Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 445: Muốn vượt qua tôi à, kiếp sau đi

Tổ đầu tiên vừa vào sân thì bầu không khí đã trở nên rất nhiệt liệt.

Phương Hằng và Sơ Tình có rất nhiều fan, fan của Triệu Giai Ca cũng không ít, cả đám đều không cam lòng yếu thế mà hò hét cổ vũ cho thần tượng của mình.

Thịnh Hoàn Hoàn thu lại tâm tư mà đưa mắt nhìn lên đường đua.

Vết thương của Sơ Tình đã không còn đáng ngại, nhìn biểu hiện của Triệu Giai Ca trong trận trước thì thực lực của hai người xem như ngang nhau, trận đấu này nhất định sẽ rất đặc sắc.

"Đoàng!"

Khi một tiếng súng vang lên, sáu chiếc xe gần như cùng xông ra đường đua, tiếng động cơ đốt nóng cả sân, khiến người ta hết sức kích động.

Trong tai các fan đua xe thì đây chính là ca khúc hay nhất.

Lần này tất cả tay đua đều không dám ẩn giấu thực lực nữa, từ thời khắc tiếng súng vang lên thì họ nhất định phải dùng hết toàn lực, một trận tranh đấu đặc sắc kịch liệt được triển khai.

Triệu Giai Ca nhìn thẳng về phía trước, mục tiêu của cô ta không chỉ là Sơ Tình mà còn muốn vượt qua Phương Hằng, cho nên từ lúc bắt đầu cô ta đã ra sức xông về phía trước, nhất thời lại xông lên hàng đầu.

Sau một vòng, Triệu Giai Ca vẫn là người dẫn đầu.

"Triệu Giai Ca, Triệu Giai Ca..." Đám fan của Triệu Giai Ca hưng phấn kêu gào tên cô ta.

Hai bên trái phải của Triệu Giai Ca theo thứ tự là Phương Hằng và Sơ Tình, hai người theo sát phía sau, ba chiếc xe sau lưng cũng đuổi sát lên, trong nhất thời khó phân thắng bại.

Trên ghế trọng tài, An Na nhích lại gần Lăng Tiêu, môi đỏ khẽ nhếch lên: “Lăng tiên sinh, anh cảm thấy Triệu Giai Ca có phải là đối thủ của Sơ Tình không?"

Tới gần như thế làm An Na cảm thấy tim mình đập càng nhanh.

Lăng Tiêu quay quay cây bút máy trong tay, cứ như không nghe thấy tiếng nói của An Na.

An Na luôn rất tự tin với vẻ đẹp của mình, hơn nữa còn có thực lực nên người theo đuổi cô ta có thể xếp hàng từ nơi này tới sông Hoàng Phổ, đây là lần đầu tiên cô ta chủ động mà kết quả lại bị ngó lơ.

Không, Lăng Tiêu nhất định đang suy nghĩ đến chuyện gì nên không để ý đến cô ta.

An Na đang kiếm cớ cho mình, không từ bỏ mà tiếp tục bắt chuyện: “Lăng tiên sinh, anh có tâm sự gì sao? Tôi có một người bạn, khi anh ấy nghĩ đến chuyện gì cũng thích quay bút máy như anh, nhưng anh ấy chơi không điêu luyện bằng anh."

Cô ta tạm ngừng, thấy Lăng Tiêu vẫn không để ý tới mình thì tiếp tục nói: “Tôi nghĩ bởi vì ngón tay của anh ấy không linh hoạt thon dài bằng anh, tôi từng nắm tay với đại sư ma thuật thế giới, tay anh ấy thon dài cân đối, sạch sẽ mạnh mẽ, khớp xương rõ ràng y như anh vậy."

Mặc dù Lăng Tiêu đang quay bút máy, nhưng ánh mắt lại nhìn vào khuy áo bảo thạch màu lam trên tay áo, hắn vốn kiệm lời thích yên tĩnh, nhưng bên tai lại có một giọng nói cứ lảm nhảm mãi.

Chờ một hồi mà đối phương vẫn không có ý dừng lại, bàn tay thon dài ngừng lại, hắn nghiêng mặt qua nhìn về phía người phụ nữ bên cạnh.

An Na thấy hắn nhìn sang thì cười hết sức quyến rũ, giọng điệu tương đối mập mờ: “Lăng tiên sinh có đôi tay như vậy, làm người phụ nữ của anh nhất định rất hạnh phúc."

Câu nói này mang tính ám chỉ trần trụi.

Người phụ nữ trước mắt có vẻ ngoài và giọng nói đáng ghét y như nhau, những năm qua Lăng Tiêu đã gặp nhiều người như An Na rồi: “Vị tiểu thư này, cô đang quấy rối tình dục."

Giọng nói của hắn lạnh lẽo không mang theo một tia nhiệt độ.

An Na ngẩn người, hoàn toàn không nghĩ tới Lăng Tiêu lại làm cụt hứng như vậy, đầu ngón tay của cô ta vẽ vòng vòng lên bàn, nụ cười mang theo sự quyến rũ cùng cực: “Lăng tiên sinh, tôi chỉ khen tay anh đẹp, hơn nữa... Được một người phụ nữ xinh đẹp ca ngợi không phải là chuyện làm đàn ông kiêu ngạo sao?"

Lăng Tiêu dò xét An Na từ trên xuống dưới, mặt không cảm xúc nói: “Cô nên soi gương nhiều hơn đi."

Sao đàn bà bây giờ đều không tự hiểu lấy mình như thế?

Thịnh Hoàn Hoàn mà có vẻ ngoài thế này thì lúc trước sớm đã bị hắn đẩy ra.

Soi gương?

Lăng Tiêu đang nói cô ta không xinh đẹp không?

An Na luôn kiêu ngạo vì vẻ đẹp của mình, đây là lần đầu tiên bị người ta ghét bỏ, cô ta vừa tức giận vừa mất mát, muốn hỏi Lăng Tiêu rốt cuộc bất mãn gì với cô ta, nhưng lại bị ánh mắt của hắn làm choáng váng, cuống họng như bị chặn lại.

Khí thế của Lăng Tiêu quá mạnh, không tức giận mà đã rất đáng sợ, An Na sắp không chịu đựng nổi nữa nên dời tầm mắt đi, thân thể cũng bất giác ngồi thẳng dậy.

Ánh mắt của Lăng Tiêu trở lại trên mặt Thịnh Hoàn Hoàn, chỉ thấy cô đang tập trung lên sân đấu, mà cách Thịnh Hoàn Hoàn không xa là Đường Nguyên Minh đang ngồi nhìn cô chằm chằm, ánh mắt không hề dời khỏi mặt cô.

Ánh mắt Lăng Tiêu trở nên rất sắc bén, đầu ngón tay cứ sờ sờ lên khuy áo cứ như rất yêu thích nó, nhưng lại vừa yêu vừa hận.

Mấy trọng tài ngồi bên người Lăng Tiêu bỗng cảm thấy nhiệt độ xung quanh bỗng hạ xuống, một khí thế nặng nề đè xuống làm người ta thấp thỏm lo âu như ngồi trên bàn chông.

Đại gia bên cạnh làm sao vậy?

Vừa rồi hai vị trọng tài còn lại cũng nghe thấy An Na bắt chuyện với Lăng Tiêu, lúc này họ không khỏi oán trách nhìn cô ta một cái. Không có chuyện làm hay sao mà đi trêu chọc hắn, không biết người này là ác ma người người ở Hải Thành nghe đến thôi đã biến sắc sao?

An Na rất oan ức, cô ta chưa từng nhìn thấy người đàn ông nào lạnh lùng khó gần như Lăng Tiêu, rõ ràng hắn ngồi bên cạnh cô ta mà lại như người của hai thế giới...



"Triệu Giai Ca, Triệu Giai Ca cố lên..."

Ở vòng thứ hai, Triệu Giai Ca vẫn dẫn trước, tiếng thét của đám fan hâm mộ càng nhiệt liệt.

Triệu Giai Ca không dám thả lỏng mà căng thẳng xông về phía trước, cô ta muốn giành hạng nhất, cô ta muốn đánh vỡ cực hạn của mình, cô ta muốn sáng tạo kỳ tích.

Nhưng cùng lúc đó, trong lòng Triệu Giai Ca càng bất an do mọi chuyện quá thuận lợi...

Triệu Giai Ca không có thời gian suy nghĩ nhiều, rất nhanh lại đến đoạn đường khảo nghiệm kỹ thuật và khả năng chịu đựng áp lực của tay đua nhất, Triệu Giai Ca nhìn chằm chằm phía trước không chớp mắt, cô ta không thể có chút sai lầm nào.

"Ô ô... Grừm..."

Tiếng động cơ nổ vang, trên mặt đường đầy dấu vết bánh xe lướt nhanh.

Triệu Giai Ca vượt qua đoạn đường khảo nghiệm này không chút sai lầm, khóe miệng không khỏi nhếch lên, nhưng đường cong vừa hiện ra đã cứng lại sau một giây.

Một chiếc xe vọt tới từ bên trái của cô ta.

Là Phương Hằng, rốt cục anh ta cũng không cam chịu chạy sau người ta sao?

Sơ Tình bên tay phải cũng đuổi theo, gần như đã chạy song song với cô ta.

Triệu Giai Ca lạnh lùng nhếch miệng: “Muốn vượt qua tôi à, kiếp sau đi! Tôi nhất định giành được vị trí Nhất Tỷ."

Triệu Giai Ca lại tăng tốc, muốn cắt đuôi Sơ Tình mà đuổi theo Phương Hằng, nhưng thực lực của hai người ngang nhau, trong nhất thời khó mà kéo ra khoảng cách.

Một vòng, hai vòng...

Triệu Giai Ca không ngờ rằng Sơ Tình lại khó chơi như vậy, mắt thấy mình càng ngày càng xa Phương Hằng, Triệu Giai Ca sầm mặt lại rồi đột nhiên lại gia tốc.

Trên khán đài, Lăng Kha lo lắng nói: “Triệu Giai Ca lại gia tốc, xem ra Sơ Tình gặp nguy hiểm rồi."

Nam Tầm gật đầu: “Dựa theo ghi chép trước kia của Sơ Tình thì đúng là thế, trừ phi cô ấy có đột phá rất lớn, nếu không lần này nhất định sẽ thua Triệu Giai Ca."

Fan của Sơ Tình cũng rất lo lắng, không nghĩ tới thực lực của Triệu Giai Ca lại mạnh như thế, thật làm người ta lau mắt mà nhìn.

Sau khi tăng tốc tiến vào vòng xoay, Triệu Giai Ca thuần thục điều khiển xe đua xông lên, đuôi xe hất ra một đường cong, bánh xe và mặt đất ma sát phát ra âm thanh chói tai.

Sau khi vững vàng xông ra khỏi vòng xoay, rốt cục Triệu Giai Ca cũng bỏ lại Sơ Tình đằng sau, trên đường đua lập tức sôi trào...
Chương 446: Rốt cục cũng chịu quay đầu nhìn tôi à?

Sau khi bỏ lại Sơ Tình, Triệu Giai Ca đã dùng hết sức đuổi theo Phương Hằng, nhưng cô ta vẫn đánh giá thấp Phương Hằng, dù đuổi theo như thế nào thì Phương Hằng vẫn ngồi ổn định ở vị trí đầu tiên.

Mà Sơ Tình có vẻ đã bị mất niềm tin, sau khi bị Triệu Giai Ca vượt qua thì vẫn luôn tụt hậu đằng sau, hai vòng cuối cùng cũng không thể đuổi kịp Triệu Giai Ca.

Kết quả sau cùng là Phương Hằng và Triệu Giai Ca tiến vào cuộc thi đoạt giải quán quân, Nhất Tỷ Sơ Tình và ba tay đua còn lại đều bị loại.

Sơ Tình bị loại là kết quả rất nhiều người đều không dự đoán được.

Triệu Giai Ca trở thành hắc mã danh xứng với thực, khiến bao nhiêu người lau mắt mà nhìn:

"Kết quả này thật bất ngờ, có lẽ Sơ Tình bị vết thương ảnh hưởng."

"Căn cứ vào tốc độ trước kia của Sơ Tình thì lần này cô ấy đã phát huy vượt bậc rồi, ngặt nổi đối thủ quá mạnh!"

"Triệu Giai Ca là nữ tay đua đầu tiên đánh bại Sơ Tình, cũng là hắc mã danh xứng với thực trong cuộc thi quốc tế lần này, thời đại huy hoàng thuộc về Sơ Tình đã qua."

"Hiện tại tôi mong đợi nhất là biểu hiện của Thịnh Hoàn Hoàn, tôi cảm thấy cô ấy cũng không kém gì Triệu Giai Ca, thật chờ mong họ gặp nhau trên đường đua."

Nhưng bình luận kế tiếp lập tức biến vị:

"Đừng lấy Thịnh Hoàn Hoàn ra so với Giai Ca của chúng tôi, cô ta không xứng."

"Mấy con pick me girl kia làm sao so được với Giai Ca chứ."

"Đúng đấy, người không có thực lực chỉ có thể tập trung vào bề ngoài mà thôi..."

Tiếp theo tỉnh lược N tin nhắn công kích, Thịnh Hoàn Hoàn bị mắng rất thảm.

Lăng Thiên Vũ bị đám người trong nhóm @ liên tục, khuôn mặt nhỏ tức giận sắp xanh lè đi, lập tức đưa cho Lăng lão thái thái và Bạch quản gia nhìn.

Lăng lão thái thái giận tím mặt: “Đám con gái kia muốn cãi nhau đúng không, bà nội đây chưa bao giờ biết sợ ai, Bạch quản gia cùng tiến lên."

Bạch quản gia chần chờ một chút: “... Được!"

Hức... Ông muốn xem Kim Thần thi đấu mà.

Lăng Thiên Vũ: "Còn chưa so tài thì sao các người biết Thịnh Hoàn Hoàn nhất định sẽ thua?"

Anti: “Thôi đi, phản ứng của con pick me girl kia chậm như vậy, làm sao có thể tiến vào cuộc thi đoạt giải quán quân chứ?"

Lăng lão thái thái nhào lên: "Cái gì nói pick me girl, miệng lưỡi sạch sẽ một chút, cô xấu là cô có lý à?"

Bạch quản gia cùng lên trận: "Đúng đấy, đừng mừng quá sớm, không phải chỉ đứng thứ hai trong tổ thôi sao, cũng không phải cầm quán quân, có gì đáng tự hào?"

Anti: "Tối thiểu chúng tôi có thực lực tranh đoạt thứ hạng, không giống một số người đàn bà chỉ có bề ngoài, phong trần diễm tục, ha ha!"

Anti: "Sự thật bày ra trước mắt, cái gì mà tiểu thư đứng đầu chứ, thật là bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa, sớm nên thoái vị rồi."

Lăng lão thái thái càng nổi giận: "Ai chỉ có bề ngoài, ai phong trần diễm tục, người cô nói là Triệu Giai Ca đúng không!"

Sau khi gửi bình luận này, Lăng lão thái thái lập tức bị đám anti đánh hội đồng, từng câu bình luận ác độc công kích làm người ta đánh không lại.

Lăng lão thái thái tức đến thở hơi lên, Bạch quản gia vội ném điện thoại trấn an: “Lão thái thái, bà chớ chấp nhặt với đám anh hùng bàn phím này, Thiếu phu nhân nhất định có thể thắng Triệu Giai Ca."

Lăng lão thái thái thở không ra hơi: “Lẽ nào lại như vậy, thật là buồn cưới, ông tra cho tôi, tra rõ ràng là ai mắng tôi, tôi muốn kiện họ táng gia bại sản..."

Lăng Thiên Vũ gật đầu gật đầu: Đúng, táng gia bại sản.

Trên sân thi đấu lại mở lên bài ca « Mộng » trong album mới của Triệu Giai Ca, vô số người kêu gào tên của cô ta, danh tiếng còn vượt trên cả Phương Hằng.

Cùng lúc đó, lượng fan hâm mộ của cô ta cũng tăng lên gấp bội.

Fan của Thịnh Hoàn Hoàn ít khó địch nhiều, khu bình luận là một mảnh tiếng mắng.

"Giai Ca, biểu hiện hôm nay của cô cực tốt, dưới sự lôi kéo của anti, Thịnh Hoàn Hoàn bị mắng rất thảm, lần này cô ta nhất định không lật người lại nổi."

Sau khi Triệu Giai Ca bước xuống thì trợ lý của cô ta lập tức kích động nghênh đón: “Tất cả mọi người đang mắng Thịnh Hoàn Hoàn đức không xứng vị, chỉ có bề ngoài, khen cô mới có tư cách làm tiểu thư đứng đầu Hải Thành."

Kết quả này làm Triệu Giai Ca rất hài lòng: “Chuyện anti cẩn thận một chút, đừng bị người ta bắt được cái chuôi."

Trợ lý gật đầu: “Yên tâm, đều là người chuyên nghiệp, sẽ không có vấn đề."

Triệu Giai Ca nhận lấy máy tính bảng rồi lật xem bình luận, quả nhiên Thịnh Hoàn Hoàn bị mắng rất thảm, nhưng còn chưa đủ: “Bảo anti cứ bấu lấy chuyện Thịnh Hoàn Hoàn ngoại tình không buông đi."

Một sự kiện nếu bị người ta nhắc đến nhiều lần thì dù không thể biến giả thành thật, cũng sẽ bất giác ảnh hưởng ấn tượng của mọi người đối với Thịnh Hoàn Hoàn, chỉ cần nhắc đến Thịnh Hoàn Hoàn thì sẽ nghĩ đến vết nhơ này.

Trải qua thời gian dài, Thịnh Hoàn Hoàn muốn xoá bỏ cũng không được.

Trợ lý nghe xong thì lo lắng nói: “Nhưng Ôn Bích tung tin đồn đã bị cảnh sát bắt, Lam Nhan cũng bị truyền thông Thiên Vũ đóng băng, Lăng Tiêu còn đích thân làm sáng tỏ, hiển nhiên rất ghét người khác cắm sừng lên đầu anh ta, nếu chọc giận anh ta, tôi sợ..."

Triệu Giai Ca nhìn thoáng qua Lăng Tiêu trên ghế trọng tài, lập tức lạnh lẽo cảnh cáo trợ lý: “Sợ cái gì, cô cảm thấy tôi không giải quyết được chút chuyện nhỏ này sao?"

Có cơ hội tốt như vậy, nếu không triệt để giẫm Thịnh Hoàn Hoàn dưới lòng bàn chân thì làm sao cô ta cam lòng?

Trợ lý ngẩn người, lấy gia thế của Triệu Giai Ca và sự che chở của Lệ Hàn Ti thì Triệu Giai Ca thật sự không sợ gì, nhưng cô ta chỉ là một trợ lý nhỏ: “Giai Ca, thôi bỏ đi, nếu như bị người ta điều tra ra thì fan hâm mộ sẽ rất thất vọng."

Trên mặt Triệu Giai Ca đầy vẻ giận dữ: “Tôi đang thương lượng với cô à? Cô chỉ cần làm theo là được."

Chỉ cần hôm nay thắng Thịnh Hoàn Hoàn, cộng thêm đám anti trợ giúp thì thanh danh của Thịnh Hoàn Hoàn nhất định sẽ rớt xuống ngàn trượng, làm ảnh hưởng đến nghiệp vụ của Thịnh Thế, đến lúc đó cô còn có thể ngồi ổn trên vị trí tổng giám đốc sao?

Lần này cô ta muốn đánh Thịnh Hoàn Hoàn rơi xuống vực sâu, vĩnh viễn không thoát thân được.

….

Lăng Kha đảo qua Weibo, tức đến sắc mặt đỏ bừng lên: “Đều tại em, sao lại chọn trúng cái váy giống y như Triệu Giai Ca cho Hoàn Hoàn vậy."

Nam Tầm bình tĩnh hơn Lăng Kha nhiều: “Sẽ có cách giải quyết."

Lăng Kha nhụt chí nhìn về phía Nam Tầm: “Không phải chị nói video trong tiệm bị người ta động tay động chân, không tìm thấy nữa sao?"

Nam Tầm khẽ nhếch môi đỏ, sự tự tin này làm cô trở nên rất chói lóa mắt: “Chút chuyện nhỏ này không làm khó được chị đây."

Hai mắt Lăng Kha sáng lên: “Tức là tìm được rồi, vậy còn không mau gửi lên làm sáng tỏ cho Hoàn Hoàn?"

Nam Tầm thản nhiên nói: “Không vội."

"Không vội?" Lăng Kha không hiểu nổi: “Còn chờ cái gì?"

Nam Tầm cười khẽ: “Chờ cuộc tranh tài kết thúc, nhìn xem Triệu Giai Ca còn có chiêu gì không đã."

Lăng Kha suy tư một lát rồi giơ ngón tay cái lên với Nam Tầm: “Vẫn là chị Nam Tầm suy nghĩ chu đáo, cứ để Triệu Giai Ca vui vẻ một lát đi, lát sau chúng ta đánh cho cô ả trở tay không kịp."

"Không sai, thông minh lên rồi đấy..."

Nam Tầm vừa định khen Lăng Kha thì tóc lại bị kéo một cái, đối phương như đang kháng nghị cô không nhìn mình nên lực kéo này làm cô đau đến hít vào một hơi.

Rốt cục Nam Tầm cũng không thể nhịn được nữa mà quay đầu lại hung ác trừng người đàn ông phía sau: “Con mẹ nó anh có thôi đi không?"

Sao người đàn ông này vẫn làm người ta phiền như hồi đi học vậy?

"Rốt cục cũng chịu quay đầu nhìn tôi rồi sao?"

Đôi mắt dưới cặp kính gọng vàng của Diệp Sâm hơi nheo lại, khóe miệng mang theo chút tà khí, ngũ quan thâm thúy tuấn tú như loài yêu nghiệt đi ra từ manga.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK