Mục lục
Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Long Thành Thính Tuyết càng khóc thảm hại hơn!
“Đúng vậy mẹ! Hai nam nhân kia không biết liêm sỉ, còn đánh con, con cũng là không còn cách nào khác mới chạy về đây, nhưng ở phía trước, Vương huynh canh chừng hoàng thành nghiêm ngặt như vậy, bất luận kẻ nào đều không được đi vào, hơn mười ngày nay, nữ nhi không biết phải chịu đựng thế nào…”
Lão Vương phi lau lau nước mắt, nghiêm túc nói, “Lúc này đây, con đã vào được, chẳng lẽ nó còn muốn đuổi con ra khỏi thành sao?”
“Chưa chắc đâu…” Long Thành Thính Tuyết ấm ức nói, “Con nghe được bên ngoài có người nói, Vương huynh đi đón Ninh Tương Y đi! Tiện nhân kia, hận không thể để con chết! Mà Vương huynh lại bị nàng ta mê hoặc, nói không chừng thật sự sẽ vì nàng, giết con!” Vừa nghe đến Ninh Tương Y muốn tới, lão Vương phi run lên, “Sao có thể như vậy được???”
Long Thành Thính Tuyết lắp bắp nói, “Mẹ đứng nói về con nữa, mẹ ở vương thành có tốt không?”
Lão Vương phi thở dài, “Không tốt, cha con hiện tại say đắm người mới, ca ca con cũng mặc kệ ta, ta mỗi ngày ngóng trông có thể cùng con đoàn tụ, nhưng mà gặp nhau khó quá!”
Long Thành Thính Tuyết vừa nghe, càng khóc lớn hơn nữa!
“Cuộc sống nữ nhân chúng ta thật là khổ mà! Nếu người bước lên vương vị là con, con tuyệt đối không để mẹ vất vả như thế này!”
Lão Vương phi vừa nghe, có chút giật mình, “Nữ nhân sao có thể làm vua
“Nữ nhân… tại sao lại không thể chứ?”
Long Thành Thính Tuyết thanh âm sâu kín, làm lão trong lòng lão Vương phi đột ngột phát lạnh.

“Mẹ, nếu ca ca xảy ra việc gì, ca ca lại không có hài tử, mà chỉ có con…… Chờ con làm vua, bảo đảm làm phụ vương không bao giờ có thể bỏ rơi mẹ!”
Long Thành Vô Cực dù sao cũng là hài tử của lão Vương phi, nàng có điểm do dự.

Long Thành Thính Tuyết lấy ra một bao bột phấn, nói.


“Mẹ, chỉ cần ca ca uống xong cái này, hắn sẽ ngủ mê man, chờ con làm vua, con sẽ để huynh ấy tỉnh lại, huynh ấy sẽ không có việc gì đâu!”.

Lão Vương phi vẫn rất khó xử, mà Long Thành Thính Tuyết đã khóc sướt mướt nói.

“Mẹ, hiện giờ Vương huynh đối với con phòng bị vô cùng! Con căn bản không cơ hội đến gần huynh ấy, mẹ, nếu mẹ không giúp con, nếu con bị đưa trở về, hai nam nhân ghê tởm kia sẽ giết con mất thôi!”
Lão Vương phi nhìn thấy Long Thành Thính Tuyết khóc lại mềm lòng, ma xui quỷ khiến, thế mà lại nhận lấy bao bột phấn.

Long Thành Thính Tuyết nín khóc mỉm cười, “Tiếp theo con sẽ ở lại chỗ mẹ, Vương huynh trở về nếu muốn đuổi con đi, mẹ nhất định phải che chở cho con…… “
Nói, liền cười chạy đi, căn bản không cho lão Vương phi cơ hội đổi ý.

Ninh Tương Y xem đến líu lưỡi, dã tâm của Long Thành Thính Tuyết này quả nhiên không nhỏ, lại muốn làm Lâu Diệp vương…… Hơn nữa nàng ta làm vua thì sẽ đối xử tốt với lão Vương phi sao? Ninh Tương Y không bỏ qua nụ cười âm trầm kia của nàng ta, chỉ sợ lão Vương phi còn không biết, nàng trăm cay ngàn đắng cõng nhi nữ lên nhi tử của nàng như thế nào.

Ninh Tương Y đi theo Long Thành Thính Tuyết, tới nơi ở của nàng ta.

Kiếm Hiệp Hay
“Bên kia như thế nào? Bắt được chưa?”
Lúc này thanh âm Long Thành Thính Tuyết lạnh lùng, còn có chút bất bình.

Người quỳ dưới chân nàng cung kính nói, “Tình huống bên kia còn chưa rõ ràng lắm.


“Một đám phế vật! Bắt một nữ nhân còn muốn nhìn trước ngó sau!”
Long Thành Thính Tuyết cau môi cười, “Thôi được, bây giờ ngươi dùng cổ độc gọi nhiều người đến đây, chờ hoàng huynh trở về, ta muốn đánh hắn một cái trở tay không kịp!”
Ninh Tương Y nghe được hai chữ cổ độc, đồng tử co rụt lại, xem ra Long Thành Thính Tuyết lúc này đây trà trộn vào, còn mang lượng lớn cổ độc? Không ngờ nàng cũng cùng dư nghiệt Tuyết tộc hợp tác với nhau, nói như thế, người nàng ta muốn bắt, là Tuyết Liên sao?!
Người dưới chân nàng ta lĩnh mệnh đi, Ninh Tương Y vội vàng đuổi kịp, nàng cũng không thể để Long Thành Thính Tuyết thực hiện được âm mưu, chỉ có thể ra tay trước.

Sau khi Ninh Tương Y ra ngoài, trực tiếp đánh ngất người kia! Đoạt đi gói thuốc trong tay hắn!
Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, Ninh Tương Y lại chạy trở về, xem có thể nghe được ít tin tức gì không.


Kết quả nàng chạy về, lại phát hiện Long Thành Thính Tuyết cùng thị vệ nàng ta đang ăn ở với nhau.

Trường hợp cực kỳ hương diễm, Ninh Tương Y quyết định vẫn là đứng nhìn, nàng có hài tử, nhưng sao có thể bỏ qua được?
Lúc này, bọn họ tựa hồ đã tận hứng, Long Thành Thính Tuyết thỏa mãn nói, “Phu quân ma quỷ kia của ta đúng thật là có mắt không trọng, một đại mỹ nhân như ta mà hắn không hề rung động, ngược lại đi thích một nam nhân”
Thị vệ kia lấy lòng nói, “Hai người bọn họ không phải đều bị ngài giết sao? Nói vậy bọn họ nhất định rất hối hận khi làm nghịch ý ngài!”
Ninh Tương Y cả kinh, không ngờ hơn một năm không gặp, Long Thành Thính Tuyết lại trở nên mạnh mẽ như vậy, có thể giết hai người kia, chạy trở về!
Thị vệ kia có chút khó hiểu nói.

“Hiện giờ nàng đã là nữ vương tiểu quốc chúng ta, vì cái gì còn muốn tới Lâu Diệp mạo hiểm chứ?”
Hắn thực khó hiểu,vì không hiểu được tham vọng ngày càng lớn của Long Thành Thính Tuyết.

“Nữ vương? Chỗ kia mà cũng coi là một quốc gia sao?” Long Thành Thính Tuyết cười nhạo, “Chỉ có Lâu Diệp mới là một nước lớn, mới là quốc gia! Ta vốn chính là Lâu Diệp công chúa! Dựa vào đâu muốn ta co đầu rút cổ ở nơi chật hẹp nhỏ bé kia? Long Thành Vô Cực nợ ta, cha mẹ tốt kia nợ ta! Ta đều phải nhất nhất đòi lại! Chờ cổ độc lan tràn, chờ trong tay ta có đủ số con rối, ta muốn cho Long Thành Vô Cực chết ở trước mặt thần tử của hắn! Còn muốn cho cha mẹ tốt của ta hưởng phúc, đi làm cấp bậc hạ đẳng nhất!”
Ninh Tương Y nghe được líu lưỡi.

Chính Lão Vương phi cùng lão Lâu Diệp vương không có nửa điểm có lỗi với Long Thành Thính Tuyết, chính là Long Thành Thính Tuyết tâm lý vặn vẹo lên, thế nhưng ngay cả cha mẹ ruột của mình đều không buông tha.

“Còn có Ninh Tương Y!”.

Ninh Tương Y ở trên nóc nhà đều nghe ra được tiếng nàng nghiến răng nghiến lợi!
“Ta muốn cho Ninh Tương Y làm ca nữ của bọn mã phu hạ đẳng nhất Lâu Diệp! Những người đó, ngày thường bị đánh chửi, trên giường thích nhất hành hạ nữ nhân, khiến cho Ninh Tương Y hưởng thụ được một chút….


Còn nam nhân của ả ta, ta sẽ cướp đi!”
Nghe thế, Ninh Tương Y đã không muốn tiếp, nữ nhân này hoàn toàn bị hận thù bóp méo, một, trong cơ thể nàng ta không có cổ trùng, hai, nàng không bị người khác khống chế, lại còn cam tâm vì đối phương bán mạng, có thể thấy được là có giao dịch.

Tròng mắt Ninh Tương Y chuyển động, đột nhiên nảy ra chủ ý, chờ Long Thành Thính Tuyết phát hiện người đi đầu độc kia không trở về, nàng ta không cách nào đầu độc được, khẳng định sẽ nghĩ cách liên hệ với kẻ chủ mưu, đến lúc đó, nàng không phải có thể bắt được đối phương sao?
Mà nói tới đây, thị vệ kia đã lui xuống, Ninh Tương Y cũng chuẩn bị rời đi, lại thấy Long Thành Thính Tuyết lấy ra một cái bình ngọc, từ bên trong bò ra một con sâu, nàng do dự một hồi, ngón tay bắt được sâu!
Thị lực của Ninh Tương Y rất tốt, nhận ra con này chính là đồng tâm cỗ mẫu cổ.

Long Thành Thính Tuyết do dự một lát, đột nhiên ngẩng đầu, đem mẫu cổ gấp gáp nuốt xuống!
Một khắc kia, Ninh Tương Y sởn tóc gáy, đột nhiên cảm thấy nữ nhân này thực sự rất đáng sợ!
Long Thành Thính Tuyết cũng không chịu nổi, lúc nàng ăn xong, mặt trắng như tuyết, nhưng nàng nhìn trong bình còn tử cổ, đang ngủ say trong bình còn lại, mà cười nhạt.

“Ninh Úc, chờ ta.

”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK