Mục lục
Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Có đồng ý hay không…”
Ninh Tương Y bị ánh mắt hắn bắt nạt, vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi, không đồng ý nữa nàng sẽ giận thật!
Ninh Úc híp mắt, đột nhiên nhoẻn miệng cười.

Dáng vẻ lạnh lùng quen thuộc kia, đột nhiên cười một tiếng, thật giống như đá quý được gọt mài, mặt trời hiện hữu!
Dường như có ánh sáng rực rỡ trong đôi mắt đen của hắn, với nụ cười đẹp mang theo sự trong lành và ngượng ngùng, hắn như vậy quả thực khiến người khác không thể kháng cự!
Ninh Tương Y ma xui quỷ khiến lại hôn lên, còn chưa kịp nếm hương vị môi hắn, đã bị hắn xoay người đè xuống trên giường.

Giữa lúc xoay chuyển, hai người đều cảm nhận nhiệt độ cơ thể nóng rực của nhau!
“Hoàng tỷ, nàng thật sự rất thích đùa với lửa!”
Hắn nhếch môi mà cười, cực kỳ nguy hiểm nhìn chằm chằm nàng, thấy toàn thân nàng căng cứng, lại nghe được giọng nói thì thào từ bên tai, nàng uất ức, nằm dưới người hắn tay chọt vào lồng ngực hắn.

“Còn không phải tại ngươi không nghe lời…”
“Cho nên?”
Hắn nhíu mày động tác cũng tuấn tú không tưởng nổi.

“Cho nên… Nàng chuẩn bị lấy sắc quyến rũ ta sao?”
Ninh Tương Y liền đỏ mặt, hơi thở hai người quấn quýt, tim đập rộn lên, hắn vì sợ thân thể nàng nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng Ninh Tương Y lại không hề nể mặt thấy hắn không dám động bậy, vậy là càng ngày càng bạo!
“Ta mặc kệ! Ngươi không đồng ý… Ta sẽ làm cho người đồng ý mới thôi!”

“Thật sao?” Mắt của hắn sáng lên, giọng nói dần dần thấp lại, “Nàng muốn làm gì để ép ta?”
Giọng nói kia thật sự là rất mập mờ…
Ninh Tương Y mặt ửng đỏ tránh đi ánh mắt hắn, đột nhiên tinh quái, “Như vậy đi! Ta trêu chọc ngươi, nếu ngươi có thể nhịn được không chạy ra đi, coi như ta chưa nhắc tới chuyện cái này!”
Ninh Úc nhíu mày, cũng không muốn đồng ý chuyện hoang đường này, nhưng vừa nghĩ nàng chủ động dụ dỗ… Tim hắn lại nóng rực, cho nên không nói gì.

Thấy hắn hắn chần chờ không từ chối, Ninh Tương Y bắt đầu liền sợ người đổi ý!
“Có được hay không… Chúng ta bây giờ đã là người yêu! Ngươi yêu nhau có tình cảm dùng cách thân mật này để giải quyết vấn đề không phải rất được sao? Mặc kệ ngươi thắng hay là thua, không cũng...!lời rồi sao?”
Ninh Úc nhìn khuôn mặt đáng yêu của nàng, đáy lòng ngọt ngào vô hạn, đúng vậy...!Bọn họ hiện tại là “Tình nhân”, có cái gì mà không được? Chỉ cần nàng thấy vui vẻ, cái gì hắn cũng có thể theo chơi cùng nàng…
Mà hắn đã luyện công rồi, bên trong có thể vứt bỏ hết tất cả quấy nhiễu mọi lúc, căn bản không sợ nàng thắng, cho nên kiêu ngạo gật đầu.

“Có thể, có điều, phải có thời hạn.”
Ninh Tương Y chỉ vào trầm hương còn đang đốt cách đó không xa, nhánh trầm hương cắm trong một chiếc đỉnh nhỏ tinh xảo, đang cháy rất nhanh.

“Vậy lấy cái nhánh trầm hương này làm giới hạn thế nào?”
Ninh Úc dứt khoát buông nàng ra, “Được!”
Ninh Tương Y cười, thấy hắn vào ngồi bên trong giường, hai chân xếp lại, hắn muốn tu luyện nội công!
Nàng làm sao có thể để cho hắn thành công, trực tiếp ngồi vào giữa hai chân hắn đang xếp bằng, bàn chân bị thương cẩn thận duỗi ra trên giường, hai tay ôm lấy cổ của hắn.

“Ninh Úc!
Nàng ghé thổi hơi vào lỗ tai hắn, thấy tại hắn đỏ bừng, từ từ nhắm hai mắt thờ ơ, Ninh Tương Y vui vẻ, bắt đầu thay đổi cách xưng hô.

“Người yêu à!?”
Cái tên thân mật ngọt ngào này cũng là lần đầu tiên Ninh Úc nghe được, người yêu.

..

Mặc dù không hiểu nhiều ý nghĩa của nó, nhưng được nàng nhẹ nhàng gọi thế này, lại có cảm giác ngọt ngào, lòng hắn lại ngứa ngáy.

Không được!
Ninh Úc nhíu mày, bắt đầu niệm nội tâm công pháp ở trong lòng!
Bình thường khi hắn yên tĩnh luyện công, bên ngoài dù một chút âm thanh cũng không nghe được, trừ phi gặp nguy hiểm! Nhưng bây giờ, rõ ràng nội lực đang thuận theo nội công, nhưng giọng nói của nàng vẫn không hề trở ngại chút nào truyền vào tai, trêu chọc thần kinh của hắn.

Thấy hắn vẫn bất động, Ninh Tương Y hé miệng cười, liếm liếm cổ của hắn.


Động tác của nàng nhiệt tình to gan, khiến toàn thân Ninh Úc xiết chặt! Hắn không thể nào tập trung suy nghĩ gì được?!
Ninh Tương Y không lỡ thời cơ lại tiến tới, dừng lại trên cổ của hắn, giọng dịu dàng gọi, “Bảo bối?”
Cái này lại là cách xưng hô gì? Ninh Úc cuối cùng từ bỏ luyện công, bị nàng làm vậy đã bỏ luyện công thì không được, cho nên nghe vậy, hắn mở ra cặp mắt đen láy kia ra nhìn nàng.

“Nghĩa là thế nào?” Hắn hỏi.

Cũng không trách hắn, bởi vì hắn rất ít đi ra những nơi náo nhiệt, coi như đi, cũng vì có chuyện, cho nên không biết đây là một loại xưng hô thân mật yêu đương nam nữ.

Ninh Tương Y ôm hắn, tựa như người không xương, cười giải thích với hắn.

“Tim gan là phần quan trọng nhất của con người! Nếu như ta không có tim sẽ chết ngay… Mà bảo bối là gì, là thứ vô cùng quý giá trên thế gian này, cũng có thể là một người nào đó trong lòng đặc biệt yêu thương, tất nhiên là duy nhất, cho nên…”
Nàng và Ninh Úc đối mặt, chuyên chú nói cho hắn, “Cho nên ngươi là bảo bối duy nhất của ta trên đời này, người trong lòng ta yêu thương, không có người sẽ giống như không có tim, ta sẽ chết...”
Lần đầu tiên bị lời nói ngọt ngào công kích! Không biết người khác phản ứng như thế nào, nhưng Ninh Úc thất thần hồi lâu!
Hắn trừng mắt nhìn, những chữ kia rõ ràng tách ra từng chữ đều rất bình thường, nhưng khi kết hợp cùng nhau, lại có thể công kích tâm lý mạnh mẽ! Khiến đầu óc hắn vẫn luôn rất tỉnh táo lại như rơi vào trong mây mù, tim đập rộn lên, miệng lưỡi khô khốc.

Hắn không nhịn được liền ôm lấy Ninh Tương Y, chui đầu vào cổ nàng chậm rãi nói cho nàng.

“Tương Y, ngàng cũng là bảo bối tim can của ta.”
Giống như một đòn phản công, Ninh Tương Y đẩy hắn ra, nhưng nàng không ngờ năng lực học theo của hắn nhanh như vậy, kết quả là bị gậy ông đập lưng ông … Nàng thật sự biến thành vũng nước, chảy trong vòng tay hắn.

Trong lòng vô cùng ngọt ngào.

Thì ra yêu đương là một cảm giác như vậy, không phải một phía luôn mù quáng cố gắng, mà là hai người chỉ có nhau.


Ninh Tương Y một khắc này mới hiểu ra, có lẽ...!Đây mới là tình yêu, có lẽ, đây mới là đền bù lớn nhất ông trời dành cho nàng.

Nhưng nàng vẫn còn lý trí, nhánh trầm hương kia cũng cũng còn một nửa, nàng không tin không bắt được Ninh Úc!
Hôm nay nếu thua việc này, không phải chỉ là chuyện thắng thua, mà là ai nắm quyền chủ đạo! Không chấn chỉnh được người yêu, làm sao chấn chỉnh được thiên hạ?
Cho nên nàng tiếp tục nói, “Ninh Úc...!Ngươi biết giữa một đôi tình nhân, quan trọng nhất là cái gì không?”
Ninh Úc tất nhiên biết rõ ràng, nhưng không nói.

“Là tin tưởng.”
Ninh Tương Y nói khẽ
Lúc này, nàng đột nhiên hiểu ra gì đó...!Hiểu chỗ đã thiếu sót.

Ở kiếp trước, Ninh Giác có phải là vì không tin tưởng nàng, thấy uy lực nàng trong quân đội quá mạnh, sợ nàng có ý đồ khác, cho nên mới không chờ đợi chèn ép nàng như vậy sao?
Ninh Tương Y nghĩ đến đây không khỏi cười khổ, nàng nhẹ nhàng ôm Ninh Úc, nói một câu không đầu không đuôi.

“Chúng ta tin tưởng lẫn nhau, trong lòng luôn có nhau, đúng không?”
Ninh Úc gật đầu, hắn cũng cảm thấy không nên nghĩ lung tung, dù sao Hoàng tỷ biết thân thế của nàng, hay không nói cho hắn biết, nhất định là có lý do của nàng, lòng nàng không phải tảng đá, từng bước mềm mại đến nay chính là bằng chứng., thật nực cười lúc trước hắn còn tưởng mình chui đầu vào ngõ cụt...!
Có lẽ là hắn có chỗ nào chưa làm tốt nàng mới như thế, bây giờ hắn có thể ôm nàng như vậy, sao nàng có thể không thích hắn?
- ---------------------------.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK