Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 333: Nếu anh là loại người này, coi như tôi quấy rầy

Mộ Tư nhăn mày, ném điện thoại qua một bên: “Thôi, đỡ tôi nằm xuống đi!”

Mã Lai lập tức đỡ Mộ Tư nằm xuống, muốn kéo chăn cho anh, tay vừa đụng tới chăn đã bị Mộ Tư trừng: “Đừng chạm vào.”

Mã Lai nhìn nhìn chỗ kia, muốn cười lại không dám: “Lão đại, anh phải khoẻ lại mau lên, chúng tôi đều chờ anh theo đuổi lại chị dâu.”

Mộ Tư nghiêng mặt đi, rầu rĩ mà “Ừ” một tiếng: “Ngủ đi!”

Mã Lai gật đầu đi ra ngoài, nằm xuống một chiếc giường khác, rất nhanh đã truyền đến tiếng hít thở đều đều.

Mộ Tư lại cầm lấy di động, anh không muốn bỏ sót tin tức nào về Thịnh Hoàn Hoàn...



Hôm sau, Thịnh Hoàn Hoàn thức dậy thật sớm, hôm nay có một trận đánh ác liệt đang chờ cô.

Cô duỗi tay đẩy đẩy Lăng Kha bên cạnh: “Dậy lên, đến đoàn xe luyện tập sớm đi, tranh thủ tiến vào trận chung kết.”

Lăng Kha “Ừm” một tiếng, trở mình tiếp tục ngủ.

Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu không quan tâm nữa, lúc rửa mặt liền nghe thấy Lăng Kha hưng phấn thét chói tai ở bên ngoài: “Hoàn Hoàn, cậu nổi tiếng rồi.”

“Tớ nổi cái gì?” Thịnh Hoàn Hoàn không thể hiểu được.

Ngoài cửa “Thịch thịch thịch” vài tiếng, rất nhanh Thịnh Hoàn Hoàn liền thấy Lăng Kha đi chân trần với cái đầu tổ chim xuất hiện ngoài cửa, kích động nhìn cô: “Video cậu và Triệu bạch liên so nhảy hot rần rần rồi, lượng view trên ngàn vạn, mấy trăm vạn lượt like, mấy chục vạn lượt chia sẻ và bình luận.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhận lấy điện thoại.

Lăng Kha hưng phấn nói: “Trong một đêm, cậu và Triệu Giai Ca hot khắp mạng xã hội, trở thành sát thủ mới đối với đám trạch nam, đè bẹp cả đám hotgirl mạng, còn áp đảo Triệu Giai Ca triệt để ở khu bình luận.”

Thịnh Hoàn Hoàn tùy ý xem xem rồi trả điện thoại cho Lăng Kha, bất đắc dĩ than câu: “Con mẹ nó người bây giờ đều là mê gái mê trai.”

Lăng Kha cảm thấy trái tim nhỏ bé của mình bị thọc một đao: “Thịnh Hoàn Hoàn, người không có tư cách oán giận nhất cả mạng xã hội chính là cậu, cậu đừng đang trong phúc mà không biết hưởng.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, xoay người đi ra khỏi phòng tắm: “Cậu mau đánh răng rửa mặt đi, muốn vượt qua Triệu Giai Ca thì đừng chỉ nói ngoài miệng thôi.”

Lăng Kha không nói hai lời, lập tức đi vào phòng tắm.

Chờ Lăng Kha rửa mặt đi ra thì Thịnh Hoàn Hoàn đã trang điểm xong: “Lăng Kha, hôm nay tớ có một trận chiến phải đánh, chúc tớ may mắn đi, thắng thì tớ mời mọi người ăn bữa tiệc lớn.”

“Được thôi, vậy hôm nay cậu có đến đoàn xe không?”

“Buổi tối đi!”

Thịnh Hoàn Hoàn xách túi công văn lên.

Lăng Kha “Chậc chậc” vài tiếng: “Hoàn Hoàn, tớ phát hiện sau khi cậu đến công ty đi làm thì khí thế càng mạnh lên.”

Thịnh Hoàn Hoàn không cho là đúng: “Chờ cậu mặc âu phục vào cũng sẽ có hiệu quả tương tự, tớ đi đây, cậu ăn xong bữa sáng với chị Nam Tầm rồi đi.”

“Vậy còn cậu?”

“Tớ ăn trên xe.”

Lăng Kha nhìn bóng dáng Thịnh Hoàn Hoàn, cảm thấy cô thật sự đã thay đổi, cả người toả ra ánh sáng của sự tự tin, lạnh lẽo lại cường thế.

Trái lại là mình...

Lăng Kha nhìn bản thân nhỏ xinh đáng yêu trước đứng gương, có chút nhụt chí thở dài, sau đó lại như tiêm máu gà: “Cố lên Lăng Kha, mày không được kéo chân của Hoàn Hoàn và chị Nam Tầm.”

“Chuẩn bị xong chưa?” Sau khi lên xe, Thịnh Hoàn Hoàn gửi tin nhắn cho Lý Nhuỵ.

Rất nhanh cô đã nhận được hồi đáp của Lý Nhuỵ: “Yên tâm đi giám đốc, tất cả đã được chuẩn bị thỏa đáng, sẽ không làm cô thất vọng.”

“Ừ, cố lên, tôi xem trọng cô.”

Buông di động, Thịnh Hoàn Hoàn ăn một miếng bánh bao, lúc này điện thoại vang lên, là tiếng chuông nhắc nhở kỳ sinh lý của cô, lại đến ngày nghênh đón bà dì rồi.

Bà dì của Thịnh Hoàn Hoàn luôn đến rất đúng giờ, cô download một cái app, lúc sắp đến kỳ sẽ nhắc nhở cô mang theo băng vệ sinh.

Cô tắt chuông nhắc nhở, bởi vì vừa rồi khi ra cửa cô đã bỏ đồ vào ngăn trong túi xách rồi.

Nhưng hôm nay tốt nhất đừng tới, nếu đau bụng sẽ ảnh hưởng khí thế của cô!

Lúc sắp đến công ty, Thịnh Hoàn Hoàn nhận được một tin nhắn, là Lý Vệ Lâm gửi đến.

“Thật không ngờ cô lại là loại người này, cá cược trước đó của chúng ta bị hủy bỏ, đời này tôi sẽ không tiến vào Thịnh Thế.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhăn mày, tối hôm qua Trần Phỉ Phỉ và Bạch Sương bị cảnh sát mang đi, Lý Vệ Lâm đi theo đến Cục Cảnh Sát. Xem ra Trần Phỉ Phỉ và Bạch Sương nói bậy không ít về cô trước mặt anh ta!

Tối hôm qua Thịnh Hoàn Hoàn đã nhìn ra Lý Vệ Lâm có ý với Trần Phỉ Phỉ, cho nên mới nói ra lo lắng của mình với Đường Nguyên Minh, không ngờ Lý Vệ Lâm thật sự đổi ý.

Cũng may dự án đã được ký, trên hợp đồng viết muốn Thịnh Thế cung cấp một đoàn đội tinh anh, nhưng không chỉ tên nhất định phải là Lý Vệ Lâm.

Hơn nữa tối hôm qua Đường Nguyên Minh cũng biểu lộ thái độ với cô, người lật lọng như vậy không cần cũng được.

Thịnh Hoàn Hoàn lập tức đáp lại Lý Vệ Lâm: “Tôi cũng không ngờ anh là loại người không tuân thủ lời hứa như vậy, nếu anh là người không có lập trường, không có năng lực phán đoán, Thịnh Thế cũng không chào đón anh, coi như tôi quấy rầy.”

Sau khi tin nhắn được gửi đi, Thịnh Hoàn Hoàn không nhận được hồi đáp của Lý Vệ Lâm nữa.

Trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn hơi tiếc hận, dù sao Lý Vệ Lâm thật sự là nhân tài kiệt xuất trong ngành này, không thua kém gì Tương Tuấn Tài!

Vừa tiến vào công ty, Thịnh Hoàn Hoàn đã nhận được tin tức.

Chu Tín đã trở về công ty, đến sớm hơn cô tận nửa giờ.

Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong không bất ngờ chút nào, cô đã sớm đoán được hôm nay Chu Tín sẽ về công ty, đã một tuần rồi, ông ta còn nhịn được mới là lạ.

Đặc biệt là sau khi biết cô lấy được dự án Đường thị thì càng ngồi không yên, ông ta tới công ty nhất định là muốn giành lấy nó cho mình.

Ông ta suy nghĩ hay thật, đáng tiếc cô sẽ không để ông ta được như ý nguyện.

Vừa tiến vào văn phòng, Tống Chí Thượng đã chờ cô ở trong đó: “Hoàn Hoàn, cô đã tới rồi, Chu Tín đang công khai kéo bè kéo cánh ở công ty, lát nữa nhất định sẽ dùng hết mọi cách làm khó dễ cô trong hội nghị.”

“Sớm đoán được rồi, không phải sao?” Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, nhìn văn kiện trên bàn làm việc lại xếp thành ngọn núi, cô tùy ý rút mấy quyển ra lật lật, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh: “Xem ra người tâm phúc đã trở lại, đám thấp hèn lại bắt đầu tác quái.”

Lại phải giết gà doạ khỉ, vì sao bọn họ một hai phải ép cô như vậy!

Tống Chí Thượng lo lắng nói: “Chu Tín luôn có uy vọng cao ở công ty, trước kia ba cô còn có thể đè ép ông ta, hiện tại... Ai!”

“Vậy chứng minh năng lực của Chu Tín được mọi người tán thành, nếu tôi có thể mang đến ích lợi cho bọn họ thì họ cũng sẽ nghiêng về hướng tôi, không phải sao?”

“Chẳng lẽ cô không cảm thấy trái tim băng giá?”

Thịnh Hoàn Hoàn lắc lắc đầu, không nhanh không chậm nói với Tống Chí Thượng: “Tin tưởng là đến từ hai phía, bọn họ không tin tôi cũng như tôi không tin họ, điều thật sự làm lòng tôi giá lạnh là mấy con sâu mọt trong công ty kia.”

“Cô ở tuổi này đã có khả năng chịu đựng như vậy cũng là hiếm có.” Tống Chí Thượng lại tăng thêm chút tán thưởng đối với Thịnh Hoàn Hoàn: “Bọn họ làm chuyện này không phải một ngày hai ngày, ba cô cũng phát hiện, chỉ là ông ấy nhân từ, nhớ tình xưa ngày trước nên lựa chọn mở một mắt nhắm một mắt, hiện tại họ thật sự làm lòng người giá lạnh.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười lạnh: “Tôi không phải ba, tôi sẽ buộc họ nhổ ra tất cả những gì đã nuốt vào.”
Chương 334: Diễn, dùng sức diễn cho tôi

Trong phòng họp, lần này các cao tầng đều đến sớm hơn Thịnh Hoàn Hoàn, 9 giờ mở họp mà họ đã ngồi vào vị trí trước năm phút cả rồi, lúc Thịnh Hoàn Hoàn tiến vào, phòng họp đã không còn chỗ trống.

“Chào buổi sáng, hôm nay thấy tinh thần mọi người đều không tồi, tới sớm như thế, hy vọng về sau có thể tiếp tục duy trì.”

Thịnh Hoàn Hoàn mang đầy ý cười vào phòng họp, ngồi xuống vị trí chủ toạ.

Nghe lời này của Thịnh Hoàn Hoàn, phe phái của Chu Tín cười lạnh trong lòng, mọi người đều chỉ nể mặt Chu tổng giám, có liên quan gì đến Thịnh Hoàn Hoàn chứ?

Nói xong, Thịnh Hoàn Hoàn lại nhìn về phía Chu Tín: “Chu tổng giám cũng đi làm, đã khoẻ rồi sao? Nếu còn chưa hoàn toàn khang phục thì có thể nghỉ ngơi thêm một thời gian, ông đừng nhọc lòng chuyện công ty, mọi người lo được mà.”

Ý là công ty có ông hay không cũng giống nhau, sao ông không ở nhà tĩnh dưỡng không kỳ hạn, khỏi tới công ty luôn cũng được.

Chu Tín là con cáo già, ông ta nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói xong thì cười nói: “Tôi khoẻ hơn nhiều rồi, ít nhiều cũng nhờ Thịnh tổng mang đến tin tức tốt cho công ty, tôi vừa nghe đã mừng đến khỏi bệnh.”

Trưởng phòng thiết kế Lý Na lập tức nói: “Chu tổng giám vất vả, ốm đau trên giường vẫn lo cho công ty, Thịnh Thế có nguyên lão như ông thật là vinh hạnh lớn.”

Trưởng phòng nhân sự Dương Lập cũng nói: “Đúng vậy, Chu tổng giám sinh bệnh ở nhà cũng bận tâm đến công ty, nghĩ mọi cách giật dây bắc cầu vì dự án Đường thị, tuy cuối cùng Thịnh tổng đến sớm một bước, nhưng chúng tôi đều nhìn thấy sự hy sinh và trả giá của ông.”

Hy sinh và trả giá?

Chu Tín hy sinh và trả giá cái gì?

A, bọn họ vừa nói như thế cứ như cô nhặt lợi dự án Đường thị này từ trong tay Chu Tín vậy!

Da mặt đám lão già này cũng đủ dày.

Tiếp theo Cao Tễ mở miệng: “Nói lên dự án Đường thị, chuyện này liên quan đến hưng suy của Thịnh Thế, chúng ta nhất định phải thật thận trọng, trong các vị ngồi ở đây chỉ có Chu tổng giám có chút kinh nghiệm tiếp xúc dự án này, không bằng để Chu tổng giám toàn quyền quản lý đi!”

Chu Tín vẫy vẫy tay cười nói: “Tôi già rồi, cơ hội này nên để lại cho người trẻ tuổi đi, đám già chúng ta đứng một bên nhắc nhở chỉ điểm một chút là được rồi.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười trong lòng, nói: Diễn đi, dùng sức diễn!

Chu Tín vừa dứt lời, Cao Tễ là người đầu tiên không tán thành: “Vậy sao được, người trẻ tuổi luôn hấp tấp, đâu thận trọng ổn định bằng người cũ chúng ta, chỉ có thể giao dự án này cho ông thì chúng tôi mới yên tâm.”

“Đúng vậy!” Dương Lập lập tức phụ họa: “Chu tổng giám, ông xem trong phòng họp này chỉ có ông ta từng tiếp xúc dự án này, chuyện này liên quan đến hưng suy của Thịnh Thế, ông không nên thoái thác nữa.”

“Đúng vậy Chu tổng giám, dự án này quá trọng yếu đối với công ty chúng tôi, không thể có nửa điểm sai lầm, anh cố chịu vất vả tiếp quản dự án này đi...”

Càng ngày càng nhiều cao tầng “Cầu xin” Chu Tín tiếp nhận dự án Đường thị.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thấy tất cả, nhưng vẫn không chọc thủng.

Cuối cùng, Chu Tín bị mọi người “Cầu xin” kịch liệt quá, “Bất đắc dĩ” nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tổng, cô thấy việc này thế nào?”

Thấy thế nào?

Ba phần tư người đều muốn ông ta tiếp quản dự án Đường thị, nếu cô trực tiếp phản đối thì đám lão già này một người phun một ngụm nước bọt cũng có thể dìm chết cô.

Nhưng họ cho rằng như vậy có thể ép cô giao quyền quản lý dự án ra, vậy không khỏi quá coi thường cô.

Thịnh Hoàn Hoàn không lộ dấu vết mà nói: “Ở vấn đề này, suy nghĩ của tôi và mọi người giống nhau, hôm qua sau khi dự án này được định ra, người đầu tiên tôi nghĩ tới là Chu tổng giám...”

Cao Tễ khinh thường mà hừ một tiếng: “Thật hiếm khi suy nghĩ của Thịnh tổng và chúng tôi nhất trí.”

Chu Tín trong lòng cười lạnh, Thịnh Hoàn Hoàn lợi hại đến mây cũng không dám đối nghịch với mọi người, nếu hôm nay cô kiên trì phản đối, vậy về sau đừng mơ dừng chân ở công ty.

Trong dự án Đường thị này, cô không cam nguyện đến mấy cũng phải nhường vị trí và quyền lực ra cho ông ta, bởi vì đây là điều mọi người đều muốn.

Dương Lập vội vã xác định: “Chu tổng giám, nếu Thịnh tổng cũng đồng ý, vậy việc này quyết định như thế đi, ông cũng đừng thoái thác nữa.”

Chu Tín đã lấy được đủ mặt mũi, mới thong dong gật đầu: “Nếu mọi người đều đã tin tưởng tôi như thế thì tôi không hề từ chối nữa, tôi sẽ cố gắng làm tốt dự án này, không phụ sự tin tưởng của mọi người đối với tôi, đồng thời cũng hoan nghênh mọi người nghiêm khắc giám sát.”

Chu Tín vừa dứt lời thì trong phòng họp vang lên một tràng vỗ tay.

Tống Chí Thượng và Thẩm Nam lo lắng nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, họ vốn chờ mong cô ra tay ngăn cản, không ngờ cô lại gật đầu nhanh như thế.

Chẳng lẽ Thịnh tổng không biế giao dự án Đường thị cho Chu Tín thì bọn họ sẽ càng kiêu ngạo sao, về sau muốn đè ép sẽ rất khó!

Thấy Thịnh Hoàn Hoàn chậm chạp không mở miệng, Thẩm Nam lắc đầu thở dài, Thịnh tổng của họ vẫn quá tuổi trẻ a!

Suy nghĩ của Tống Chí Thượng lại hoàn toàn trái ngược với Thẩm Nam, trải qua tiếp xúc trong khoảng thời gian này, Tống Chí Thượng đã có hiểu biết nhất định đối với Thịnh Hoàn Hoàn, ông biết trường hợp này căn bản hù được cô!

Chỉ là ông không rõ vì sao Thịnh Hoàn Hoàn lại phụ họa theo bọn Chu Tín, cùng họ diễn vở kịch này!

Hiện tại vỗ tay náo nhiệt, cô tính đảo ngược cục diện như thế nào?

Cứ chờ đến khi tiếng vỗ tay hoàn toàn dừng lại, Tống Chí Thượng mới thấy Thịnh Hoàn Hoàn không nhanh không chậm mở miệng: “Ai, nếu chúng ra có thể làm chủ chuyện này thì tốt rồi, tôi cũng rất tin tưởng Chu tổng giám.”

Nụ cười trên mặt không ít người dần dần đọng lại, Thịnh Hoàn Hoàn nói vậy là có ý gì?

Thịnh Hoàn Hoàn tiếc nuối nhìn về phía Chu Tín: “Ngày hôm qua tôi và Đường tổng có bàn về việc này, nhưng lại bị anh ta phủ quyết, anh ta hy vọng người dẫn đầu dự án này là tinh anh trẻ quyết đoán của ngành này, đã định ra người được chọn rồi.”

Rốt cuộc Chu Tín cũng không giữ được nụ cười trên mặt: “Vậy vừa rồi sao cô không nói?”

Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt bất đắc dĩ trả lời: “Tôi muốn nói, nhưng mọi người quá nhiệt tình, luôn không cho tôi cơ hội mở miệng.”

Những lời này Thịnh Hoàn Hoàn làm mấy người đen mặt.

Nhìn bọn Chu Tín và Cao Tễ giận mà không dám nói gì, nghẹn đến mức sắc mặt xanh mét, trong lòng Tống Chí Thượng và Thẩm Nam hả giận nói không nên lời, thì ra Thịnh tổng của họ xấu bụng như thế!

Phe Chu Tín cho rằng nắm chắc thắng lợi, không ngờ lại bị Thịnh tổng chơi một hồi, thật là hả giận, ha ha...

Chu Tín đã trải qua nhiều sống gió, một lát sau liền khôi phục trấn định: “Nếu Thịnh tổng và Đường tổng đã có người được chọn, vậy là không có chuyện của tôi, bộ xương già này cũng được rảnh rỗi.”

Sau đó, ông ta bày ra vẻ mặt tò mò hỏi Thịnh Hoàn Hoàn: “Không biết người được chọn là ai?”

“Vẫn là Chu tổng giám rộng rãi.” Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, tức chết người không đền mạng mà đáp trả một câu: “Còn người được chọn thì chờ dự án này khởi động rồi mọi người sẽ biết thôi.”

Người đó là Tương Tuấn Tài, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn sẽ không ngốc đến nói cho bọn họ ngay bây giờ, để tránh xảy ra biến cố.

“Được rồi, chúng ta bắt đầu hội nghị hôm nay đi!” Thịnh Hoàn Hoàn nhìn mấy gương mặt bị chọc tức xanh mét, tâm tình rất tốt mà kết luận, nâng bản thiết kế lên.

Kế tiếp chính là Lý Na!
Chương 335: Thực hiện chiến thuật nhất quán, nâng trước đạp sau

“Mọi người xem bản thiết kế trên tay tôi này, đây là do Lý trưởng phòng của chúng ta tạo nên, nói thật, bản thiết kế thật sự làm người ta phải trầm trồ.”

Thịnh Hoàn Hoàn không ngừng khen ngợi bản thiết kế Lý Na nộp lên, sau đó đưa bản thảo trong tay tới các cao tầng.

Các cao tầng xem xong thì tán thưởng hết mực

“Thật là quá đẹp, mấy bộ trang sức này mà đưa ra thị trường thì nhất định sẽ bán chạy.”

“Bản thiết kế của Lý trưởng phòng xưa nay chưa từng làm chúng ta thất vọng, lần này còn làm người ta sáng mắt hơn.”

“Nếu con gái của tôi nhìn thấy mấy bộ trang sức này thì nhất định sẽ cướp mua, nó là fan trung thành của hãng chúng ta, đặc biệt thích thiết kế của Lý trưởng phòng.”

“Con gái tôi cũng vậy...”

Lý Na được mọi người tán dương mà không có chút chột dạ nào, trên mặt còn lộ ra sự tự tin khó hiểu, cứ như những thiết kế này thật sự do cô ta vẽ ra.

Thịnh Hoàn Hoàn cười nhìn về phía Lý Na: “Xem ra mọi người đều giống như tôi, đặc biệt thích thiết kế của cô, vậy mời cô chia sẻ quan niệm thiết kế lần này với mọi người.”

Thịnh Hoàn Hoàn thực hiện chiến thuật nhất quán, nâng trước đạp sau!

Lát nữa xem Lý Na còn cười được nổi không.

Lý Na không biết lúc này Tống Chí Thượng đã bật chế độ quay video, ông nghe Thịnh Hoàn Hoàn dặn dò, sẽ quay lại cả quá trình này, nó sẽ trở thành chứng cứ phạm tội quan trọng quật ngã Lý Na.

Lý Na thoải mái hào phóng mở miệng: “Mỗi năm nhiều nơi trong nước đều tổ chức hoạt động đua xe lớn lớn bé bé, bồi dưỡng một lượng fan đua xe đông đảo, cuộc đua quốc tế năm nay càng long trọng hơn, hơn nữa địa điểm tổ chức còn ở Hải Thành.”

“Linh cảm thiết kế lần này của tôi đến từ đua xe, trong đó gia nhập số lượng lớn nhân tố đua xe, mới mẻ độc đáo lớn mật lại không mất mỹ cảm, tôi nghĩ các fan trẻ tuổi nhất định sẽ thích.”

“Còn vật liệu làm trang sức, tôi tính dùng...”

“Tốt.” Lý Na nói xong quan niệm thiết kế thì Thịnh Hoàn Hoàn đi đầu vỗ tay.

Kế tiếp Thịnh Hoàn Hoàn nói với mọi người: “Năm nay thi đấu đã bắt đầu dự nhiệt, nếu mọi người không có ý kiến, khiến cho châu báu bộ gia tăng đầu nhập sinh sản.”

Các đại cao tầng nhất trí đồng ý đưa thiết kế của Lý Na vào dây chuyền sản xuất, đám người Chu Tín và Cao Tễ càng ra sức ca ngợi Lý Na, nói cái gì chỉ cần phòng thiết kế có Lý Na thì căn bản không cần lo lắng về doanh thu.

Cũng không biết Lý Na nghe những lời này có chột dạ không!

Toàn phiếu thông qua và những lời ca ngợi làm Lý Na càng kiêu ngạo, cô ta không chột dạ chút nào, nghĩ thầm chỉ cần khống chế chặt Lý Nhuỵ trong tay thì địa vị của cô ta ở Thịnh Thế và giới trang sức sẽ không gì phá nổi.

Mà cô ta biết nhược điểm của Lý Nhuỵ nên cũng không khó khống chế.

“Tôi có ý kiến.” Nhưng ngay vào lúc này, một tiếng nói phản đối lại truyền đến từ ngoài cửa phòng họp.

Giọng nói này làm sắc mặt Lý Na biến đổi, lập tức nhìn ra ngoài cửa, chỉ thấy Lý Nhuỵ đang tức giận đứng ở đó.

Là cô, cô tới đây làm gì?

Lý Nhuỵ bước nhanh vào phòng họp, ngừng lại trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn: “Giám đốc, tôi có ý kiến, bản thiết kế trên tay cô không phải…”

“Cô câm miệng.” Biến cố đột nhiên xảy ra làm Lý Na rối loạn, cô ta nôn nóng đứng lên, tức giận chỉ vào Lý Nhuỵ, lớn tiếng nói: “Lý Nhuỵ, cô vào làm gì, đây là hội nghị của cao tầng, liên quan đến bí mật công ty, lập tức đi ra ngoài cho tôi.”

“Cô sợ tôi tiết lộ bí mật công ty hay là sợ tôi vạch trần gièm pha của cô?” Lý Nhuỵ đáp lại Lý Na một câu, sau đó trực tiếp làm lơ cô ta, tiếp theo nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Giám đốc, những bản thiết kế trên tay cô không phải tác phẩm của Lý Na …”

“Cô nói bậy cái gì, không phải của tôi thì chẳng lẽ là của cô sao?” Lý Na lại cắt ngang lời Lý Nhuỵ nói, muốn đánh đòn phủ đầu, nhưng cô ta không biết dáng vẻ sốt ruột của mình đã đủ làm mọi người hoài nghi.

Đối mặt Lý Na hùng hổ doạ người, Lý Nhuỵ không luống cuống chút nào, quay mặt về hướng các cao tầng mà trả lời chắc nịch: “Đây thật sự là tác phẩm của tôi, là “Phi Dương” tôi tốn thời gian ba tháng mới thiết kế ra.”

Lời Lý Nhuỵ nói làm phòng họp nổi lên sóng lớn, mọi người quay mặt nhìn nhau, đây rốt cuộc là như thế nào?

Chu Tín cũng nhìn về phía Lý Na, hiển nhiên ông ta cũng không biết việc này.

“Im lặng.” Thịnh Hoàn Hoàn giơ tay ý bảo mọi người an tĩnh lại, sau đó nhìn về phía Lý Nhuỵ và hỏi: “Cô là ai, cô nói đây là tác phẩm của mình, có chứng cứ gì không?”

“Tôi là nhà thiết kế Lý Nhuỵ của phòng thiết kế, trên tay tôi có chứng cứ có thể chứng minh những tác phẩm này là của cá nhân tôi.”

Lý Nhuỵ giao bản thảo thiết kế trong tay cho Thịnh Hoàn Hoàn: “Mời giám đốc xem, đây là bản nháp thiết kế của tôi.”

Lúc này Lý Na đã bình tĩnh lại, cô ta không cắt ngang lời Lý Nhuỵ nói nữa, mãi đến khi Thịnh Hoàn Hoàn giao bản nháp của Lý Nhuỵ cho các cao tầng, họ tỏ ý nghi ngờ về cô ta, Lý Na mới giải thích: “Xin lỗi các vị, Lý Nhuỵ này là nhà thiết kế của phòng ban tôi, lúc “Phi Dương” vừa được vẽ phác hoạ ra, tôi cảm thấy thiết kế còn thiếu cái gì đó. Lý Nhuỵ trẻ tuổi lại là fan đua xe, cũng rất có thiên phú ở phương diện thiết kế, cho nên tôi mời cô ta tham dự sửa chữa thiết kế “Phi Dương”, cũng hứa sẽ để tên cô ta vào phía sau tác phẩm.”

Nói xong, Lý Na lật bản thảo trong tay lên, chỉ chỉ bên dưới, sau chữ ký của cô ta là sáu chữ nhỏ “Lý Nhuỵ tham dự thiết kế” không chút thu hút.

“Không sai, những bản nháp cô ta đưa lên là cô ta tự tay vẽ thật, nhưng lại được hoàn thành dưới sự chỉ điểm của tôi.”

Sau khi nói xong, Lý Na thất vọng nhìn về phía Lý Nhuỵ: “Tôi tin tưởng cô như vậy, không ngờ cô lại mưu mô như thế, tôi thừa nhận cô rất có tài năng thiết kế, đáng tiếc là quá nóng vội, luôn muốn thay thế tôi.”

Lý Na chỉ nói vài câu đã nhẹ nhàng xoá tan nghi ngờ trong lòng mọi người, dù sao Lý Na cũng là nhà thiết kế chính, rất có danh tiếng trong giới trang sức, địa vị của cô ta không dễ dao động vì một nhân vật nhỏ bé như Lý Nhuỵ.

Thịnh Hoàn Hoàn buông bản nháp trong tay xuống, ra vẻ tức giận nhìn về phía Lý Nhuỵ: “Xem ra cô còn chưa làm rõ sự khác biệt giữa thiết kế chính và tham dự thiết kế, lần này bỏ qua, có lần sau thì cô dọn đồ cút đi!”

Cao Tễ lập tức “Hừ” một tiếng, nói ngược lại với Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tổng quá nhân từ, nên lập tức đuổi loại người này ra khỏi Thịnh Thế, tránh về sau bán đứng công ty, bôi đen công ty.”

Dương Lập cũng đanh mặt chỉ vào Lý Nhuỵ, cả giận nói: “Loại người tâm thuật bất chính này ở lại Thịnh Thế là tai hoạ ngầm, ai biết về sau cô ta sẽ làm ra chuyện gì.”

“Lý Nhuỵ thân là nhà thiết kế, hẳn phải biết danh dự quan trọng như thế nào đối với nghề này, nếu Lý trưởng phòng bị mang danh sao chép thì về sau còn sống thế nào trong giới thiết kế nữa?”

“Tuổi còn trẻ mà tâm tư lại tham lam ác độc như thế, loại người này tuyệt đối không thể ở lại Thịnh Thế...”

Sau khi Cao Tễ và Dương Lập mở miệng, càng ngày càng nhiều người bênh vực Lý Na, cả đám đều nói muốn xử lý Lý Nhuỵ.

Lý Na đắc ý nhìn Lý Nhuỵ, cứ như đang nói với cô: Xem đi, đây là kết cục cô không biết tự lượng sức mà đối nghịch với tôi, cô nói đây là thiết kế của mình thì cũng phải có người tin chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK