Nàng nói ra lời này, rất nhiều người trong đám người đều hoảng sợ, nếu nàng thuận theo Long Thành Thính Tuyết chứng minh việc hạ độc một ngàn người đó không liên quan gì đến nàng, thì bọn họ còn rất nhiều cái để bắt bẻ, nhưng nếu Ninh Tương Y trực tiếp chứng minh củ khoai tây không có độc, vậy hơn một ngàn người bị bệnh ở bên ngoài không phải trách nhiệm của nàng, mà chuyện này Long Thành Vô Cực nên điều tra.
Vậy các nàng tốn công tốn sức, cố tình bày mưu tính kế… Để làm gì?
Lúc này trong lòng Long Thành Vô Cực hơi lạnh, hắn dự cảm được chuyện này thật sự không phải do Ninh Tương Y gây nên …c
Nhưng nếu không phải nàng, mà chính Lâu Diệp tự hại mình! Cái kết cục này … Hắn càng khó chấp nhận!
“Được.” Giọng nói hắn nặng nề, dường như từ khi Ninh Úc xuất hiện, hắn giống như bị rút hết tinh thần sức lực, chỉ còn lại khốn đốn, hắn nhìn Ninh Tương Y, “Chỉ cần ngươi có thể chứng minh củ không độc, là người trong sạch!”
Ninh Tương Y mỉm cười, “Một lời đã quyết! Còn xin Vương phái người đi đến trong hầm của bộ lạc Xoạt, cầm một chút củ tới.”
Long Thành Vô Cực gật đầu, rất nhanh liền có người mang một giỏ lọc khoai tây đến, những củ này phần lớn đều rất hoàn hảo, hiển nhiên là được cất giữ tỉ mỉ.
Sau đó Ninh Tương Y đi đến trước mặt giỏ trúc, đưa tay vào lấy ra một củ khoai tây đã mọc mầm.
Ai cũng nghĩ nàng lấy nó ra từ trong giỏ, nhưng thật ra rất nhanh nàng đã lấy củ khoai tây ra từ trong người nàng! Nhưng không ai có thể biết được!
Hoa Chu Vô Ưu lúc đầu còn thấy lo lắng, nhưng bây giờ thấy Ninh Tương Ý muốn chứng minh bản thân bằng cách ăn thế này, không khỏi bật cười, toàn bộ cây củ trong bộ tộc Xoạt đều bị nàng hạ độc! Cho dù là tốt xấu hay là nằm trong đất, không có một cái nào không có độc! T Cái bát khoai tây hài nhi kia ăn còn, là nàng đã bất cẩn, cái khác nàng bảo đảm sẽ không có vấn đề, chỉ cần Ninh Tương Y ăn vào, nhất định sẽ chết!
Dù sao chỉ cần Ninh Tương Y chết rồi, nàng có trong sạch hay không đều không quan trọng!
Nhưng Ninh Tương Y sẽ dễ dàng bỏ qua cho nàng như vậy sao?
Nàng cầm củ khoai tây trong tay đi đến trước mặt Hoa Chu Vô Ưu, hỏi nàng.
“Ngươi nói tất cả trái cây đều có độc, chỉ là không nảy mầm độc tính nhỏ, sau khi nảy mầm thì độc tính rất mạnh, phải không?”
Lúc này Hoa Chu Vô Ưu đâm lao phải theo lao, nàng sao có thể nói không phải?
Cho nên nàng nhẹ gật đầu.
Ninh Tương Y cười, “Vậy lời nói này của ngươi, là dùng danh nghĩa cá nhân người nói ra, hay là đại diện lập trường nhà Hoa Chu ngươi, hoặc là đại diện lập trường thánh hồ?”
Điểm này, Hoa Chu Vô Ưu không dám nói lung tung, thế nhưng nếu không nói, lại để lộ nàng chột dạ, nàng cắn răng, “Ta dựa vào thân phận thần nữ của ta nói ra kết luận này! Củ này, rõ ràng là độc vật!”
“Quá tốt!” Ninh Tương Y hài lòng cười, “Vậy có phải nếu ta ăn hết mà không chết, thì chứng minh người nói là sai, là có người hãm hại ta đúng không?”
Thấy Hoa Chu Vô Ưu đang do dự, Ninh Tương Y liền nói, “Không thì người ăn đi! Ta cam đoan người sẽ không chết!”
Chắc chắn sẽ chết!
Hoa Chu Vô Ưu sầm mặt lại, “Đúng, chỉ cần ngươi ăn, không chết, coi như người nói đúng!”
Nàng ta không tin Ninh Tương Y không thể bị độc dược xâm nhập!
Ninh Tương Y cười, một tay bóp nát củ khoai tây, sau đó dùng ngón tay lấy phần ở giữa, nuốt vào!
Nàng thật sự ăn!
Long Thành Vô Cực muốn ngăn cản, thế nhưng hắn không biết phải là dùng lý do gì đi ngăn cản, chỉ chăm chú nhìn chăm chăm nàng, giờ khắc này, hắn thật sự sợ hãi nàng xảy ra chuyện!
Hoa Chu Vô Ưu nhìn tận mắt thấy nàng nuốt vào, không có sai! Thế nhưng nàng ăn một miếng còn chưa đủ, còn tiếp tục ăn hết phần ở giữa bị bóp nát, chậm rãi nuốt vào hết toàn bộ.
Mỗi động tác của nàng đều như kích động vào thần kinh của Hoa Chu Vô Ưu.
Nàng quả thật đã ăn hết, nhưng một chút phản ứng đều không có!
Làm sao có thể!
Hoa Chu Vô Ưu không thể tin đi đến trước mặt giỏ củ kia, chẳng lẽ những cái này không phải từ nhà Xoạt?! Nàng đưa tay vô thức cầm lấy một cái, dường như muốn nghĩ ra nguyên nhân, mà lúc này, Ninh Tương Y giông như bóng ma xuất hiện ở sau lưng lọc nàng.
“Ngươi đang rất là hiếu kỳ vì sao ta không chết à?”
Nàng thấp giọng nói sau lưng Hoa Chu Vô Ưu … giọng điệu yếu ớt, giống như đến từ Thâm Uyên Địa Ngục!
Hoa Chu Vô Ưu giật mình, vừa định nói chuyện! Ninh Tương Y đột nhiên nắm lấy tay nàng đang đang cầm củ khoai tây đưa lên nhét vào miệng nàng ấn vào!
Hành động kia khiến cả đám người bị doạ sợ! Không ít người đứng ra mắng Ninh Tương Y!
“Ngươi muốn làm gì!”
Ninh Tương Y hung ác dùng lực khống chế Hoa Chu Vô Ưu đang liều mạng dãy giụa, nàng không hề dừng lại, mà Ninh Úc đã ngay lập tức đứng trước mặt Ninh Tương Y, hắn lập tức chĩa kiếm lên, lạnh lùng cười khẽ
“Hoàng tỷ ăn được vì sao ngươi không ăn được? Tất cả mọi người, nếu tiến lên một bước, bản Vương sẽ làm nàng ta đổ máu tại chỗ!”
Ninh Úc giọng nói lạnh lùng uy hiếp, thực lực của hắn đã đẩy lui tất cả những kẻ muốn giải cứu Hoa Chu Vô Ưu!
Long Thành Vô Cực không nhúc nhích, trơ mắt nhìn Hoa Chu Vô Ưu hai mắt đang rưng rưng giống như cầu mong được cứu, Ninh Tương Y mí mắt rũ xuống, hai tay dùng sức nhét vào trong miệng Hoa Chu Vô Ưu không chút thả lỏng!
“Vì sao không chịu ăn?” Nàng thấy đối phương cắn chặt hàm răng, cảm thấy có chút buồn cười.
“Ngươi không ăn, là bởi vì bên trong có độc, người biết là cái này có độc đúng hay không?”
Hoa Chu Vô Ưu bị Ninh Tương Y dùng một tay khống chế từ phía sau, miệng cũng bị Ninh Tương Y một tay khác chặn lại, căn bản là không có cách nào nói chuyện được!
Độc dược này thật sự rất mạnh! Nàng ăn một miếng liền sẽ chết, nàng không muốn chết, nàng là Vương phi tương lai của Lâu Diệp!
Cho nên nước mắt nàng không ngừng rơi xuống, giờ khắc này nàng đang sợ muốn chết.
Nước mắt của nàng rơi vào trên mu bàn tay Ninh Tương Y, nhưng Ninh Tương Y ép Hoa Chu Vô Ưu ăn không hề buông lỏng chút nào, ánh mắt của nàng thật sự ẩn chứa tàn nhẫn! Ước gì nàng có thể trực tiếp hạ độc chết Hoa Chu Vô Ưu!
Nghe được tiếng nghẹn ngào của nàng, phụ thân Hoa Chu Vô Ưu Hoa Chu Di quá lo lắng, nhưng có Ninh Úc đây, hắn không dám lên trước, lúc này hắn hi vọng có con trai mình ở đây, hắn nhất định sẽ cứu muội muội!
Chơi chán, Ninh Tương Y cuối cùng buông tay ra...!Nàng buông lỏng tay, Hoa Chu Vô Ưu liền ngôi sập xuống đất, sau đó vội vàng móc hết đồ bên trong miệng ra, không ngừng nôn mửa!
Thật ra nàng vừa rồi không ăn gì, nhưng nàng lại sợ hãi, sợ độc dược đã ngấm vào miệng!
Lúc này Ninh Tương Y có chút mỏi mệt, nàng cười lạnh nhìn Long Thành Vô Cực nói, “Được, không chơi nữa, để ta nói cho ngươi chân tướng đi...”
Nàng chỉ vào Hoa Chu Vô Ưu, “Nàng không chịu ăn, là bởi vì toàn bộ củ trong bộ lạc Lão Xoạt đều bị nàng hạ độc, nếu không vì sao nàng nhìn thấy ta ăn hết không có chuyện gì lại kinh ngạc như vậy, khi ta muốn nàng ăn lại giống như ta muốn lấy mạng của nàng?”
Ninh Tương Y chế giễu cười, “Thế nhưng, ta biết có một chỗ, nàng nhất định quên hạ độc.”
Nàng nói ra lời này, khiến Hoa Chu Vô Ưu vô cùng sửng sốt, lúc này nàng vẫn có thể biện minh rằng củ nhà lão Xoạt có độc, là do đất đai, không liên quan gì đến nàng! Nhưng nếu Ninh Tương Y ở bộ lạc lão Xoạt tìm được củ không có độc, thì nàng chết chắc!
Sẽ không có, đều đã hạ độc, ngay cả trong đất cũng không không bỏ qua!
Ngay cả Long Thành Vô Cực cũng không tin, nếu quả thật có người hạ độc, bọn họ sẽ không bỏ qua bất luận cái gì!
Ninh Tương Y mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng nõn, nhẹ giọng như một ác ma.
“Ta dạy bọn họ ăn khoai tây đều phải gọt vỏ, nếu như dân chúng đều sử dụng nguyên tắc này, ta nghĩ, ở bộ lạc Lão Xoạt trong máng ăn chăn nuôi dê bò, nhất định có thể tìm thấy vỏ, đến lúc đó… Người sẽ phát hiện, trong bộ lạc tất cả củ đều có độc, nhưng tại sao đem vỏ cho gia súc ăn lại không độc, quả thật rất thú vị.
- ---------------------------.
Danh Sách Chương: