Mục lục
Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Ai nói lớn lên trong cung, phải trở thành khuôn khổ giống như vậy?
Kẻ mạnh chân chính, không phải nên thoát ra khỏi điều đó sao?!
Những quy tắc sinh ra, sao lại không thể phá vỡ?”
Ninh Tương Y càng nói càng cảm thấy mình có lý, “Ngươi muốn trở thành giống bọn họ, biến thành hình tượng phép tắc của người khác, nhưng ta sẽ không cho phép!”
Ninh Úc sững sờ, không hiểu nàng nói không cho phép là có ý gì, mạnh lên, trở nên mạnh hơn cả phụ hoàng, trở thành chúa tể hoàng cung, thế này nàng còn chưa hài lòng sao?
Phá vỡ quy tắc, là trở thành người mạnh nhất bốn nước, mục tiêu Hoàng tỷ đặt cho hắn cao như vậy sao?
Thấy Ninh Úc một mặt khó hiểu, dường như không rõ câu từ này, Ninh Tương Y đột nhiên thè lưỡi, coi như mình chưa nói gì.

Thật sự ăn một miếng không thể mập lên, dưới sự hướng dẫn của nàng, Ninh Úc nhất định sẽ trở thành một thanh niên hoàn thiện, phát triển về nhân từ, công bằng, lễ nghĩa, trí tuệ và đáng tin cậy! Nàng còn lo gì nữa!!
! Có lẽ, nàng cũng chỉ vì nhìn thấy hắn tuổi còn nhỏ đã hung ác với mình như thế… Khoảng thời gian này còn nhìn thấy quá nhiều việc ngầm trong cung, có chút sợ hãi thôi, Ninh Úc không thể biến thành như thế.

Cho nên nàng tiến lên, ôm hắn, dùng nội lực xua đi ẩm ướt lạnh lẽo cho hắn.

Giọng điệu buông lỏng nói.

“Thả lỏng đi, có ta ở đây, không có gì có thể làm khó ngươi, kìm hãm ngươi, điều duy nhất người phải làm, chính phá vỡ nhà giam trong lòng người, phá vỡ cái bóng tối trói buộc ở trong lòng ngươi.

Ngươi vốn là độc nhất vô nhị, tốt nhất thiên hạ! Ngươi không cần sợ bất kỳ kẻ nào, không cần kiềm chế mình, ngươi có thể lộ ra bản tính của mình, sống cuộc sống mình muố.

Đừng gục ngã, hãy đứng dậy!”

Tỉnh đi!
Tỉnh dậy đi!
Từng tiếng một khiến Ninh Úc tỉnh lại, thế nhưng hắn cũng không mở mắt ra, mà ở trong bóng tối suy nghĩ cười nhạo mình.

Hoàng tỷ chắc chắn không ngờ, nàng giúp hắn phá vỡ quy tắc và hoàn cảnh trói buộc, nhưng hắn lại lâm vào một cái lồng giam tên là “Ninh Tương Y”, hắn bị nàng khống chế, bị nàng ảnh hưởng, yêu cầu, trói buộc.

Nàng cho là hắn bộc lộ bản tính, kỳ thật không có.

Từ lâu, ở trong lồng giam của nàng, hắn vui vẻ chịu đựng, có thể từ một khắc nàng nhảy xuống vách núi kia, cái lồng giam này, liền vỡ nát!
Hắn thương xót nghĩ, khi vừa mới bắt đầu, hắn trở thành lồng giam của nàng thì tốt bao nhiêu? Nàng phụ thuộc vào hắn thật chặt, bị hắn khống chế, trói buộc, sẽ không có kết quả như vậy.

Thế nhưng trong lòng hắn còn tồn lại chút may mắn, có lẽ lão ông trời sẽ cho hắn cơ hội uốn nắn sai lầm đúng không?
Ninh Úc chậm rãi mở mắt ra.

Trước khi không thấy thi thể Hoàng tỷ, hắn không tin nàng sẽ chết! Nàng là nữ nhân của hắn, sao có thể chết?
Nhìn thấy Ninh Úc tỉnh lại, thái y sững sờ, lập tức thở ra, “Vương Gia tỉnh rồi?!”
Ninh Úc lại nhắm mắt lại, lúc này hẳn sức lực trong cơ thể cũng quay cuồng lên, không phá thì không xây được, hắn quả nhiên đột phá, đạt tới năng lực cấp tám – Thiên Địa Vô Cực.

Hắn có cảm giác, năng lực hắn bây giờ, cho dù Hoàng tỷ phát cuồng, hắn cũng có thể nhẹ nhàng khống chế nàng, quả nhiên, thực lực này, mới có thể có được mọi thứ!
Bên giường Ninh Úc vậy không ít người, Hoàng hậu đứng mũi chịu sào! Nàng vừa tiến đến, vừa định chất vấn, thế nhưng áp lực từ trên người Ninh Úc phát ra, khiến lòng của nàng bỗng nhiên nhảy một cái, giọng nói cũng không tự chủ được thấp xuống, biến thành khẩn cầu.

“Tế Vương… Cầu xin ngài mau cứu Giác Nhi!”
Nàng không khỏi rớt nước mắt đầy mặt, người của Ninh Úc đã sớm tự động đi xuống đáy vách núi, cho nên đã giới nghiêm con đường đi đến thang trời, hôm nay cũng đã tối, nhưng người đi điều tra chỉ sợ vẫn chưa thể xuống đến đáy vực.

Hoàng hậu vừa nói vừa khóc, những đại thần và thái y hai mặt nhìn nhau, nhưng vẫn không thể không nói.

“Bây giờ Đại Dục như rắn mất đầu, lòng người đại loạn, Vương Gia, mong ngài phải mau chóng tỉnh lại, chủ trì đại cục!”
Một đại thần đứng lên, tiến lên một bước cung kính mở miệng nói.

Hoàng hậu đứng bên cạnh nghe được, có chút khó tin!
“Các ngươi đang rủa Giác Nhi chết sao?”
Cơ mặt nàng trở nên nhăn nhó!”Giác Nhi còn sống! Hắn chắc chắn còn sống!”
Quan thần cúi đầu, không để ý.

Hoàng hậu khóc rống lên.


“Xin Vương Gia ngày mai hãy lên triều, chủ trì đại cục!” Chuyện ngày hôm nay nếu không thể bàn giao, không có người trấn áp, chỉ sợ các Tà Thần lại muốn ra oai tác quái!
“Làm càn! Các ngươi muốn mưu phản sao?” Hoàng hậu sắc mặt tái nhợt, giọng điệu chất vấn!
“Vương Gia?”
Đám người không để ý Hoàng hậu, một lòng chờ lệnh.

Lúc này thế cục nguy cấp, làm gì đến phiên một vị phu nhân như nàng nói chuyện?
Đích đến mà mọi người cùng hướng tới, tất cả mọi người đều chờ thái độ của Ninh Úc, Đại Lục có lâm vào nổi loạn hay không, tất cả đều dựa vào quyết định của Ninh Úc.

Thật lâu, Ninh Úc nhẹ nhàng nhếch môi, mở hai mắt ra.

-Ninh Tương Y cảm thấy lạnh lẽo, nàng trong đầu có vô số mảnh vỡ, tản ra, làm sao cũng không thể chắp vá cùng nhau.

Cho đến khi nàng từ từ mở mắt, bên cạnh là đống lửa, nàng nhìn thấy Thu Hành Phong, không khỏi trừng mắt nhìn.

Một nháy mắt, ký ức với Thu Hành Phong được chắp vá lên, nhưng quá trình này rất chậm chạp, nàng nhớ tới nàng xuyên không mà đến, Lãnh Cung, Vân Đinh Sơn, sư phụ.

.

“Sư phụ?” Nàng vừa lên tiếng, phát hiện giọng nói của mình cực kỳ khàn khàn!
Vừa nghe tiếng Ninh Tương Y, Thu Hành Phong đang ngồi thiền lập tức tỉnh lại, hắn chưa nghe Ninh Tương Y nói cái gì, chỉ nghe được cổ họng nàng khó chịu, vô thức đi cho nàng uống nước.

Sau khi nước xong, Ninh Tương Y cảm thấy dễ chịu nhiều, nàng cảm thấy nàng quên rất nhiều thứ, ký ức cùng sự phụ mặc dù đang từ từ chắp vá, nhưng rất nhiều cảnh tượng đã vỡ vụn, nghĩ không ra.

“Sư phụ.


.


Lần này, Thu Hành Phong nghe được Ninh Tương Y gọi hắn, sư phụ? Hắn giật mình, ống trúc trong tay bỗng rơi trên mặt đất, nước còn chưa uống xong đổ ra ngoài, thấy giọng nói phát ra mờ mịt bên ngọn lửa.

“Ngươi… Ngươi gọi ta là sư phụ?”
Hắn không thể tin, trợn tròn tròng mắt! Người này có phải lại muốn hãm hại hắn rồi không? Lại gọi hắn là sự phụ!
Vừa nghĩ tới đây, Thu Hành Phong liền có chút tự trách, quả nhiên, không nên mềm lòng giữ lại như vậy, hắn vốn chỉ muốn đem Ninh Tương Y ẩn nấp, bôi ít thuốc không gì khác, thế nhưng thấy được nàng cả người đều bị thương, mặc dù những vết thương kia đều đang nhanh chóng khít lại, thế nhưng không qua mấy tháng, cũng khó mà tốt hoàn toàn, hắn bỏ lại một cô nương yêu ớt như nàng, lỡ gặp mãnh thú thì làm sao?
Nhiều lần do dự, hắn vẫn lựa chọn giữ lại, không ngờ nàng vừa tỉnh, liền gặp được cảnh không thể nào lý giải
“Sư phụ?”
Thấy Thu Hành Phong dùng một biểu cảm như gặp quỷ nhìn nàng, Ninh Tương Y có chút không hiểu sờ sờ mặt mình, “Sư phụ, người sửng sốt cái gì! Ta không gọi người sư phụ thì gọi là cái gì?”
Nàng muốn đứng dậy, nhưng trên người đau đớn, cúi đầu xuống, nàng nhìn thấy trên người mình là quần áo của Thu Hành Phong, mà ở dưới lớp quần áo, dường như có vô số vết thương giăng kín khắp nơi!
Đột nhiên, nàng ngạc nhiên phát hiện! Nội lực nàng giống như biến mất! Nàng giật mình, cảm nhận cẩn thận một chút, quả nhiên khí lực rỗng tuếch, võ công của nàng đã mất hết!
Tình huống như vậy khiến nàng bật khóc!
“Làm sao bây giờ, sư phụ, ta phát hiện hình như võ công của ta mất hết!”
Thu Hành Phong giật mình, lần này cũng không lo được vì sao nàng gọi mình là sư phụ, vội vàng nắm lấy tay nàng xem xét.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK