Ninh Tương Y bị lời nói của hắn liên tục lặp lại đến chấn động!
Càng cảm thấy xấu hổ!
Nàng đã ăn lúc nào mà không nhận?
Nàng cưỡng hiếp lúc nào, ép hắn làm một ngày một đêm sao? Oan uổng quá thật sự oan uổng!
Thế nhưng giọng nói của nàng lập tức bị đâm đến thành những mảnh nhỏ, trong thạch thất không biết ngày hay đêm, chỉ có một nam nhân giống như thú dữ gần như không biết mệt mỏi!
Hiệu ứng tiếng vang trong này quả thực rất tốt, những âm thanh mập mờ kia, từng nhịp một quanh quẩn, khiến mặt nàng đỏ tới mang tai!
Ninh Tương Y cố gắng đè nén rên rỉ, trong đầu dần dần nhớ lại lúc nàng phát cuồng trước đó, đã đè ép Ninh Úc thế nào..!
Đáng sợ! là sự thật sao?!
Mà nàng còn lấy roi da ra! Trời ạ! Nàng lại còn lấy roi da ra! Nàng không muốn làm Nữ Vương như vậy, nàng vẫn cảm thấy mình chỉ là… mèo con bé nhỏ!
Nụ hôn nóng bỏng che ngợp bầu trời của Ninh Úc hôn xuống, cơ hồ muốn chiếm hết hơi thở của nàng!
“Bảo bối, nàng không tập trung…” Hắn hai mắt đỏ lên, sợi tóc hơi loạn, lúc này lộ ra giống như bị ai làm nhục!
Hắn cũng không còn từ tốn, dần dần kịch liệt khiến Ninh Tương Y rốt cục không nhịn được khẽ rên lên!
m thanh kia mê mẩn như mèo con thật giống như liều thuốc kích dục mãnh liệt nhất, đủ khiến cho hắn điên cuồng!
Toàn thân Ninh Úc đều đang thiêu đốt, trong đầu hắn có một suy nghĩ điên cuồng, hắn muốn Ninh Tương Y chỉ có thể nhìn thấy hắn, chỉ có thể nghĩ đến hắn, chỉ có thể hết sức chuyên tâm! Hoà tan ở dưới người hắn!
Cũng không biết bị đè bao lâu, Ninh Tương Y cuối cùng cảm nhận được toàn thân tan ra thành từng mảnh, mà trong lúc mơ mơ màng màng, cảm giác Ninh Úc còn ôm nàng đi rửa mặt qua, thật ngượng ngùng… Nàng không còn mặt mũi gặp người khác! Nàng thật sự bị Ninh Úc ăn sạch!
Ninh Úc buồn cười nhìn nữ tử trong ngực sau khi tỉnh lại vẫn giả ngốc, sao nàng có thể làm cho hắn muốn như vậy, ăn thế nào cũng không thấy đủ.
Ôm như thế này, Ninh Tương Y phát hiện con thú trên người hắn lại bắt đầu có phản ứng, trong lòng nàng than thở, chẳng lẽ nói, thật không hổ là đại nhiếp chính vương sao?
Hắn đúng thật...Mọi chỗ đều mạnh hơn người...!
“Thật là… Người quay đi, ngươi quay lưng đi cho ta!”
Ninh Tương Y không có cách nào đánh lừa mình, nàng muốn đi mặc quần áo, nhưng Ninh Úc nhìn chằm chằm nàng cười, nàng xấu hổ không thể nhịn nữa!
Vừa lên tiếng lại phát hiện giọng nói mình khàn khàn như thế, Ninh Tương Y càng thêm thẹn quá hoá giận, “Thật là, nhanh quay lưng đi, bản công chúa muốn mặc quần áo!”
Ninh Úc hai mắt mỉm cười, nằm nghiêng, mê hoặc nói.
“Công Chúa Điện Hạ, hay là để thần đến thay quần áo cho nàng?”
Giọng nói mập mờ kia khiến Ninh Tương Y mặt đỏ tới mang tai!
“Tránh đi! Tránh đi tránh đi!”
Nàng bắt đầu đấm đá muốn làm Ninh Úc lật người đi!
Nói là dùng đấm đá, nhưng một chút lực cũng không có, nàng liền uất ức nhìn hắn!
“Được được được… Ta quay đi, bảo bối đừng xấu hổ.”
Ninh Úc biết nếu tiếp tục đùa, Ninh Tương Y sẽ bốc cháy mất! Hắn biết nghe lời xoay người qua, trong lòng đột nhiên bắt đầu chờ đợi tiệc cưới của bọn họ, bảo bối của hắn đáng giá nhất! Đáng giá khiến tất cả nữ nhân trên thế gian ghen ghét!
Ninh Tương Y thấy hắn thật sự đàng hoàng quay người lại, vội vàng lấy y phục của mình ra, mặc vào thật nhanh!
Đáng ghét, Ninh Úc hung hăng giày vò nàng một đêm, nàng đánh nhau một trận với người khác cũng chưa từng đau nhức như vậy!
Càng nghĩ càng tức giận, Ninh Tương Y giận dữ muốn đá Ninh Úc một cái, nhưng nửa đường lại bị Ninh Úc chặn, hắn nắm lấy bàn chân trắng nõn của nàng, có chút nhíu mày.
“Công chúa, ngài muốn hạ thần mang giày cho nàng sao?”
Ninh Tương Y muốn rút chân lại, nhưng Ninh Úc tóm chặt, nàng lại không có sức, chỉ có giận dữ mắng!
“Tiểu Ninh Úc, trước kia tại sao tan không phát hiện người cầm thú như thế?!”
Ninh Úc nhẹ nhàng cười một tiếng, mê hoặc chúng sinh.
“Hoàng tỷ, vì nàng không phát hiện mà thôi...!Còn không biết hoàng đệ của nàng, đã sớm muốn làm như vậy với nàng…”
Ninh Tương Y nháy mắt mặt đỏ bừng, nàng đột nhiên nhớ tới Ninh Úc thích nàng nhiều năm, đúng thật là có khả năng… m mưu chuyện này đã lâu!
Ninh Úc cũng không đùa nàng, trực tiếp đứng dậy, trên người hắn chỉ mặc một chiếc quần, mái tóc đen choàng ở sau lưng.
Xuống giường đá, hắn cầm lấy chân Ninh Tương Y, quỳ một chân xuống đất.
Người nghiêng về phía trước, những sợi tóc của hắn cũng đi theo trút tới trước, Ninh Tương Y không nhìn thấy nét mặt của hắn, nhưng lại có thể cảm thấy được hắn rất chuyên tâm.
Hắn nhẹ tay đi giày cho nàng, động tác nhẹ nhàng, giống như nâng niu bảo vật quý giá nhất thế gia, Ninh Tương Y cũng cảm nhận lòng bàn tay hắn nóng rực đi giày cho nàng, nhìn đỉnh đầu của hắn, cho dù là quỳ một chân xuống đất, dáng người của hắn vẫn thẳng tắp hiên ngang, nam nhân này đã trưởng thành, mà lại...còn là của nàng.
Ngẫm lại thật xấu hổ! Nàng đưa tay che mặt!
Hai người ở bên trong thạch thất co ro một lúc.
Bây giờ Tuyết Linh Chi đã trong tay, bọn họ cũng nên đi, chỉ là Ninh Úc nhìn khối thánh thạch to lớn kia như có điều suy nghĩ.
Hắn nhớ tới Tuyết Sắc… Hắn nói cái Thạch Tâm này, có thể khống chế hoàng tỷ?
Không… Tuyệt đối là lời nói vô căn cứ!
Thế nhưng bọn họ tiến vào, Thạch Tâm lại đang ở trước mắt, không lấy đi, hình như cũng không ổn.
Ninh Tương Y nghe Ninh Úc nói, cũng cảm thấy cái Thạch Tâm này ở trong tay bọn họ mới tương đối an toàn.
Ninh Úc gật gật đầu, ôm Ninh Tương Y một bên, sau đó hắn đi đến trước thánh thạch to lớn, dồn hết khí lực, quyết định dùng nội lực đánh vỡ khối cự thạch này!
Ninh Tương Y đứng một bên nhìn, tự dưng có chút lo lắng.
Ninh Úc nội lực rất hùng mạnh, một chưởng đánh xuống! Toàn bộ trong thạch thất đều là âm thanh ầm ầm vỡ vụn!.
Ngôn Tình Ngược
Ninh Tương Y mở to hai mắt xem, thấy giường đá màu đen một chút xíu vỡ ra, lộ ra một tia sáng màu đỏ.
Ninh Úc hít sâu một hơi, lại một chưởng nữa đánh xuống! Mà lần này, toàn bộ giường đá đã bị đánh nứt! Màu đỏ càng ngày càng sáng, lộ ra hình dạng thật của nó!
Thạch Tâm… Nó cũng không lớn, chỉ to bằng nắm đấm trẻ con, mà lại… Ninh Úc lấy ra một tấm vải bọc lại tay, lấy Thạch Tâm ra, lại phát hiện nó mềm! Nằm trong lòng bàn tay, thật giống như một vũng máu!
Ninh Tương Y lại gần nhìn, thử mấy lần, cảm thấy vật này thật sự không có cách nào cất vào người, nàng có chút bực mình chọc chọc vào Thạch Tâm, lại phát hiện nó giống như thạch, mà lại nháy mắt tiếp xúc với tay nàng! Màu đỏ kia liền biến mất.
Hai người liếc nhau, đều có chút bực bội.
Đang lúc Ninh Tương Y muốn nói gì đó, chỉ nghe một tiếng nổ thật lớn! Toàn bộ cửa đá của sơn động bay ra ngoài!
Hai người vội vàng lui lại!
Lại một tiếng nổ thật lớn truyền đến! Một tảng đá lớn hung hăng nện vào thánh thạch, hai tảng đá chạm vào nhau, thánh thạch lập tức vỡ vụn! Phát ra tiếng nổ vang to lớn!
Lão mù!
Tên mù chỉ còn lại một cánh tay rõ ràng không bình thường! Hắn hai mắt đỏ bừng, rõ ràng cũng đã dùng cổ độc!
Ninh Úc nháy mắt liền nghĩ đến Tuyết Sắc, không biết tên mù trúng độc, là hắn tự nguyện, hay là bị người khác giật dây!.
Chỉ là hiện tại rõ ràng không phải thời điểm thích hợp để tìm chân tướng, võ công của tên mù vốn ở trên Ninh Tương Y, hơn nữa còn được cổ độc cuồng hóa, nhưng có Ninh Úc ở đây, hai người đấu với tên mà vẫn có thể bất phân thắng bại.
Ninh Úc vô thức kéo Ninh Tương Y ngăn ở sau lưng, hắn chưa quên, hoàng tỷ cũng đã sử dụng cổ độc! Nếu bị kích thích, khó đảm bảo sẽ không đột nhiên phát tác.
- ---------------------------.
Danh Sách Chương: