Thái hậu ra tay rồi? Vì sao, chẳng lẽ nàng còn có một con rối khác?
Ninh Tương Y trong đầu chuyển động nhanh chóng, không thể nào, những người khác đã bị Thái hậu diệt trừ, Tư Vô Nhan đã là dòng máu duy nhất hoàng thất...!Nàng nhìn Quan Tại Kim, người này nhất định biết!
Quan Tại Kim dường như cảm thấy đại cục đã được định đoạt, cũng không cần che dấu, nói thẳng, “Mặc dù tiểu hoàng đế rất kiềm chế, nhưng không thể không sủng hạnh nữ tử nào, coi như hắn y thuật hắn giỏi, làm rất nhiều biện pháp, thế nhưng y thuật của hắn cuối cùng cũng do Thái hậu dạy, Thái hậu tất nhiên có thể phá bỏ biện pháp tránh thai của hắn, mà lại, đứa bé kia đã sinh ra rồi, là một nam hài.”
Dường như thấy đả kích chưa đủ mạnh, Quan Tại Kim bổ sung nói, “Dòng máu chảy trong đứa bé kia là dòng máu của hoàng tộc, không thể nghi ngờ gì.”
Ninh Tương Y muốn chửi bậy, Tư Vô Nhan cuối cùng đã làm cái gì, vô duyên vô cớ lại có một hài tử cũng không biết!
Quan Tại Kim cười, “Cũng không thể trách hắn, lúc nữ tử kia có thai, Thái hậu đã để nàng giả chết, mà tiểu hoàng đế từ trước đến nay không quan tâm nữ tử trong hậu cung sống chết thế nào, sao lại có thể xem lại nguyên nhân cái chết của nàng ta chứ?”
Ninh Tương Y giận đến tái mặt, “Nói cách khác, Thái hậu muốn nuôi con rối đời thứ ba?”
Quan Tại Kim rót cho nàng một chén trà..
“Bây giờ thời gian còn sớm, nếu công chúa không ngại thì ngồi xuống chờ một chút, đợi tất cả chuyện này kết thúc, ngươi vẫn có thể về nước của người làm công chúa.”
Ninh Tương Y nhìn chằm chằm chén trà trước mắt, thật sự ngồi xuống, cau mày nói, “Có lẽ ngươi không hiểu, ta cũng không phải là một người dễ dàng chịu thua.”
“Nhưng những chuyện này cũng không liên quan nhiều đến người không phải sao?” Quan Tại Kim nghĩ, “Ai làm hoàng đế Ngọc Kỳ cũng sẽ không uy hiếp được ta, đúng là, Thái hậu hiện tại về mặt cai trị quốc còn rất nhiều chỗ thiếu sót, nhưng Tư Vô Nhan sẽ làm tốt sao? Hắn hung bạo, ngang ngược, còn có quá khứ như vậy, để hắn làm Hoàng đế, có bao nhiêu người chịu phục?”
“Nói như vậy, hắn không còn gì khác?”
Quan Tại Kim sờ râu của mình, cười nhạo, “Thật đúng là hắn không có ưu điểm gì, tính tình hắn khó chịu, thực tế không làm người khác thích.”
Ninh Tương Y đột nhiên cười, “Chi bằng chúng ta đánh cược đi?”
Thấy Quan Tại Kim có chút đề phòng, nàng nói tiếp.
“Người cảm thấy hôm nay Tư Vô Nhan sẽ chết sao?”
Quan Tại Kim nghĩ, “Kỹ thuật hạ độc của Thái hậu đỉnh nhất, trong nội cung không ai dám phản bội nàng, bây giờ,trong tay nàng đã có con át chủ bài khác, cuối cùng cũng không cần kiêng nể gì, Tư Vô Nhan hôm nay chắc chắc phải chết.”
“Được, chúng ta hãy đánh cược đi, cược hắn hôm nay có thể chết hay không!”
Quan Tại Kim cũng không nói lời nào.
Ninh Tương Y nói, “ nếu hôm nay Tư Vô Nhan không chết, ta hi vọng sau này lúc trong vương thành nổi loạn, ngươi có thể giúp bọn ta một chút sức lực, để báo đáp lại, sau này bọn ta sẽ không giết nàng, còn sẽ giao nàng cho ngươi, để các người làm một đôi ở bên nhau.”
Quan Tại Kim cười khổ.
“Đừng vội từ chối, Tư Vô Nhan đã nghiên cứu ra loại thuốc có thể khiến người ta quên mất ký ức trước kia, nàng có thuộc về ngươi hay không, tất cả...!Đều nằm ở ý kiến của ngươi!”
Nàng là chuyên gia chém gió, nhưng câu nói kia, lại khiến Quan Tại Kim cuối cùng cũng dao động!
Hắn ngẩng đầu nhìn hoàng cung lọc không ngừng bốc khói lên, lại nhìn qua Ninh Tương Y.
“Không cần uorng phí sức lực, hắn chắc chắn sẽ chết.”
Ninh Tương Y nhún nhún vai, “Đánh cược hay không?Dù sao kết quả, cũng là do ý trời không phải sao?!”
Quan Tại Kim đột nhiên hỏi, “Ngươi vì sao lại phải giúp Tư Vô Nhan như vậy, theo ta được biết, hắn đối xử với người cũng không tốt, nếu người bị độc dược của hắn khống chế, có thể tìm Thái hậu, Thái hậu nhất định có thể cứu ngươi.”
Ninh Tương Y lắc đầu, “Ta không trúng độc.”
Thấy Quan Tại Kim hơi kinh ngạc, nàng vội cười, “Tư Vô Nhan hắn đúng thực khiến người khác chán ghét, lạnh lùng, ngang ngược, hung bạo, năng lực cũng không có nhiều…”
“Vậy ngươi?” Quan Tại Kim không hiểu.
“Nhưng nhìn người khác, không thể chỉ nhìn một mặt, cũng phải nhìn vào mặt khác của hắn.”
Ninh Tương Y nắm lấy chén trà, độc nhưng không uống, “Ta lúc mười bốn tuổi, hắn ào ào chạy tới muốn giết ta, bởi vì khi đó, hắn cảm thấy ta có năng lực, sau này nếu biến thành người như Thái hậu, vậy thì Ngọc Kỳ nguy rồi.”
Ninh Tương Y bật cười, “Nhưng cuối cùng hắn cũng không có ra tay, chỉ nói mấy lời độc ác hù doạ mà thôi.
Sau này ta đến Ngọc Kỳ, ta nhìn thấy hắn vô cùng gắt gỏng, nhưng vẫn sẽ ngồi nghiêm túc phê duyệt tấu chương, còn Thái hậu chỉ đem tất cả giao cho một tên nam sủng.
Hắn tại trong hoàng thành khắp nơi bị áp bức, gặp chuyện bất bình hắn ra tay cứu giúp, còn Thái hậu lại ép hắn chém chết một cái cô nương tay yếu đuối, chỉ để lên mặt với ta.
Hoàn cảnh của hắn gian nan như vậy, vẫn không quên chuyện thông thương của Ngọc Kỳ, còn Thái hậu hàng đêm vẫn vui ca hưởng lạc, nghĩ đến làm thế nào để tạo ra một đứa bé, sau đó giết hắn, tiếp tục nuôi một con rối, nàng làm Thái hậu...!
Có lẽ hắn có rất nhiều chỗ không thể làm được, nhưng đây cũng do hoàn cảnh hắn tạo nên, hắn chưa từng phàn nàn, ngược lại rất cố gắng muốn thay đổi, so sánh qua, hắn đã thắng Thái hậu rất nhiều.”
Ninh Tương Y nhớ tới lần trước nàng nói hắn có chữ sai, hắn khó chịu nhưng sau đó hắn lại vụng trộm đi xem văn tự, ngôi cau mày học, bây giờ nghĩ lại, lại có chút đáng yêu.
“… Ta chưa từng chứng kiến quá khứ của hắn… Nhưng hắn bắt đầu đã bị nuôi lớn làm nam sủng, đằng sau lại bị xem như con rối để dạy dỗ, lúc đó hắn đã trải qua những gì cũng không khó đoán…
Hắn là Hoàng đế dốt nát nhất ta từng thấy không sai! Nhưng hắn không có cha mẹ, lảo đảo đi đến bây giờ nhưng bản tính vẫn còn lương thiện, ta rất sẵn lòng giúp hắn một chút.”
Quan Tại Kim im lặng thật lâu.
Hắn đã nhìn Tư Vô Nhan lớn lên, đứa bé kia bị ép phải phát triển tính cách như dã thú, cũng chỉ vì Thái hậu cảm thấy những người khác luôn nghe theo nàng không có gì ý nghĩa, cho nên nhất thời vui vẻ làm như thế.
Bây giờ ngẫm lại, đúng là tàn nhẫn.
“Nàng trước kia không phải bộ dạng này, ta và nàng là… Thanh mai trúc mã.”
“Dừng lại!” Ninh Tương Y cũng đem trà ra làm, “Ta không có hứng thú nghe chuyện quá khứ của ngươi, ta chỉ hỏi ngươi, có cùng đánh cược không? Ngươi thắng, nàng nở mày nở mặt làm Thái hậu, ngươi thua, ta biến nàng trở về làm thanh mai trúc mã của ngươi!”
Quan Tại Kim cảm thất kết cục đã rõ ràng, không có khả năng lật ngược, cuối cùng vẫn nên tham lam độc chiếm, hắn bên nàng mười mấy năm, vì sao không thể có được nàng? Cho nên, hắn gật đầu!
Rất tốt!
Ninh Tương Y không nói nhảm, trực tiếp nhảy ra khỏi tường đi, nhanh chóng chạy vào trong cung, sau đó thấy Thượng Minh Hi cũng đang lo lắng!
Nàng hai mắt sáng lên, trực tiếp nhảy lên ngựa của hắn, thuận tiện đá mạnh vào mông ngựa một cái.
Thượng Minh Hi bị hành động của nàng làm giật mình, còn chưa lên tiếng, bên kia Ninh Tương Y đã hỏi.
“Lần trước ngươi nói Thái hậu thích ngươi, phá lệ giao cho ngươi binh quyền?”
Thương Minh Hi gật đầu, lúc này mặt mũi hắn vô cùng nghiêm trọng, còn không biết trong cung xảy ra chuyện gì.
Ninh Tương Y cười một tiếng kỳ lạ, “Nếu ngươi đi giết Lam Từ, ngươi cảm thấy sẽ có tác dụng gì?”
Thượng Minh Hi kinh ngạc sửng sốt, nàng coi như muốn dập lửa, cũng không cần làm như thế đúng không?
“Ngươi đi gặp Thái hậu xin khoan dung, cầu xin nàng một lần nữa tiếp nhận ngươi, sau đó thừa cơ giết Lam Từ, ngươi làm như vậy nhất định sẽ không chết, nhưng nếu ngươi không thu hút được nhiều ánh mắt cho ta, Tư Vô Nhan sẽ chết chắc! Có làm hay không nói một câu
Thượng Minh Hi thở dài.
“Làm!”
Chuyện đi xin khoan dung trở về làm nam sủng, người bình thường thật sự sẽ không chịu làm, nhưng Thượng Minh Hi thì có thể, quỳ một chút, nói vài lời đau khổ, lấy lòng một người, cũng không khó như vậy.
- ---------------------------.
Danh Sách Chương: