước kiếp này, mà hỏi như vậy?
Không thể không nói, Ninh Úc thật sự vô cùng thông minh, mà sức tưởng tượng cũng càng phong phú, suy đoán sát với sự thật vô cùng.

Hắn đột nhiên kéo Ninh Tương Y đang trầm từ ôm vào trong lòng ngực, cảm nhận được rõ ràng cơ thể nàng đang tồn tại, hắn mới nhẹ nhàng thở dài, đưa tay vuốt vuốt tóc của nàng.


Sợi tóc của nàng rất mềm, rất thơm, để người hôn rất khó kiềm chế.

“Bất luận như thế nào… Nàng không được rời khỏi thế giới của ta.” Hắn nói.

Coi như giả thiết của hắn là thật, Ninh Tương Y thật sự có thể nhớ được kiếp trước kiếp này, nàng có lý do đặc biệt đi đến bên cạnh hắn, bây giờ vì lý do ở kiếp trước mà muốn rời khỏi hắn, như vậy hắn thật sự bị chết oan!
Hắn mạnh mẽ yêu cầu, “Cho dù nàng muốn trừng phạt ta, cũng phải luôn ở bên cạnh ta để trừng phạt, không được rời đi!”
Ninh Tương Y bị hắn ôm như vậy cũng cảm thấy có chút khó hiểu, thế nhưng tình cảm trong giọng nói của hắn nghiêm túc như vậy, làm cho nàng không thể nào từ chối.

Mà lúc này, Ninh Tương Y đột nhiên nghĩ đến gì đó, vỗ nhẹ vào Ninh Úc hai lần, sau đó từ trên hông gỡ ra một vật, sắc mặt có chút kỳ lạ.

Tảng đá nhìn như bình thường này, chỉ sau khi đầu tiên hiện ra ánh sáng, nó đã không còn phát sáng nữa, nhưng nghĩ đến sự kỳ lạ của mình trong khoảng thời gian này, nàng đột nhiên cảm thấy … Chẳng lẽ là thứ này quấy phá? Dù sao được Tuyết Tộc dùng làm thánh thạch, không thể chỉ có tác dụng tượng trưng cho thân phận?
Khi lần đầu tiên nàng sờ vào tảng đá kia cảm giác ý thức có chút choáng váng, tảng đá kia hắn là có ẩn phóng xạ gì đó.

Ninh Úc nhìn thấy tảng đá kia, có chút kỳ lạ, nhưng hắn cảm nhận được tảng đá kia với hắn dường như có một lực hút vô hình, hắn không khỏi đưa tay đụng một cái, trong nháy mắt đó! Trong đầu hắn đột nhiên choáng, hình như chóng mặt, Ninh Tương Y còn chưa kịp nói gì đã thấy hắn khó chịu nhíu mày, liền vội hỏi hắn.

“Ngươi làm sao rồi?”
Trong mơ màng, hắn nghe được giọng nói Ninh Tương Y, cảm thấy đầu óc nóng lên, còn chưa kịp phản ứng, cơ thể của hắn đã đặt trên người Ninh Tương Y!
Cảm nhận được trong lòng như lửa đốt, hắn đột nhiên có chút quái dị hỏi, “ ta đang bị làm sao vậy?”

Hắn giống như tiềm thức kiềm chế lâu nay đột nhiên thoát, cơ thể nhanh hơn lí trí.

Ninh Tương Y cũng thất kinh, lập tức nhìn tảng đá trong tay mình, nàng đột nhiên có ý nghĩ, có phải tảng đá này bên trong chứa xạ tuyến, nó có thể ảnh hưởng tạm thời đến tâm trí của con người?
Nhưng nàng mang lâu như vậy, cảm giác ảnh hưởng cũng không phải quá lớn, cho nên nàng lớn mật tưởng tượng, cái này có lẽ liên quan đến ý chí người đụng chạm vào nó, ý chí càng yếu kém, càng dễ dàng chịu ảnh hưởng? Xem ra cần phải tìm người thử một lần.

Nàng nghĩ đến liền muốn đi ngay, nhưng Ninh Úc đã đè ở trên người nàng, làm thế nào bỏ hắn xuống dưới?
Lúc này có che khuất, không ai nhìn thấy bọn họ đang làm cái gì ở đây…
“Ninh Úc, người xuống đi, ta muốn làm một thí nghiệm!”
“Chờ một chút.” Hắn đột nhiên cười, khuôn mặt tuấn tú, được ánh lửa ở phía xa chiếu rọi tới càng làm chấn động lòng người.

“Những chuyện này không cần gấp gáp, hoàng tỷ, ta đã gần trưởng…” Hắn gục đầu xuống, hơi thở của hai người và những sợi tóc quấn lấy nhau,”Trưởng thành, cũng không còn là trẻ con.”
Ninh Tương Y hai tay ôm ngực, tỉnh táo hỏi, “Ngươi muốn làm gì!”
- ---------------------------.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK