Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 314: Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca so múa, ai càng tốt hơn

Diệp Sâm lại áp sát qua: “Kết hôn với tôi đi, tôi giúp em trả thù Cố Nam Thành và người phụ nữ làm ra vẻ yếu đuối kia.”

Nam Tầm cắn răng: “Phắn!”

Diệp Sâm nhướng mày, giọng nói hồn hậu mang theo dụ dỗ, gợi cảm nói không nên lời: “Chúng ta đã ở chung rồi, em bảo tôi phắn đi đâu, phắn lên giường em à?”

Nam Tầm tức đến lỗ mũi sắp bốc khói: “Ai ở chung với anh, tôi cảnh cáo anh, đêm nay không dọn đồ đi thì tự gánh lấy hậu quả.”

Diệp Sâm luôn có bản lĩnh làm Nam Tầm tức xì khói. Mỗi lần hai người nói chuyện đều không cùng tần số, lần nào Nam Tầm cũng bị Diệp Sâm chọc tức đến mức muốn duỗi tay bóp chết anh, hoặc là bóp chết chính mình.

“Cho nên em cầu xin anh, đừng để em rời đi, không có anh em không thể cảm thấy được chút tình yêu nào...”

Hát xong, giọng Trần Do Mỹ dần dần nhỏ lại, cô buông đàn ghi-ta trong tay xuống, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, chờ đợi một tràng vỗ tay vang lên.

Giọng hát của cô ta không kém hơn Triệu Giai Ca, giọng mỗi người mỗi vẻ, huống chi cô còn đàn ghi-ta, đương nhiên sẽ được nhiệt liệt cổ vũ, thậm chí thắng được Triệu Giai Ca.

Nhưng cô ta không chờ được tiếng vỗ tay như mong ước.

Bởi vì sau khi nhạc ngừng, một giọng nói trêu chọc hồn hậu tràn ngập từ tính đột nhiên vang lên trong phòng: “Tôi không dọn đấy, em có thể làm gì tôi nào?”

Giọng nói này không lớn, nhưng vì nhạc ngừng, căn phòng yên tĩnh trong chốc lát, cho nên nó có vẻ rất vang dội, mọi người đều nhìn về hướng Diệp Sâm và Nam Tầm.

Chỉ thấy Diệp Sâm nghiêng người, dán mắt nhìn chằm chằm Nam Tầm, cứ như không phát hiện mình trở thành tiêu điểm của mọi người: “Nói đi, nếu tôi không dọn thì em làm gì được tôi nào?”

Nam Tầm thật sự rất muốn bóp chết Diệp Sâm: “Câm miệng.”

Anh ta cố ý, người đàn ông này nhất định là cố ý.

Nhìn dáng vẻ lúng túng của Nam Tầm, ý cười trong đôi mắt thâm thúy của Diệp Sâm càng đậm: “Vậy em đồng ý ở chung với tôi đấy.”

Ở chung?

Bọn họ bỏ lỡ cái gì?

Vừa rồi Nam Tầm còn kiên định từ chối Diệp Sâm như vậy, mới có bao lâu đâu mà sao hai người đã ở chung?

Cố Nam Thành đang chuẩn bị vỗ tay cho Trần Do Mỹ, nghe được hai chữ “Ở chung” thì sắc mặt lại đen, còn đáng sợ hơn vừa rồi.

Gã đột nhiên quay đầu lại, trừng Nam Tầm như một con dã thú phẫn nộ, giống như bị cắm vô số cái sừng lên đầu, đỉnh đầu đã thành cái lư hương.

Nam Tầm bị Cố Nam Thành trừng không thể hiểu được.

Gã trừng cô làm gì?

Gã và Trần Do Mỹ đã sớm ăn nằm với nhau không biết bao nhiêu lần, hiện tại còn có bầu luôn rồi, vì sao cô không thể ở chung với người khác?

Đừng nói cô và Diệp Sâm không có gì, dù họ thật sự ngủ với nhau thì có liên quan gì đến Cố Nam Thành?

Người vui nhất không ai khác ngoài tiểu Hoan Hoan, giọng nói mềm mại vui mừng khôn xiết của cô bé vang lên trong phòng: “Mẹ, mẹ thật sự đồng ý cho chú Diệp vào nhà chúng ta sao, tốt quá, Hoan Hoan không cần lo lắng có người xấu ăn hiếp con và mẹ rồi.”

Cô bé vui đến mức chỉ thiếu điều quơ chân múa tay, có thể thấy được cô hy vọng Diệp Sâm trở thành ba mình thế nào, hoặc có lẽ cô chỉ khát vọng có một người ba, mặc kệ người đó là ai.

Mọi người không khỏi thương cho Cố Hoan và Nam Tầm, càng bất mãn với tên căn bã bỏ vợ bỏ con Cố Nam Thành này.

Nhìn Cố Hoan như vậy, Nam Tầm không biết Cố Nam Thành có đau lòng không, nhưng cô đã đau lòng muốn chết, không đành lòng làm con gái tâm thương vào lúc này.

Diệp Sâm chỉ cần mấy ngày là được Hoan Hoan tán thành, cũng chỉ cần mấy ngày Hoan Hoan đã quên đi Cố Nam Thành. Rốt cuộc người cha Cố Nam Thành này thất bại đến mức nào!

Diệp Sâm lại ôm Cố Hoan qua, cô bé vui vẻ mà dùng sức hôn một cái lên khuôn mặt tuấn tú của Diệp Sâm, Diệp Sâm vui muốn chết, càng yêu thương cô hơn.

Cố Nam Thành không cần cô con gái đáng yêu ngoan ngoãn này, vậy anh cần.

Mặt Cố Nam Thành xanh mét cứ như đầu mình mọc sừng, tuy biết con gái đã cắt đứt quan hệ cha con với mình, nhưng gã vẫn không muốn thấy Cố Hoan gọi người khác là cha.

Lúc trước khi đáp ứng điều kiện của Nam Tầm, gã đã đoán trước được chuyện này, chỉ là khi thật sự nhìn thấy con gái thân cận người khác, chờ mong người đàn ông khác chiếu cố mình và Nam Tầm, gã mới phát hiện thật sự rất khó chấp nhận.

Dựa vào cái gì con gái của Cố Nam Thành này lại gọi người khác là cha?

Nam Tầm biết trong lòng Cố Nam Thành nhất định rất khó chịu, nhưng liên quan gì đến cô?

Cô đã cho gã lựa chọn, vợ và bồ nhí, con gái và tài sản, cuối cùng gã đều lựa chọn vế sau!

Trần Do Mỹ đã hoàn toàn bị mọi người xem nhẹ, sự nổi bật thuộc về cô ta bị mẹ con Nam Tầm phá hoại, ánh mắt mọi người nhìn cô ta cũng tràn ngập địch ý và coi khinh.

Trần Do Mỹ ủ rũ trở lại vị trí, trong lòng phẫn nộ lại không cam lòng, chỉ có Cố Nam Thành có thể giúp cô ta tẩy trắng tiếng xấu, nhưng hiển nhiên Cố Nam Thành đang mất tập trung, không thể duy trì cả phong độ tối thiểu.

Gã để ý đôi mẹ con này như thế sao?

Trần Do Mỹ không khỏi đặt tay lên bụng mình, chỉ mong cô ta thật sự mang thai, hơn nữa là con trai, sinh cho Cố Nam Thành một đứa con trai trắng trẻo mập mạp, xem gã còn có tâm tư nhớ đến con vịt trời Cố Hoan này không.

“Hoàn Hoàn, đêm nay không phải party độc thân của em sao, em tính im lặng đến khi nào?”

Là Cố Bắc Thành, hắn lên tiếng đánh vỡ khốn cục xấu hổ của Cố Nam Thành và Trần Do Mỹ.

Mọi người nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, Trần Uy cười nói: “Hoàn Hoàn, cậu không ca hát được, vậy nhảy một điệu cho tụi tớ ngắm đi?”

Tống Minh Triết lập tức ồn ào: “Nhảy, nhảy.”

Lăng Kha cũng ồn ào theo: “Hoàn Hoàn, không khí không đủ hot, cậu nhảy điệu gì nóng bỏng cho tụi tớ đi, cái dạng muốn nóng bao nhiêu có nóng bấy nhiêu ấy!”

Thịnh Hoàn Hoàn bị điểm danh thì đau đầu đỡ trán, sao cô lại có đám bạn hại người như vậy!

Đường Nguyên Minh cho rằng cô đang buồn rầu nên nói khẽ với cô: “Muốn anh đi lên với em không?”

Khi còn nhỏ anh và Thịnh Hoàn Hoàn từng cùng luyện nhảy Latin.

Thịnh Hoàn Hoàn vẫy vẫy tay với Đường Nguyên Minh, một mình cô gánh nổi chuyện này.

Thịnh Hoàn Hoàn đứng lên, đúng lúc này Triệu Giai Ca lại hỏi: “Thịnh tiểu thư cần phối nhạc không?”

Thịnh Hoàn Hoàn liếc nhìn Triệu Giai Ca một cái: “Phối nhạc thì khỏi, nhưng thiếu một người bạn nhảy, Triệu tiểu thư có hứng thú đi cùng không?”

Không ngờ Triệu Giai Ca thật sự đứng lên: “Được thôi.”

Nam Tầm nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, khẽ nói “Chị nói không sai đúng không!”

Thịnh Hoàn Hoàn cho Nam Tầm một ánh mắt “Yên tâm” rồi đi cùng Triệu Giai Ca lên trước quầy bar.

Ánh mắt Lăng Tiêu di chuyển theo Thịnh Hoàn Hoàn, hình như hắn còn chưa nhìn thấy cô gái này nhảy bao giờ?

Người trong phòng kích động muốn chết, đặc biệt là đấng mày râu, hai mỹ nhân nổi tiếng Hải Thành hiện giờ muốn lên đài nhảy, bọn họ thật có phúc hưởng.

Không ít người lấy điện thoại ra khoe khoang trên nhóm.

Lúc này, Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca đã chạy tới phía trước, Thịnh Hoàn Hoàn cao hơn Triệu Giai Ca một chút, dáng người họ đều rất tinh tế, nhưng nơi nên có thịt cũng không gầy chút nào, hai người đều là hạt giống khiêu vũ tiềm năng.
Chương 315: Cô gái đáng chết này lại đang tán tỉnh hắn

Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn thương lượng vài câu với DJ rồi quyết định nhảy một vũ điệu đang rất lưu hành hiện giờ.

Khúc nhạc dạo đầu vừa vang lên, không khí trong phòng lập tức sôi trào, thân thể Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca gần như di chuyển cùng một lúc.

Vẩy chân, vặn eo, hất đầu… liền mạch lưu loát.

Bầu không khí lập tức bị châm nổ, tiếng huýt sáo và tiếng thét chói tai không ngừng vang lên, điệu múa này đủ sung đủ nóng, thật là quyến rũ chết không đền mạng.

Ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca, thân thể các cô mềm dẻo như rắn nước, đồng thời lại tràn ngập kích tình và cuồng nhiệt, trông rất hoang dã, quả thực là yêu tinh trên nhân gian.

Có người quay lại video đăng lên nhóm, rất nhanh mặc kệ là những người đàn ông thường online hay quanh năm ngụp lặn, cả đám đều xuất hiện.

“Mắt tôi không bị hoa đó chứ, hai cô gái này không phải là Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca sao?”

“Sao chỉ có đoạn này, tiếp tục đăng đi chứ!”

“Người anh em, cho xin địa chỉ, địa chỉ...”

Người nọ chỉ lo xem nhảy và quay phim, làm sao có thời gian để ý đám anh em trong nhóm.

Một lát sau, lại một đoạn video nóng bỏng được đăng lên.

Lần này là bạn nối khố của Thịnh Hoàn Hoàn - Trần Uy đăng, đoạn video này dài hơn đoạn trên không ít, chừng hơn một phút, đúng ngay vào phần cao trào của điệu nhảy.

Đám đàn ông trong nhóm lập tức nổ tung

“Ôi cmn, mẹ nó hăng máu quá, không ngờ Triệu Giai Ca ngày thường lạnh lẽo cao ngạo, khi nhảy lại như tiểu yêu tinh khêu gợi như vậy.”

“Cả đoạn này tôi cứ nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, trước kia cảm thấy Triệu Giai Ca rất xinh đẹp, lại là đại tài nữ, hoàn toàn không kém hơn Thịnh Hoàn Hoàn, nhưng hiện tại đứng chung với Thịnh Hoàn Hoàn thì lập tức bị hạ gục.”

“Không nói cái khác, chỉ bàn nhan sắc và dáng người, Triệu Giai Ca thật sự không thể so với Thịnh Hoàn Hoàn, người ta da trắng như tuyết, Triệu Giai Ca cũng không đen, nhưng hai người đứng chung lại có vẻ cô ta suy dinh dưỡng thế nào ấy, vừa đen vừa gầy.”

“Thôi đừng nói kiểu đó, dáng người của Thịnh Hoàn Hoàn thật tuyệt, tỉ lệ quá hoàn mỹ, nhưng Triệu Giai Ca cũng không tệ như các người nói, chân rất thẳng còn rất cao, đâu ra chuyện vừa đen vừa gầy.”

“Đúng rồi, các người tâng bốc Thịnh Hoàn Hoàn cũng đừng hạ thấp Triệu Giai Ca như vậy, cô ấy không trắng bằng Thịnh Hoàn Hoàn, nhưng khuôn mặt tinh xảo và tỉ lệ thân hình kia có điểm nào thua kém Thịnh Hoàn Hoàn?”

“Người anh em lầu trên, anh mù à, Triệu Giai Ca lộ vai không nhìn ra được à, Thịnh Hoàn Hoàn là cổ thiên nga, có tiếng tinh xảo xinh đẹp, mấy năm đã thành chuẩn mực của cổ thiên nga đấy.”

“Đừng nóng giận, lầu trên nhất định là mù, mở to mắt nói dối, cái gương mặt cao cấp, eo nhỏ chân dài của Thịnh Hoàn Hoàn ném xa Triệu Giai Ca cả con phố đấy.”

“Khụ khụ, làm phụ nữ, tôi cảm thấy tôi càng muốn có diện mạo và dáng người của Thịnh Hoàn Hoàn, cả làn da như sứ trắng kia nữa, tôi sắp ghen ghét chết mất.”

“Tôi cũng vậy, thật không biết là người ta di truyền được gien tốt, hay là nên oán giận thượng đế quá thiên vị Thịnh Hoàn Hoàn.”

Lúc này Trần Uy lại gửi lên một đoạn video

“A a a, Thịnh Hoàn Hoàn thật sự quá quyến rũ, gợi cảm tự nhiên không làm ra vẻ chút nào, tôi là phụ nữ mà nhìn còn nhũn xương, so ra thì động tác của Triệu Giai Ca hơi cứng, cảm giác như bó tay bó chân không hết vậy.”

“Phụ nữ từng kết hôn và chưa kết hôn nhất định có khác biệt.”

“Đừng nói chuyện kiểu đó, chơi không nổi thì đừng chơi, cũng không ai ép cô ta.”

“Đúng rồi, nếu lên rồi thì phải thoải mái hào phóng, ngượng ngùng xoắn xít vờ làm thục nữ cho ai xem?”

Trần Uy lập tức cắm cho Triệu Giai Ca một đao: “Không có ai ép Triệu Giai Ca, đêm nay là party độc thân của Thịnh Hoàn Hoàn, chúng tôi ồn ào bảo Thịnh Hoàn Hoàn lên khiêu vũ, vốn chẳng liên quan gì đến Triệu Giai Ca, cô ta lại chủ động yêu cầu nhảy với Thịnh Hoàn Hoàn.”

“Ha ha, Triệu Giai Ca muốn cướp nổi bật của Thịnh Hoàn Hoàn sao, thật là không biết tự lượng sức mình.”

“Làm sao bây giờ, tôi càng xem càng thích Thịnh Hoàn Hoàn, cảm thấy linh hồn sắp bị cô ấy câu đi rồi.”

“Tôi cũng vậy, tim đập thình thịch đây này, Lăng Tiêu mù rồi sao mà không muốn người vợ như vậy.”

“Địa chỉ, mau giao địa chỉ ra đây...”

Trần Uy thấy có người nhắc tới Lăng Tiêu, khi điệu múa kết thúc, anh ta nhắm cameras điện thoại ngay vào Lăng Tiêu ngồi đối diện, chỉ thấy hắn đanh khuôn mặt tuấn tú, cả người mang theo sự lạnh lẽo không giận đã oai.

Trần Uy không dám quay lâu mà chỉ chừng ba giây đã dời màn ảnh đi, đăng đoạn video này lên nhóm.

Trong nhóm lại nổ tung nồi.

“Trời má, tôi thấy được Lăng Tiêu đó hả?”

“Cái gì, Lăng Tiêu cũng có mặt?”

“Địa chỉ, quỳ cầu địa chỉ...”

“Người đàn ông xuất hiện trong màn ảnh sau đó là Lăng Tiêu sao, ngao ngao ngao, mặt nghiêng của anh ta đẹp quá! Làm sao bây giờ, tim tôi đập rối loạn rồi!”

“Đồ mê trai lầu trên, phải thất vọng nói với cô, chính diện của Lăng Tiêu... Cũng rất tuấn tú! Đáng tiếc anh ta là chàng trai cô không chiếm được ha ha ha!”

“@Trần Uy, nam thần quỳ cầu địa chỉ...”

“Các người không hiếu kỳ sao, party độc thân của Thịnh Hoàn Hoàn mà sao Lăng Tiêu có mặt? @Trần Uy.”

Trần Uy ngẫm nghĩ, sau đó soạn nhanh một câu: “Hai vợ chồng người ta vừa ly hôn, chúc mừng nhau khôi phục độc thân cũng thực bình thường.”

“Thực bình thường? @Trần Uy, anh thật giỏi mở to mắt nói dối.”

“Xem ra lời đồn ngoại tình đã tự động sụp đổ, vợ chồng người ta hoà bình ly hôn thôi.”

“Đúng rồi, buổi sáng ly hôn buổi tối đã có thể đi chơi chung, cả Hải Thành này chắc không tìm ra đôi thứ hai đâu.”

“Lăng Tiêu đang đích thân ra mặt đánh vỡ lời đồn đãi cho Thịnh Hoàn Hoàn sao?”

“Sao Lăng Tiêu đanh mặt quá vậy, có phải đang ghen không?”

Trần Uy buông điện thoại, ánh mắt không khỏi nhìn về hướng Lăng Tiêu, chỉ thấy mặt nghiêng của hắn đanh chặt, đang nhìn chằm chằm vào Thịnh Hoàn Hoàn, có vẻ không mấy vui.

Chẳng lẽ hắn thật sự đang ghen?

Lăng Tiêu thật sự không ngờ Thịnh Hoàn Hoàn nhảy giỏi như thế, rõ ràng ăn mặc không lộ cái gì, nhưng khi nhảy lại gợi cảm quyến rũ như vậy, cứ như bẩm sinh đã vậy.

Đặc biệt là chiếc eo thon nhỏ một tay có thể ôm hết kia cứ lúc ẩn lúc hiện dưới lớp áo sơmi, làm hắn không khỏi nhớ tới cảnh tượng nào đó, những lần đó hắn cứ sợ bẻ gãy luôn eo cô.

Còn cặp chân dài kia, vừa dài vừa thẳng còn trắng, làn da mịn màng săn chắn, vòng lên thắt lưng hắn...

Ngừng, sao hắn lại nhớ tới chuyện này?

Lăng Tiêu luôn là người có khả năng tự khống chế rất mạnh, cũng không quá ham thích chuyện này, nhưng mấy ngày gần đây hắn như bị chấp niệm nào đó khống chế, vì thế trước khi ly hôn hắn luôn muốn ngủ với cô một lần.

Nhưng hai lần đều để cô chạy thoát!

Lăng Kha rất hưng phấn, cô ấy rú tên của Thịnh Hoàn Hoàn lên, nhìn như một fan cuồng: “Hoàn Hoàn, a... Hoàn Hoàn tớ yêu cậu, cậu là nữ thần của tớ!”

Thịnh Hoàn Hoàn nghe vậy thì vặn eo hất tóc, khẽ cắn môi nháy mắt với Lăng Kha, khoảnh khắc này thật là quyến rũ đa tình!

Lăng Tiêu: “...”

Cô gái đáng chết này lại đang tán tỉnh hắn!

Trong tai vang lên tên Thịnh Hoàn Hoàn, càng ngày càng nhiều người gọi tên cô, Lăng Tiêu nhìn thấy sự cuồng nhiệt trong mắt những người đàn ông đó, đột nhiên sinh ra một bụng lửa giận, rất muốn giấu Thịnh Hoàn Hoàn đi, để cô chỉ có thể nhảy trước mặt hắn.
Chương 316: Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca livestream so nhảy

Cảm xúc này không thể khống chế được, cũng là thứ Lăng Tiêu ghét nhất.

Hắn không quên ước nguyện ban đầu mình ly hôn với Thịnh Hoàn Hoàn, cảm xúc này là vô dụng và dư thừa, còn làm hắn rất bực bội. Lăng Tiêu không muốn để ý đến Thịnh Hoàn Hoàn, nhưng mọi chuyện có vẻ không đơn giản như hắn đã tưởng.

Có một số thứ không cách nào đè nén được, ví dụ như tình cảm đã nảy mầm, cho dù chôn chôn nó sâu đến mấy thì cuối cùng sẽ có ngày nó chui ra khỏi mặt đất!

Thấy Lăng Tiêu dời mắt khỏi người Thịnh Hoàn Hoàn, Trần Uy cảm thấy là mình suy nghĩ quá nhiều, sao Lăng Tiêu có thể ghen, nếu hắn biết ghen thì đã không ly hôn với Hoàn Hoàn rồi.

Anh ta lại mở Weibo lên, phát hiện trong nhóm đang hỏi vị trí của mình, cả đám bạn ngày thường ít liên hệ cũng lén hỏi muốn địa chỉ.

Trần Uy ngẫm nghĩ, sau đó trực tiếp mở livestream, để mọi người được xem trực tiếp luôn.

Sau một điệu nhảy, Thịnh Hoàn Hoàn thở ra một hơi, tay bất giác đặt lên eo, lâu quá không nhảy, cô cảm thấy eo mình sắp gãy rồi.

Sắc mặt Triệu Giai Ca cũng không tốt lắm, người trong phòng gọi tên Thịnh Hoàn Hoàn càng nhiều, tên cô ta gần như bị lấn áp không nghe thấy nổi.

Cô ta biết đã phân rõ cao thấp, bởi vì phần sau cô ta gần như theo không kịp tiết tấu của Thịnh Hoàn Hoàn, bị cô nắm mũi dẫn đi, cô ta rất cố gắng nhảy, lại không tự nhiên trôi chảy như Thịnh Hoàn Hoàn.

Nhưng điều này không có nghĩa là cô ta không bằng Thịnh Hoàn Hoàn, bởi vì cô càng am hiểu múa cổ điển, mà không phải mấy điệu nhảy nóng bỏng thấp kém diêm dúa này.

“Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn.”

“Nhảy thêm một khúc, nhảy thêm một khúc...”

Thịnh Hoàn Hoàn không ngờ mọi người lại nhiệt tình như thế, cô thở phì phò quạt quạt lên mặt mình, lắc đầu với mọi người: “Không nhảy không nhảy, lâu quá tôi không luyện, eo sắp đứt rồi này.”

Vừa rồi nhảy quá hăng, lúc này lại thở như cún. Vừa nóng vừa mệt, Thịnh Hoàn Hoàn không muốn nhảy nữa!

Ra chơi thì có thành ý chút là được rồi, mọi người cùng náo nhiệt một chút, trừ khiêu vũ ca hát ra còn có rất nhiều thứ để giải trí, cùng nhau chơi càng kích thích.



Lăng Tiêu nhếch môi mỏng lên cười lạnh, thể lực của Thịnh Hoàn Hoàn như thế nào hắn rõ ràng nhất, vừa rồi kiên trì được đến cuối cùng thật là làm khó cô.

Thịnh Hoàn Hoàn đang muốn trở lại vị trí, mới đi hai bước thì Triệu Giai Ca lại gọi cô lại: “Thịnh tiểu thư, hôm nay cô làm chủ, mọi người đã nhiệt tình như thế, sao cô lại nhẫn tâm làm mọi người cụt hứng vậy?”

Thịnh Hoàn Hoàn dừng bước rồi quay người qua. Chỉ thấy Triệu Giai Ca đứng tại chỗ, trong trẻo lạnh lùng mà nhìn cô, không có ý xuống đài.

Thịnh Hoàn Hoàn nhăn mày, Triệu Giai Ca muốn đối đầu với cô à?

“Nhảy thêm một khúc, hai người nhảy thêm một khúc đi.” Sau khi Triệu Giai Ca đề nghị, những tiếng kêu gọi kia càng thêm mãnh liệt.

Trần Uy liếc nhìn phòng livestream một cái thì khiếp sợ, cmn, sao mới có một lát mà trên này đã lên tới cả mấy trăm người xem rồi?

Video Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca nhảy đã được đăng lên các diễn đàn lớn, hầu như nam nữ trẻ tuổi của Hải Thành đều đã xem.

Sau đó hai người khiêu vũ liền biến thành hai người so nhảy, khán giả trực tiếp nhắn lại dưới phòng livestream

“Hình như Triệu Giai Ca không cam lòng, muốn so thêm một lần.”

“Vậy so đi, dù sao chúng ta vẫn chưa xem đã mà.”

“Rốt cuộc họ ở nơi nào, ông đây muốn đi xem hiện trường.”

“Đừng hỏi, họ ở Thịnh Thế Danh Môn, tôi thấy Lăng Tiêu và Cố Nam Thành đều có mặt, các người dám đi xem trò vui này không?”

Kế tiếp một loạt nick “...”.

“Thôi bỏ đi, không đến hiện trường được thì xem livestream cũng giống nhau.”

Họ đành bỏ cuộc!!!

“Thịnh Hoàn Hoàn mau ứng chiến, chúng tôi đều vội thay cô đây này!”

Trong phòng, trong tiếng réo gọi ầm ĩ ở hiện trường và trên mạng, rốt cuộc Thịnh Hoàn Hoàn cũng mở miệng: “Cô muốn nhảy cái gì?”

Người xem ăn dưa trong buổi phát sóng “Triệu Giai Ca nhất định sẽ chọn múa cổ điển, từ trung học đến đại học cô ta nhận thưởng đến mỏi tay.”

Quả nhiên, tiếp theo liền nghe thấy Triệu Giai Ca nói: “Một điệu múa cổ điển kinh điển được chứ?”

Mọi người không khỏi lo lắng cho Thịnh Hoàn Hoàn, dù sao trước đó có người nói Triệu Giai Ca múa cổ điển đã nhận giải thưởng đến mỏi tay.

Chỉ thấy Thịnh Hoàn Hoàn nhếch môi đỏ lên, cười nói với Triệu Giai Ca: “Được! Vậy múa cổ điển, khúc nào thì cô chọn.”

Người xem tinh mắt nào đó trong phòng phát sóng nói “Các người phát hiện không, nụ cười vừa rồi của Thịnh Hoàn Hoàn có vẻ tràn ngập khinh thường.”

“Tôi cứ cảm thấy trên người Thịnh Hoàn Hoàn có một sự tự tin khó hiểu, hình như cô ấy hoàn toàn không để Triệu Giai Ca vào mắt.”

“Tôi có dự cảm mãnh liệt là Triệu Giai Ca sẽ thua!”

“Tôi cá một bao que cay, cược Triệu Giai Ca sẽ thắng.”

Còn chưa bắt đầu so nhảy mà phòng livestream đã thảo luận thắng thua.

m nhạc kinh điển vang lên, hai bóng dáng duyên dáng bắt đầu nhẹ nhàng di chuyển, xoay tròn, nhảy lên, dáng người uyển chuyển nhẹ nhàng mềm mại, dù là dáng múa hay cái thần, hai người đều dùng rất đúng chỗ.

Xem họ nhảy múa như như hai tinh linh xinh đẹp đang quên mình chơi đùa giữa biển hoa, nhẹ nhàng bay bổng.

Từ đầu tới cuối tầm mắt của Đường Nguyên Minh chưa từng rời khỏi Thịnh Hoàn Hoàn, con nhóc của anh quá đẹp, làm người ta không nỡ rời mắt đi một giây.

Lăng Tiêu bưng rượu trên bàn lên khẽ nhấp, cảm thấy mùi vị không đúng lắm nên nhàm chán buông ly rượu, ánh mắt lại liếc về hướng hai bóng dáng đang múa kia.

Lần này hắn không nhìn Thịnh Hoàn Hoàn mà dừng lại trên người Triệu Giai Ca, chỉ là khóe mắt cứ bất giác liếc qua bên kia.

Bóng dáng uyển chuyển lả lướt kia cứ in vào đầu hắn, không vứt đi được.

Triệu Giai Ca phát hiện Lăng Tiêu đang nhìn mình thì khóe miệng hơi nhếch lên, lúc xoay tròn cứ bất giác nhìn về hướng hắn.

Lăng Tiêu nhăn mày, ánh mắt không chút lưu luyến mà quay qua Thịnh Hoàn Hoàn, không nhìn Triệu Giai Ca thêm cái nào.

Đám người xem phòng livestream

“Trình độ này có thể lên tiết mục cuối năm đó.”

“Tôi thấy bản lĩnh vũ đạo của hai người đều rất vững chắc, làm một người ngoài nghề, tôi hoàn toàn không nhìn ra cao thấp, nhưng nếu nói về đẹp mắt thì tôi vẫn chọn Thịnh Hoàn Hoàn, cảm thấy nhìn cô ấy tương đối thoải mái.”

“Tôi cũng cảm thấy khí chất của Thịnh Hoàn Hoàn càng tốt!”

“Dù là cái thần hay khí chất, Thịnh Hoàn Hoàn cũng tốt hơn, Triệu Giai Ca mặc áo hở vai làm khí chất suy giảm hẳn.”

“Đừng bàn những cái đó được không, giờ chỉ nói đến tài múa, rốt cuộc hai người họ ai càng cao hơn?”

Phía dưới lại là một loạt “...” quét qua.

Tiếp theo một người xem vẫn luôn ngụp lặn đột nhiên ngoi đầu: “Dù là bề ngoài, khí chất hay tài múa, tôi cho rằng Triệu Giai Ca trầm tĩnh an bình, tốt hơn Thịnh Hoàn Hoàn nhiều.”

“Là Văn Phương, cô Văn Phương cũng online!”

“Cô Văn Phương là nhân vật bậc thầy trong giới vũ đạo của nước ta, cô nói Triệu Giai Ca tốt hơn thì nhất định là Thịnh Hoàn Hoàn thua.”

Sau khi Văn Phương online, một đống người cũng phụ họa theo, nói trên người Thịnh Hoàn Hoàn có cảm giác quá phù phiếm, không xinh đẹp yên lặng bằng Triệu Giai Ca, nhịp phách cũng không tốt bằng Triệu Giai Ca.

Có người ganh ghét online “Thịnh Hoàn Hoàn là một đóa hoa phú quý nhân gian, sao có được sự yên lặng và linh khí như Triệu Giai Ca, một điệu múa cổ điển lại bị cô ta nhảy ra cảm giác dung tục.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK