Trước cửa phủ mọi người vội vàng tránh qua một bên, cũng không dám ngẩng đầu xem bộ dáng thể nộ của Vương Gia nhà ở mình……
Thật là mất mặt, khí phách kia đâu rồi? Công chúa vừa kêu một tiếng Tiểu Ninh Úc, nửa điểm uy nghiêm đều không còn sao?
Lúc đáp ứng, Vương gia bày ra bộ dáng “đáng yêu”, thật là làm người khác chịu không nổi.
Nhưng như vậy, trong lòng mọi người đều vui vẻ, trước mắt tuy rằng là thời buổi rối loạn, công chúa trúng độc, hoàng đế bằng hà, tân đế đăng cơ, nhưng là buổi hôn lễ này vẫn là vì mọi người chờ đợi.
Mặc kệ tiền đồ có bao nhiêu nhấp nhô, hôn sự này có bao nhiêu người lên án, nhưng Vương gia có thể ôm được mỹ nhân về, những cái khác, đều không quan trọng.
Mọi người vui vẻ, chờ Ninh Úc đi rồi vội vàng đi bố trí một vài chuyện cuối cùng.
Thời gian quá vội vàng, nhưng mặc kệ gấp gáp như thế nào, hôn lễ này, sẽ tuyệt đối to lớn chưa từng có!
Tuy rằng hoàng đế đã chết, nhưng có di chiếu hoàng đế, đặc biệt cho phép trước hỉ sau tang, bọn họ cũng không cần bận tâm cái gì, bốn phía xử lý là được rồi!
Muốn khóc, lúc quốc tang có thể khóc bao nhiêu tùy ý, nhưng ở tiệc hỉ này, bọn họ nhất định sẽ vì đôi phu thê vất vả lắm mới có nhau này, chân thành tha thiết chúc phúc họ.
Ninh Tương Y bị Ninh Úc bế thẳng đến phòng…..
Ninh Tương Y dĩ nhiên ngượng ngùng, bởi vì nàng rất ít đến phòng Ninh Úc.
Phòng này như được làm mới, bên trong tràn ngập hương vị của hắn, sạch sẽ tươi mát, lại còn có hương vị bá đạo, một khi đã ám mùi hương này thì không thể nào loại bỏ được…
Phòng hắn bố trí thật sự đơn giản, thật giống như tính cách của hắn, hơn nữa lấy màu đen làm chủ đạo, đối với thẩm mỹ của hắn Ninh Tương Y không dám nói bừa.
Nhưng không sao, về sau có nàng ở đây, nàng nhất định bảo hắn sửa lại như nàng yêu thích!
Ninh Úc đem nàng đặt trên giường, vừa định đứng dậy, đã bị Ninh Tương Y ôm cổ hôn sâu một cái.
Ninh Tương Y tựa hồ nghiện hôn hắn.
Nàng quá yêu hương vị của hắn, sạch sẽ, có loại hương vị bạc hà, quạnh quẽ, trong đó mà mang theo chút nhiệt độ cơ thể cùng sức lực, có thể hòa tan nàng.
Hai người một người đứng chống tay trên mép giường, một người ngồi trên giường, ôm cổ hắn hôn sâu, âm thanh ái muội vang lên trong không gian, nàng vội vàng, làm Ninh Úc có chút nhịn không được, một bàn tay lặng lẽ đưa lên, gắt gao giữ sau đầu nàng gia tăng dây dưa, nàng nhắm hai mắt, lông mi run rẩy, có loại cảm giác thỏa mãn.
Cái đồ ngốc này còn không biết đâu, hắn thiếu chút nữa liền mất đi nàng!
Ninh Tương Y không thể tưởng tượng, nếu là phụ hoàng không thay đổi chủ ý, ở trước mặt mọi người ban bố di chiếu tuẫn táng, hắn sẽ làm thế nào?
Ninh Tương Y kỳ thật đã nghĩ tới khả năng này, nàng cảm thấy, Ninh Úc rất có khả năng sẽ không màng tất cả cũng muốn giữ được nàng, cũng muốn cưới nàng!
Nhưng lúc nàng nghĩ đến vấn đề này, nàng đã quyết định sẽ chết! Lại còn nghĩ tới, nếu Ninh Úc nhất định phải ngăn cản, nàng liền tự sát! Hiện giờ nghĩ đến, thế nhưng còn chút sợ hãi.
Nàng biết nàng có vấn đề tâm lý, mấy tháng cuối cùng ở kiếp trước, ý chí nàng mất đi, đi lại như xác sống, chính là không nghĩ tới kiếp này, tâm bệnh kia lại có thể được giải trừ như thế.
Bởi vì hoàng đế kiên trì lựa chọn tin tưởng nàng, bởi vì Ninh Úc đối với nàng cũng không từ bỏ, đối tốt với nàng từ đầu chí cuối……
Nàng cảm ơn hai người đàn ông này…… Càng cảm ơn Ninh Úc, cho nên lúc hôn môi, hận không thể hòa anh vào trong cơ thể cô!
Nàng có thể một lần nữa tỉnh lại, trong đó đã trải qua rất nhiều việc, nhưng chân chính chữa cho khỏi nàng vẫn là Ninh Úc, hắn yêu nàng! Nàng liền không muốn chết……
“Ta yêu chàng…… Ninh Úc.”
Ninh Tương Y ôm cổ hắn, ngậm môi dưới của hắn nhẹ nhàng nói.
Về mặt tình cảm, nàng một khi tiếp nhận rồi, vẫn là cởi mở hơn cổ nhân, Ninh Úc tuy rằng từ nhỏ bị nàng tẩy não, nhưng cảnh vật chung quanh thay đổi một cách vô tri vô giác, bản tính của hắn vẫn tiềm ẩn dưới tác động của hoàn cảnh xung quanh.
Nghe được Ninh Tương Y nhiệt tình thổ lộ như vậy, hắn cả người run lên, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ khả ái của nàng, chỉ cảm thấy hòa tan trong sóng mắt của nàng!
Cho nên hắn càng nhiệt tình hôn nàng, cũng đem nàng đè ở trên giường, vây ở dưới thân mình.
“Tại sao yêu ta? Hả?”
Không gian động tình, sợi tóc bọn họ dây dưa, mà sức lực lớn như Ninh Úc, lúc này thế nhưng tựa như một tiểu với tình đầu sơ khai, đè nặng nàng, nghiêm túc hỏi vấn đề này.
Ninh Tương Y nhìn đôi mắt trong trẻo của hắn, gương mặt ửng đỏ..Bởi vì người nam nhân này vì nàng hy sinh rất nhiều, vì nàng áp chế bản tính, vì nàng làm rất nhiều chuyện vi phạm ý nguyện của mình, vì nàng mà nỗ lực, cũng vĩnh viễn không buông tay nàng.
Nàng ha ha cười, nghịch ngợm trả lời.
Một “Trên người của người, không có chỗ nào ta không yêu……
Ninh Úc nghe vậy, quả nhiên đỏ mặt, khuôn mặt tuấn tú của hắn, con người đong đầy nước, còn có thân thể cứng đờ đều bán đứng hắn, ngượng ngùng cùng khẩn trương, hắn lại hỏi.
“…… Vậy nàng, vậy nàng trước kia tại sao không yêu ta?.
Vấn đề này tựa hồ có điểm không ổn? Nhưng nam nữ khi yêu chỉ số thông minh bằng không, hắn thật sự rất muốn sớm một chút cùng nàng ở bên nhau, vì cái gì nàng không yêu hắn sớm hơn chứ?
Ninh Tương Y có điểm xấu hổ, thời điểm này, nàng sao có thể nói cho hắn biết đời trước hắn đã làm chuyện quá đáng thế nào chứ?
Cho nên nàng đành cười ha ha, “Dù sao ta hiện tại ta yêu chàng là được rồi! Như thế nào…… chàng không hài lòng sao?
Nàng bĩu môi, giọng điệu uy hiếp, cố tình khép mi mắt, làn da trắng như phấn, nằm dưới thân hắn, câu dẫn hắn.
Ninh Úc vội vàng lắc đầu, đột nhiên lộ ra nụ cười ngốc ngếch, lại đẹp đến mê hồn.
“Ta thật sự rất vui…… Hoàng tỷ, nàng cuối cùng cũng là người của ta!”
Ninh Tương Y cũng cảm khái, cả đường dài, Ninh Úc theo đuổi nàng, thật đúng là vất vả quá……
“Sai rồi, là chàng là người của ta!”
Ninh Úc sủng nịch đè nặng nàng hôn một cái, “Ta là của nàng.”
Sau đó trong lòng nói thầm: Nhưng nàng cũng là của ta!
Ánh mắt hắn hơi lóe lên, nhìn nàng nhẹ nhàng nói, “Ta thực cảm kích phụ hoàng, lần đầu tiên, cảm kích người như thế.”
Nói đến hoàng đế, Ninh Tương Y biểu tình một chút uể oải, nhưng nàng nghĩ tới cái gì, trước mắt sáng ngời!
“Cho chàng xem cái này đi!”
Nói xong, nàng đem thánh chỉ hoàng đế cho nàng, giao cho Ninh Úc xem.
Ninh Úc ôm nàng nghiêng người, để nàng nằm ở trong lồng ngực của mình, sau đó mở thánh chỉ ra.
Nhìn đến nội dung, Ninh Úc có chút khó có thể tin! Hắn nhìn Ninh Tương Y liếc mắt một cái……
Không ngờ…… Phụ hoàng có thể vì hoàng tỷ, làm được chuyện này.
Không phải ruột thịt, cũng còn hơn cả ruột thịt.
Ninh Tương Y có chút cảm thán, “Thánh chỉ này, ta không định ban bố ra ngoài.”
Hoàng đế vừa mới băng hà, lúc quốc tang lại ban bố như vậy, nàng là danh chính ngôn thuận, nhưng người khác sẽ nói hoàng đế thế nào?
Có ân tất báo, phụ hoàng rất tốt với nàng, lòng tin của hắn đã chiến thắng tất cả, cho nên nàng cũng không nghĩ sau khi hắn chết sẽ bôi đen thanh danh của hắn, tuy rằng nàng không để ý chuyện đó, nhưng thế nhân để ý, lịch sử để ý.
Ninh Úc lại có chút bất đồng ý kiến, hắn, cảm thấy, phụ hoàng đã đem thánh chỉ giao cho hoàng tỷ, có lẽ ý muốn cũng không phải hiện tại liền ban bố, đây là món quà cuối cùng phụ hoàng cho hoàng tỷ, chờ thêm mấy năm, ngai vàng tân đế ổn định, sau khi tứ hải thái bình, lại ban bố, lúc đó sẽ hoàn hảo nhất, thiên hạ sẽ chỉ nghĩ đến phúc đức của phụ hoàng.
Nếu không phải hắn vô tư nuôi lớn đứa con này, nàng cũng sẽ không làm được nhiều chuyện tốt như vậy, thế nhưng niệm tình ân đức của nàng, sẽ là niệm tình ân đức của phụ hoàng, cho nên, có lẽ là một chuyện có hai mục đích, chỉ là trước mắt hoàng tỷ phải chịu chút uất ức, nhưng có hắn ở đây, cũng không ai dám để hoàng tỷ phải uất ức!
- ---------------------------.
Danh Sách Chương: