Mục lục
Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lúc Ninh Giác chạm vào tay Ninh Tương Y, cảm giác bị phỏng đến rụt tay lại!
Ninh Tương Y cả người như bị bỏng, kinh mạch nổi rộ lên trên cổ nàng!
Nàng vẫn luôn nhẫn nhịn, nhẫn nhịn đến thân thể đều đang run rẩy! Nhưng lúc ngẩng đầu lên, nàng nhìn Ninh Giác bằng ánh mắt hoàn toàn trở nên vô cùng hung ác!
Ninh Giác theo bản năng lùi lại! Nhưng giây tiếp theo, hắn đã bị Ninh Tương Y nhấc lên bằng một tay! Sức mạnh hung hãn kia, giống như hận không thể xé nát hắn! Ninh Tương Y vốn là võ nghệ cao cường, hiện giờ lại hoàn toàn cuồng hóa, lực sát thương rất lớn, có thể nói không ai có thể khắc chế được nàng!
Bịch!Bịch!
Ninh Tương Y cảm giác truyền vào tai mình đều là tiếng tim mình đập.

“Y….

Y Nhi!”
Cổ Ninh Giác bị bóp chặt, gò má nhanh chóng đỏ lên!
Mà tình cảnh này, làm cấm quân canh giữ trước cửa hoảng hốt vô cùng! Bọn họ vội vàng vọt tới, bao vây Ninh Tương Y!

“Buông Thái Tử ra!”
Người mỗi lúc một nhiều, lý trí còn sót lại của Ninh Tương Y trở nên càng thêm yếu ớt! Hai mắt nàng khẩn trương đảo xung quanh mọi người, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên người Ninh Giác đang không ngừng giãy dụa! Kỳ thật chỉ cần nhẹ nhàng ra tay, nàng có thể đoạt mạng Ninh Giác! Nhưng nàng vẫn luôn chịu đựng!
Nhưng nàng càng nhẫn nhịn, quân cận vệ của Ninh Giác lại không biết, chớp mắt do dự, nhưng thấy Ninh Tương Y rõ ràng không bình thường, càng nghe càng nhược không hiểu tiếng người, bọn họ cũng bất chấp, bay thẳng đến Ninh Tương Y xung phong liều chết lại đây, muốn nàng thả Thái Tử!
“Công chúa! Mau buông Thái Tử ra!”.

Vội vàng tới mức không chờ nổi, trên thực tế, từ lúc hắn biết tính toán của Ninh Giác, hắn liền không ủng hộ, nhưng tâm ý Ninh Giác đã quyết, hắn khuyên không được, nhưng một màn trước mắt này là chuyện như thế nào? Công chúa muốn giết Thái Tử sao?
Ninh Tương Y bị những người này ồn ào đến không chịu được lực trên tay lại thêm mạnh vài phân!
Ninh Giác nháy mắt cảm thấy hơi thở mất đi! Trên mặt hắn chật ních gân xanh! Sức lực giãy dụa trong nháy mắt bị rút cạn! Rất có thể giây tiếp theo liền phải bị bóp chết! Mà lúc này, kiếm của cấm quân cũng tới rồi, nhắm thẳng hướng Ninh Tương Y mà đâm tới, Ninh Tương Y một bàn tay bóp cổ Ninh Giác, một cái tay khác đối phó! Mà nàng mỗi một lần ra tay, tay đều sẽ trực tiếp cắm ngực bụng một người, làm đối phương nháy mắt chết thảm! Cảm giác giết chóc này làm cho người ta sợ hãi, làm cho cả Đông Cung nháy mắt biến thành Tu La địa ngục!
Ninh Tương Y cũng không biết nàng do dự cái gì, lại rất nhiều lần, nàng cảm thấy người trong tay rất vướng bận, đều nghĩ muốn trực tiếp vặn gãy cổ hắn! Nhưng lại nhịn xuống, nếu còn như vậy Ninh Giác sẽ chết, không có cách nào, hạ quyết tâm, toàn lực ra lệnh thủ hạ!
“Giết nàng!??”
Cấm quân tuân lệnh, hơn nữa vì đồng đội đã chết thảm! Xuống tay bắt đầu không lưu tình chút nào!
Cuối cùng, có người dùng kiếm đâm Ninh Tương Y bị thương! Ninh Tương Y nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên quay đầu lại bóp chặt cổ người kia, một cái tay khác theo bản năng đem Ninh Giác vứt đi, nhưng hắn cũng vì vậy mà va vào cột đá, sau đó phun ra một búng máu, hôn mê!
Mộc Nguyệt quá sợ hãi, hắn vội vàng vọt tới bên người Ninh kiểm tra hơi thở, phát hiện hắn hơi thở mỏng manh, lại không trị liệu, chỉ sợ không sống được bao lâu?
Cho nên Mộc Nguyệt nhanh chóng quyết định, mang theo Ninh Giác đi trước.

Mà bên kia, Ninh Tương Y một tay giết một người, chỉ chốc lát sau, nàng trong tay đã dính đầy máu tươi…
Máu tụ sền sệt, trên mặt đất là xác mười mấy người, một chiêu lấy mạng!
Những người còn lại cảm giác sợ hãi, bọn họ cũng đều biết công chúa biết võ công, nhưng không nghĩ tới lợi hại như thế! Có phải nàng đã tẩu hỏa nhập ma không? Cho nên nhận không ra người, nghe không hiểu lời nói, xuống tay tàn nhẫn như thế! Không chút do dự, thật giống như ác quỷ!
Mùi máu tươi kích thích Ninh Tương Y, hai mắt nàng đỏ tươi, làm cho cấm quân xung quanh có cảm giác muốn bỏ chạy trối chết! Lúc trước không bị thương, Ninh Tương Y mới có vài phần lý trí, hiện giờ bị thương, lại liên tiếp giết nhiều người như vậy, mùi máu tươi tràn ngập, làm lý trí nàng hoàn toàn biến mất! Một hồi giết chóc bắt đầu, tiếng kêu thảm thiết liên tục phát ra, làm cho yến tiệc vui vẻ, nhiễm một tầng khói mù huyết sắc!
Tin tức Ninh Giác bị thương lập tức kinh động mọi người trong cung! Đặc biệt là Hoàng Hậu, cơ hồ quần áo không thèm chỉnh đốn chạy tới Chiêu Dương điện.

Thái y chẩn bệnh Ninh Giác là bị nội thương nghiêm trọng, mà ở Đông Cung, sự việc Ninh Tương Y đại sát tứ phương cũng đồng thời truyền đến, làm Ninh Kham nháy mắt trở nên ngốc ngếch, mới qua đi một hai canh giờ mà thôi, làm thế nào lại xảy ra biến cố như vậy?!
“Chuyện như thế nào? Các ngươi nói Y Nhi điên rồi? Sao lại có thể chứ?”

Lúc này Mộc Nguyệt cũng không có cách giấu diếm nữa, hắn vội vàng đem sự tình một năm một mười nói ra, hoàng đế nghe xong, suýt nữa tức điên!
“Các ngươi nói, Trác Nhi hạ độc Y Nhi? Sau đó Y Nhi tỉnh lại liền điên rồi, còn xem chút giết Trác Nhi?!”
Lúc hỏi chuyện này, sắc mặt Ninh Kham xanh mét! Hắn do dự, hiển nhiên nhẫn nhịn đến cực hạn rồi!
Cho nên thuốc mà Ninh Giác cho Ninh Tương Y ăn xảy ra vấn đề?!
Mộc Nguyệt thấy ánh mắt muốn giết người của hoàng đế, khó khăn gật gật đầu, chuyện này không phải hắn có thể không chê, chỉ có ăn ngay nói thật!
“Còn đứng đó làm gì?!”
Ninh Kham đột nhiên gầm lên giận dữ! Sau đó quay mặt sang Thường Hỉ nói, “Còn không mau đi ngăn lại nàng!”
Thường Hỉ được lệnh, vội vàng đi, mà Ninh Kham vịn vào bàn từng ngụm từng ngụm thở dốc, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên bị kích thích không nhỏ!
Một màn này làm mọi người sợ hãi.

“Bệ hạ! Ngài…… Ngài không sao chứ?” Sắc mặt Hoàng Hậu trắng bệch, run giọng hỏi, lại đổi lấy cái trợn mắt giận dữ của Ninh Kham!
“Trẫm chính là tức chết rồi! Cũng là bị cái tên nghịch tử chọc tức chết!”
Lúc hắn nói lời này, biểu tình vô cùng dữ tợn! Nhưng lúc nhìn đến Ninh Giác sắc mặt tái nhợt nằm ở nơi đó, trong lòng hắn chỉ còn lại áy náy cùng bất lực!
Nghiệt duyên, tất cả đều là nghiệt duyên!
Hắn biết Ninh Giác đột ngột làm ra chuyện này, cũng là vì hắn quyết định đem Y Nhi gả cho Ninh Úc đã thực sự kích động hắn! Nhưng hắn là Thái Tử, Ninh Úc chỉ là Vương gia, rõ ràng kết quả này là tốt nhất, vì cái gì Ninh Giác không tuân mệnh?
Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, muốn hắn phải làm thế nào? Rốt cuộc hắn phải làm thế nào để có thể là phụ thân tốt? Làm một hoàng đế tốt?!

Nghĩ như vậy, trước mắt hoàng đế biến thành màu đen, suýt nữa té xỉu!
Thái y vội vàng quỳ xuống cầu xin, “Bệ hạ, bảo trọng long thể! Ngài cần phải điều chỉnh tâm trạng, nếu là bệnh tình tấn công, rất có khả năng dư độc lại lần nữa phát tác!”
Đôi tay Ninh Kham chống bàn, mới không ngăn mình không ngã xuống “Còn đứng đó làm gì…..

Chuẩn bị kiệu! Trẫm phải mau đến xem, Y Nhi rốt cuộc xảy ra chuyện gì!”
“Không thể đi, bệ hạ!” Mộc Nguyệt quỳ trên mặt đất cầu xin, “Công chúa đã điên rồi, không nhận người thân, ngài đi sẽ nguy hiểm!”
Nhưng với cơn thịnh nộ hoàng đế sao có thể nghe hắn? Hắn một chân đá văng Mộc Nguyệt ra, trực tiếp duỗi tay nắm cổ áo một cung nhân, khàn giọng quát!
“Trẫm nói chuẩn bị kiệu! Ngươi điếc rồi sao?!!!”
“Bệ hạ tha mạng! Bệ hạ tha mạng! Nô tài lập tức đi, lập tức đi!”
“Đi mau!!”
Thường Hỉ nhanh chóng, nhưng lúc đuổi tới Đông Cung, cảnh tượng trước mặt làm da đầu hắn cảm thấy tê dại!
- ---------------------------.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK