Mục lục
Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Có gì không thể?
Ninh Úc không nói gì, còn người bên cạnh Ninh Giác nghe được rõ ràng.

“Cầm roi tới đây “
Đánh thật sao!
Quan viên ở đây từng người hai mặt nhìn nhau, những chuyện hôm nay là gì đây? Đại hôn đang tốt, đầu tiên là Thái tử đào hôn, sau đó lại đòi huỷ hôn, huỷ hôn không thành, lại bắt đầu tìm Tề Vương gây sự là sao?
Những bộ não thông minh không khỏi nghĩ, thành thân hôm nay e cũng là việc nhỏ, chuyện lớn chính là hai nhân vật lớn này thật sự muốn đối đầu! Nhưng là vì cái gì?
Cung nhân sau lưng Thái tử khó xử, nhưng vẫn đi lấy roi đến.

Ninh Úc híp mắt nhìn Ninh Giác, ánh mắt trở nên nguy hiểm, còn Ninh Giác và như không nhìn thấy gì, chờ cung nhân trở về, trực tiếp đưa tay lấy roi cung nhân đưa tới.
Roi bảo thạch nhìn qua rất tinh xảo, càng thêm nổi bật bàn tay cầm roi kia, trắng nõn như ngọc.

Ninh Giác dùng roi chỉ vào mặt Ninh Úc, ở trong mưa, đột nhiên hét lớn một tiếng.

“Toàn bộ đều tránh ra cho cô!”

Đám người nghe xong, thấy Hoàng đế ngồi liễn cách đó không xa, nhao nhao thối lui, hay rồi, bọn họ nên trốn xa một chút thì tốt hơn, ở gần chỉ như thiêu thân.

Mà ngay khi bọn họ vừa rút lui, một vùng rộng lớn bị bỏ trống, ít người hơn nhưng không khí vẫn nặng nề không giảm, mưa ào ào, Ninh Giác tiến đến gần Ninh Úc, bước chân thong dong, hắn lấy roi gõ gõ vào lòng bàn tay của mình, nhìn Ninh Úc nhếch mép, hắn bình thường hoàn toàn khác bây giờ.

“Ninh Úc, ngươi có đồng ý để ta dùng roi trừng phạt sai lầm không?
Ninh Úc cảm thấy ý nghĩ hắn thật sự hão huyền, “Hoàng huynh không phải luôn nói với hoàng đệ là huynh đệ tình thâm sao? Sao lại chỉ ngần ấy lỗi cũng muốn dùng hình phạt, có phải là quá đáng.”
Ninh Giác cười, “Một chút xíu lỗi lầm sao? Chỉ cần ta muốn.

Tội của ngươi chính là đại bất kính! Đây không phải là một chút xíu lỗi lầm rồi …”
Ninh Úc lười tranh luận, cười lạnh.

“Ngươi muốn động vào ta, vậy có thể thử xem.”
Ngay khi hắn nói ra, cơn mưa dường như còn nặng hạt hơn, nhưng dù mưa lớn đến đâu, sự nóng nảy và giận dữ trong không gian cũng không thể dập tắt được!
“Ninh Úc… Trước đây ta không có phát hiện ra, nhưng hiện tại, ta lại cảm thấy tính cách hai chúng ta dường như rất giống… Thật giống như, ngươi với người mình thích không chịu từ bỏ, ta cũng vậy, ngươi thích độc chiếm, ta cũng vậy, mà chúng ta còn thích cùng một người.”
Trong mưa to, giọng nói của hắn chỉ có Ninh Úc mới có thể nghe được, còn Ninh Úc nhìn khuôn mặt luôn hiền hoà trướcmắt, nhưng lúc này lại phát ra yêu dị, liền nhíu mày.

“Thật sao, ta lại cảm thấy có khác biệt, nếu là giống nhau, hoàng tỷ tại sao lại thích ta, mà không thích ngươi đây?”
Hắn nói một câu, tựa như lưỡi dao sắc bén, để Ninh giác cơ mặt cứng đờ, một giây sau, trên người hắn đầy sát ý, cơ hồ tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được!
Ninh Giác môi mỏng run rẩy, cuối cùng ngửa đầu xì khẽ một tiếng, “Ngươi đại khái có biết gì không! Mấy ngày trước, phụ hoàng đã thật sự định hạ độc chết Y Nhi.”
Con mắt Ninh Úc có chút giật giật, chuyện này hắn cũng biết, thế nhưng là hắn lúc ấy xem qua biết là hạ độc, cùng lắm chỉ là độc thường, cũng không đến kịch độc, thật sự không nghĩ đến, vậy mà là kịch độc chí tử?
Hoàng đế, hắn lại có thể hung ác như thế! Hắn thật muốn giết chết Y nhi!
Trong nháy mắt đó, Ninh Úc đối với Hoàng đế cũng bất đầu sinh ra sự đề phòng
Ninh Giác cười,”Biết được chuyện này, ta cũng rất khiếp sợ, xem ra bất kể là ai, ở trong mắt phụ hoàng, đều chẳng là gì so với Giang Sơn xã tắc, giống như ta, mặc dù là Thái tử, nhưng muốn huỷ hôn cũng không được, ngươi nói vì sao không được?”.

Vì sao không được… Nhất định là Hoàng đế sợ Ninh Giác không thành hôn, sẽ mãi không từ bỏ ý định với Ninh Tương Y, cho nên mới ép buộc hắn, nhưng cái này cũng đã làm rõ một vấn đề.

Đó chính là Hoàng đế đối với Ninh Tương Y vẫn luôn ở trong tình trạng phòng bị, một khi cho rằng nàng có hại với Đại Dục, nhất định sẽ không do dự mà giết chết nàng!
Còn Ninh Tương Y cái nữ tử ngốc nghếch kia...!Nàng đối với Hoàng đế không hề đề phòng, hơn nữa còn không cho phép Ninh Úc động vào Hoàng đế, lúc này thật sự khiến Ninh Úc khó xử…

Ninh Giác nhìn sau lưng Ninh Úc, nơi Hoàng đế đang ngồi trong kiệu, khẽ cười nói.

“Ninh Úc, người cho rằng, vì sao phụ hoàng lại đồng ý cho nhiều người như vậy ở đây đợi ngươi, ta nói muốn dùng hình phạt, hắn một chữ cũng không phản đối?”
Bởi vì hôm nay Hoàng đế coi như đã áp đảo được Ninh Giác, như vậy bọn hắn sẽ cùng nhau áp đảo Ninh Úc, nếu không có cớ thì thôi, nhưng lần này Ninh Úc lại tới chậm, khiến cho Hoàng đế có một lý do, hắn tất nhiên mừng rỡ mượn Ninh Giác xử lý Ninh Úc, ép hắn biết điều một chút, để sau này hắn phải nghe lời một chút.

Mặc dù cách cũng không quá xa, nhưng bởi vì mưa to, tất cả mọi người đều nghe không rõ bọn họ đang nói gì, ngay cả Thường Hỉ, tối đa cũng chỉ nghe được đôi câu, không rõ nội dung cụ thể.

“Cho nên ý của người thế nào?”
Ninh Giác để hắn suy nghĩ, sau đó chậm rãi hỏi, “Là để ta đánh ngươi một trận, cho phụ hoàng bớt giận, còn nếu người kiên quyết không muốn, thì cứ để phụ hoàng đối với ngươi… Với Y nhi càng thêm đề phòng..

Ninh Úc nhíu mày lại, trong lòng nóng như lửa đốt.

“Nếu như ta không muốn?”
Dù sao bây giờ hoàng tỷ đã đi Ngọc Kỳ, Hoàng đế coi như lên cơn cũng không động đến người hoàng tỷ được.

Dường như hiểu được suy nghĩ Ninh Úc, Ninh Giác lại tới gần một bước, hạ giọng nói.

“Ngươi biết ta mới muốn huỷ hôn, phụ hoàng đã nói với ta thế nào không?”
Giọng nói hắn chậm rãi, càng làm cho Ninh Úc thêm cảnh giác.


Ninh Giác rủ mắt xuống, đến gần tai Ninh Úc nhẹ nhàng nói,” phụ hoàng nói, nếu ta không chịu, hắn sẽ phái người đến Ngọc Kỳ, trực tiếp hạ độc chết Y nhi… Theo ta được biết, Y nhi kia, đối với những người thân cận, đều không hề đề phòng đúng không?”
Ninh Úc trợn to hai mắt, nhìn màn mưa, nhưng trong lòng nổi lên sóng gió động trời, hắn không ngờ, Ninh Kham vẫn không từ bỏ suy nghĩ muốn hạ độc chết hoàng tỷ!
“Có phải là người rất tức giận? Có phải rất muốn dứt khoát lật đổ hắn, giết hắn không?”
Ninh Giác cười, “Thế nhưng phụ hoàng nói, nếu hắn không cẩn thận chết rồi, hắn cũng sẽ kéo Y nhi chết theo, mà Y nhi, chắc chắn không cho phép người động vào phụ hoàng, người nói, phải làm sao mới được đây?”
Mưa to trút xuống, không chỉ làm giọng nói đứt quãng, càng làm cho trái tim mọi người đều nhảy loạn.

Cuối cùng, thấy Thái tử vỗ vỗ vào vai Ninh Úc, dường như đã thỏa thuận xong, đám người không khỏi hoài nghi.

“Cho nên bây giờ ngươi, đồng ý để ta đánh người một trận, để phụ hoàng bớt giận, không phải giận lây sang Y nhi, hay là muốn...!Tiếp tục ngoan cố chống trả?
Ninh Giác vỗ vỗ vào vai Ninh Úc, dùng giọng bình tĩnh nhất hỏi.

Ninh Úc cảm nhận được ánh mắt của Thường Hỉ và đám người phía sau lưng, còn có Hoàng đế đang im ắng uy hiếp, Ninh Giác cố khiêu khích, lửa giận trong lòng hắn không thể ép xuống!
Bọn họ đây là muốn ép hắn đi vào khuôn khổ sao? Ninh Giác muốn mượn cơ hội nhục nhã hắn, còn Hoàng đế lại muốn ở trước mặt mọi người làm hắn suy yếu, thật sự muốn coi thường hắn?
- ---------------------------.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK