Tuyết Sắc rất ít khi suy tư về cuộc sống, bởi vì hắn cảm thấy tất cả mọi người đều có lỗi với hắn,ai cũng đã từng làm hắn thất vọng, hắn không sai.
Giống như Tuyết Liên, nàng mượn tay hắn chạy ra thánh địa, nhưng không yêu hắn, tất cả đều là lỗi của Tuyết Liên!
Coi như hắn làm Tuyết Tộc Vương, nhưng những người đó lại không coi trọng hắn, những người đó không có mắt!
Hắn biết hắn sở dĩ sẽ trở thành vương, chỉ là bởi vì những cái đó trưởng lão cảm thấy hắn dễ dẫn dắt, dễ nghe lời thôi.
Nhưng hắn cũng là nam nhân, cũng sẽ có kế hoạch lớn vĩ đại, hy vọng có thể làm ra một sự nghiệp lớn, làm tất cả mọi người quỳ bái dưới chân hắn!
Cuối cùng, lúc hắn nhìn thấy cổ độc, hắn cảm thấy cơ hội của hắn tới rồi! Hắn và Tuyết Liên đã thỏa thuận, hắn giúp nàng rời khỏi thánh địa, nàng trộm thánh thạch cùng cổ độc cùng với giải dược, rồi mới cùng hắn huỷ diệt thánh địa, những trưởng lão phần lớn đều chết trong tay của hắn!
Cùng lúc đó, Đại Dục tới xâm phạm.
Hắn cảm thấy đây là một cơ hội, Tuyết Quốc của hắn tuy nhỏ, nhưng chưa chắc không có ngày ngang hàng với Trung Nguyên.
Sau khi Tuyết Quốc bị phá quốc, Tuyết Liên bị Đại Dục quốc quân mang đi, hắn hai bàn tay trắng, khắp đầu óc đều là vọng tưởng phục quốc, lại không có thực lực phục quốc.
Hắn chỉ ghim tất cả hy vọng của mình vào thánh thạch, còn mê hoặc mấy người yêu tộc, vì yêu nước để cho hắn sử dụng, lợi dụng tâm lý phục thù của bọn họ, làm rất nhiều việc giả thần giả quỷ.
Hắn vẫn luôn làm bạn với bọn ác nhân, vẫn luôn bảo hổ lột da, hắn trong lòng cũng không từ bỏ phục quốc, người khác có chết hay không không liên quan tới hắn, hắn chỉ cần quyền lợi, chỉ cần chứng minh chính mình!
Cho nên hắn là người xấu, không thể nghi ngờ.
Mà hiện tại, hắn cái tên xấu xa này bị một người xấu khác đẩy đến trùng độc, người mà lúc trước hắn vừa giúp hắn ta trốn thoát, còn giết không ít mạng người, Tuyết Sắc đột nhiên cảm thấy, từ bỏ việc phục quốc, hắn cũng muốn giữ mạng, bởi vì hắn phát hiện hắn không muốn chết chút nào.
Ninh Tương Y vốn dĩ đã kiệt lực, đột nhiên nghe được tiếng nước, trước mắt nàng sáng ngời! Lại một lần vực dậy tinh thần hướng dòng nước chạy tới!
Chẳng bao lâu,, nàng liền thấy được một rạch nước bên dưới, rạch nước dường như được hình thành một cách tự nhiên, bởi vì bọn họ đào rỗng núi, nước suối chảy vào, tạo thành một vành đai!
Nơi này đối với con người, vượt qua không khó, nhưng nước chảy xiết có thể chống được độc trùng, Ninh Tương Y dùng khinh công lướt nước, nhìn bọn trùng bị cuốn trôi khi chạm nước, nhẹ nhàng thở ra.
Nàng thật sự mệt muốn chết! Nếu là lúc này có người đánh lén nàng nàng tuyệt đối không có sức lực phản kháng!
Mà Tuyết Sắc quỳ rạp trên mặt đất nửa chết nửa sống, Ninh Tương Y phỏng chừng là đám trùng kia có độc, hắn đang bị thương lại càng thêm tổn thương hơn, cho nên mới như thế.
“Được rồi, đừng giả chết, đi ra ngoài để Tư Vô Nhan xem cho ngươi, không chết được đâu!”
Tuyết Sắc đột nhiên ngẩng đầu.
Bởi vì mặt nạ da người, Ninh Tương Y nhìn không thấy được sắc mặt của hắn, chỉ thấy được đôi mắt hắn tràn đầy tơ máu, đang ẩn chứa gì đó.
Ninh Tương Y bị hắn nhìn chằm chằm một cách kỳ quái một bên thở hổn hển, một bên trừng hắn!
“Ngươi muốn làm gì?!”
Hắn quỳ rạp trên mặt đất, chỉ ngẩng đầu, đột nhiên hỏi, “Mẹ ta còn sống không?”
Hắn không nói Ninh Tương Y thiếu chút nữa đều phải đã quên chiêu ngục còn có người khác, Ninh Úc không có giết bà, Ninh Tương Y cũng không có, nàng mắt trợn trắng.
“Còn sống, còn có người hầu bà ấy Tuyết Chiến cũng còn sống!”
Tuyết Sắc lại hỏi, “Mẹ ngươi sống có tốt không?”
Ninh Tương Y cảm thấy càng kỳ quái, “Mẹ ta sống ra sao có liên quan gì tới ngươi?”
Tuyết Sắc chỉ là lẳng lặng nhìn nàng, ánh mắt kia, thế nhưng có một tia đau thương không kể xiết.
“Kỳ thật, ngươi không phải nữ nhi của ta.
”
“Cái gì?” Ninh Tương Y có điểm kinh ngạc, “Ta đây là nữ nhi của ai?”
Tuyết Sắc quỳ rạp trên mặt đất,thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi nói: “Lúc trước Tuyết Liên tới tìm ta hợp tác là có nguyên nhân….
Là bởi vì nàng ở thánh địa không nổi nữa, không chỉ bị lấy tới thử độc, còn bị ca ca cùng cha khác mẹ quấy rối…… Ta chưa từng chạm qua nàng.
”
Tin tức chấn kinh như thế làm Ninh Tương Y có điểm kích động, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng có chút rối rắm, “Ý của ngươi là, ta kỳ thật là do mẹ ta…… cùng ca ca nàng sinh ra sao?”
Tuyết Sắc gật gật đầu.
Ninh Tương Y đắc ý cười, “Ta nói rồi, ta như thế nào lại có thể là con của người chứ! Ngươi độc ác như thế! Lại còn luôn vọng tưởng không thực tế!”.
Tuyết Sắc không có phản bác, chỉ là nói.
“Ta biết người muốn máu của ta, tới giải độc, trên thực tế lúc trước, không có người biết người dùng thuốc giải cổ độc, máu của hắn cũng có thể giải độc…… Nếu là ngươi cần…… Thì cứ uống đi.
”
Ninh Tương Y cảm thấy lạ, “Ngươi không sao chứ, rõ ràng người ác độc, bây giờ còn giả bộ hy sinh làm gì?”
Lúc này, môi mỏng hắn giật giật, đột nhiên phun ra một ngụm máu! Ninh Tương Y cả kinh, duỗi tay muốn đi lại xem xét, lại bị Tuyết Sắc một phen siết chặt tay!
Hắn mất sức rất nhanh, một bên hộc máu, một bên trừng mắt nhìn nàng!
Lúc này nàng mới phát hiện tay Tuyết Sắc che kín gân xanh, chắc chắn độc đã nhiễm nặng! Không có khả năng! Sau khi hắn trúng cổ độc, không có khả năng còn cổ độc khác có thể tổn thương hắn!
“Ta chỉ có một yêu cầu…” Thanh âm hắn trở nên khàn khàn, nuốt từng ngụm máu, “Mặt của ta! Không được xem mặt của ta!”
Ninh Tương Y nhíu mày, nàng thế nhưng không nghĩ tới Tuyết Sắc đã thế này còn để ý tới gương mặt để làm gì! Gương mặt này lớn lên không kém, nhưng so với mạng còn quan trọng hơn sao?
“Tuyết Liên thích mỹ nam tử, đừng vạch trần mặt ta……”
Ninh Tương Y ngẩn người, ngay sau đó nói, “Được được được, ta không xem mặt của ngươi, ngươi mau để ta nhìn xem ngươi đang bị gì thế này!”
Tuyết Sắc thấy nàng đồng ý rồi, vừa định nói cái gì, nhưng cổ họng lại chuyển động, lại phun ra một ngụm máu!
Nhưng cùng với máu, Ninh Tương Y hoảng sợ nhìn từ trong miệng hắn chui ra một con sâu to! Nó mới từ trong miệng hắn thò cái đầu, đã bị tiếng kêu của Ninh Tương Y dọa quay trở về!
Mà Tuyết Sắc đã chết, nhắm mắt lại, nhìn hắn chằm chằm.
Ninh Tương Y rời xa Tuyết Sắc mấy bước! Thực hiển nhiên, độc sẽ không làm hắn chết, chính là độc trùng chiếm cơ thể, trực tiếp cắn đứt mạch máu của hắn!
Cảnh tượng này đáng sợ đến mức làm nàng sởn tóc gáy! Nàng vội vàng kiểm tra trên người mình có con sâu đáng sợ đó hay không!
Mà lúc này, đột nhiên một tia sáng lạnh lẽo xuyên qua hướng nàng hung hăng đâm tới!
Ninh Tương Y bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ, phát hiện đánh lén thì đã quá muộn!
Mắt thấy sắp bị đâm trúng! Ninh Tương Y theo bản năng ôm lấy bụng mình!
Nhưng là giây tiếp theo, tên mặt thẹo bị đánh bay! Hơn nữa vừa vặn té ngã dòng nước, sống chết không biết! Ninh Tương Y rơi vào một lồng ngực ấm áp, đối mặt vốn dĩ nhắm chặt của nàng trộm mở, sau đó thấy được mặt Ninh Úc đen đến sắp bốc khói!
Nàng hoảng sợ!”
Trái tim bắt đầu không tự chủ được bồn chồn!
“Ninh Úc…?”.
Nàng đột nhiên nghĩ Ninh Úc khẳng định là đuổi theo độc trùng tới, mà mặt đen như thể, chẳng lẽ là trúng độc?
“Ngươi có phải hay không bị độc trùng cắn? Ngươi đừng làm ta sợ!”
Ninh Tương Y nắm chặt cánh tay Ninh Úc, vẻ mặt khẩn trương, nỗi khiếp sợ từ cái chết của Tuyết Sắc tạo thành còn chưa tan đi, trong mắt nàng đều là sợ hãi!
Mặt Ninh Úc càng đen hơn.
.
Danh Sách Chương: