Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 317: Vừa gặp Hoàn Hoàn lỡ cả đời!

“Tôi cũng cảm thấy Thịnh Hoàn Hoàn thua xa Triệu Giai Ca, Thịnh Hoàn Hoàn chỉ làm người ta cảm thấy đẹp mắt, không thể đánh vào lòng người như Triệu Giai Ca.”

Có người nhịn không được đứng ra nói cho Thịnh Hoàn Hoàn: “Tôi học vũ đạo mười mấy năm, tôi cảm thấy Thịnh Hoàn Hoàn nhảy tốt hơn Triệu Giai Ca.”

“Tôi là người dạy múa cổ điển, tôi cũng cảm thấy khí chất và nhịp phách của Thịnh Hoàn Hoàn tốt hơn Triệu Giai Ca, tôi không thấy Thịnh Hoàn Hoàn phù phiếm, cũng không cảm nhận được cái gọi là yên lặng và linh khí trên người Triệu Giai Ca.”

“Nói thật, bản lĩnh của Triệu Giai Ca chưa chắc vững bằng Thịnh Hoàn Hoàn, chắc Thịnh Hoàn Hoàn đã một thời gian không luyện tập, nhưng cô ấy thật là sinh ra để múa, nhất cử nhất động đều uyển chuyển nhẹ nhàng tao nhã, người khác không thể phục chế khí chất và cái thần này.”

“Đúng rồi, Văn Phương là sư phụ của Triệu Giai Ca thì phải, nói chuyện đương nhiên phải hướng về Triệu Giai Ca rồi!”

Văn Phương có chút phẫn nộ: “Các người đang nghi ngờ ánh mắt của tôi sao, tôi không nhìn nhận rõ nghệ thuật vũ đạo hơn các người à?”

Cuộc thi nhảy còn đang tiếp diễn, Thịnh Hoàn Hoàn càng nhảy càng trôi chảy, dân học vũ đạo chuyên nghiệp trên livestream nhìn ra được kiến thức của cô rất vững chắc, có lẽ trước kia cũng từng luyện tập, nhảy đến giữa bài thì sự chênh lệch giữa Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn bắt đầu rõ ràng.

Nhưng Văn Phương đã nói những lời đó, không người chuyên nghiệp nào còn dám nói chuyện thay Thịnh Hoàn Hoàn, dù sao với uy quyền của Văn Phương trong giới vũ đạo thì lời nói của ai có sức nặng hơn bà ta chứ?

Đúng lúc này một loạt hỏa tiễn xuất hiện trong phòng livestream.

Tiếp theo là một chuỗi Ferrari!

Đúng vậy, một chuỗi...

Người này tặng thưởng như không cần tiêu tiền, từng chiếc từng chiếc Ferrari liều mạng đập vào, không tạm dừng chút nào cả.

Mọi người giận dữ “Tên nhà giàu này từ đâu ra vậy, đừng cản chúng tôi xem nữ thần khiêu vũ!”

Sau đó là bình luận của tên nhà giàu kia: “Cá nhân tôi cảm thấy Thịnh Hoàn Hoàn nhảy tốt hơn Triệu Giai Ca, tôi cổ vũ cho Thịnh Hoàn Hoàn.”

“A Cô Nhã?”

“A a a... Thật là cô Nhã.”

Cái gì?

Bậc thầy vũ đạo cấp quốc bảo - A Nhã - cũng đang xem livestream? Hơn nữa còn không ngừng tặng quà cho Thịnh Hoàn Hoàn?

Mọi người còn chưa tỉnh táo lại từ khiếp sợ thì A Nhã lại bắt đầu liều mạng quăng Ferrari, cũng không biết rốt cuộc bà đã nạp bao nhiêu tiền mà dám thiêu như thế.

“À, có phải cô Nhã đang cố ý tranh cãi với Văn Phương không?”

“Tôi nhớ Triệu Giai Ca từng đi bái kiến cô Nhã, hy vọng có thể trở thành học trò cuối cùng của cô, nhưng lại bị cô từ chối.”

“Thật sự có việc này, trước sau Triệu Giai Ca đi ba lần vẫn bị cô Nhã từ chối, sau đó Triệu Giai Ca lại đi bái Văn Phương làm thầy.”

Văn Phương giận dữ: “Từ không thành có, nói cái gì cũng phải chịu trách nhiệm.”

Lúc này lại một chiếc hỏa tiễn bay qua phòng livestream.

Tiếp theo A Nhã vả mặt Văn Phương ngay trước mặt mọi người: “Triệu Giai Ca thật sự có tới tìm tôi, trước sau ba lần, nghị lực của cô ấy làm tôi bội phục, nhưng lúc ấy tôi đã có người được chọn, cho nên phải tiếc nuối từ chối cô ấy, dù sao cũng là học trò cuối cùng, phải hết sức thận trọng mới được.”

Văn Phương: “Sao tôi không nghe nói qua?”

A Nhã: “Cũng không phải chuyện gì sáng rọi, nói ra làm gì, nghe nói sau đó cô ấy đi tìm bà, tôi sợ bà có thành kiến với Triệu Giai Ca vì chuyện này, dù sao cô ấy cũng là hạt giống tốt, nếu tôi gặp được sớm một chút thì có lẽ đã nhận rồi.”

Mọi người ngửi thấy mùi thuốc súng trong đó, có một thiếu gia nhà giàu lớn mật đột nhiên hỏi: “Cô Nhã, người cô chọn không phải là Thịnh Hoàn Hoàn đó chứ!”

A Nhã đặc biệt thản nhiên hào sảng: “Rõ ràng quá rồi còn gì, tôi tới cổ vũ cho Thịnh Hoàn Hoàn, sớm muộn gì tôi cũng làm cô ấy phải bái mình làm thầy.”

Lúc này lại có người nói: “Chẳng lẽ Thịnh Hoàn Hoàn chính là cô học sinh tiểu học năm đó từ chối nhận A Nhã làm thầy?”

A Nhã khoa trương mà ai thán: “Vừa gặp Hoàn Hoàn lỡ cả đời, cho dù cô ấy ngược tôi trăm ngàn lần, tôi vẫn coi cô ấy như mối tình đầu.”

Năng khiếu của Thịnh Hoàn Hoàn đã thể hiện ra từ rất sớm, trong một lần biểu diễn từ thiện, A Nhã liếc nhìn một cái đã nhìn trúng cô, đáng tiếc trước sau không biết bị từ chối bao nhiêu lần.

Năm đó việc này rất ồn ào, mọi người đều chê cười cô học sinh tiểu học này không biết trời cao đất dày, không biết mình đã từ chối cơ hội như thế nào.

Mấy năm nay A Nhã vẫn không từ bỏ muốn thu Thịnh Hoàn Hoàn làm học trò, đáng tiếc Thịnh Hoàn Hoàn có quá nhiều sở thích, thích toàn diện phát triển.

“Thật hâm mộ, cô Nhã đối với Thịnh Hoàn Hoàn là chân ái, đã đợi cô ấy nhiều năm như thế.”

Lúc này một nghệ thuật gia vũ đạo lớn tuổi nổi tiếng cũng online cổ vũ cho Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh Hoàn Hoàn thật sự rất có thiên phú, tôi nhìn thấy cũng có xúc động muốn nhận cô ấy làm đồ đệ, đáng tiếc tôi già rồi thân thể nhiều bệnh, không dạy được nữa!!!”

“Cả cô XX cũng nói như thế, vậy tức là Thịnh Hoàn Hoàn thắng?”

Văn Phương: “Ai thắng ai thua không phải chúng ta định đoạt, A Nhã, sau cuộc đua quốc tế chính là Đào Hoa Bôi, hy vọng đến lúc đó có thể nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn, để cô ta và Triệu Giai Ca nhảy một điệu định thắng bại trước cả Hoa Hạ.”

Đào Hoa Bôi là cuộc thi đấu vũ đạo cấp quốc gia, Văn Phương và A Nhã đều là giám khảo, còn có một đám nhà phê bình vũ đạo chuyên nghiệp, đều là người quyền uy trong giới vũ đạo. Bọn họ nói ai thắng thì mới là thắng thật.

A Nhã nói: “Chưa chắc Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy hứng thú, cô ấy chỉ coi vũ đạo là một sở thích, không quá coi trọng thắng thua, hơn nữa tôi tin thắng thua ở trong lòng mọi người.”

Nói tới đây, mọi người không khỏi càng có thiện cảm với A Nhã, lòng dạ bà rộng rãi hơn Văn Phương nhiều, cảm giác Văn Phương và Triệu Giai Ca mang đến cho người ta là quá chấp nhất chuyện thắng thua.

Nhưng mọi người đều biết Văn Phương và A Nhã đấu cả đời, cuối cùng vẫn thua A Nhã một bậc, A Nhã được tôn sùng là “Quốc bảo”, mà Văn Phương lại là diễn viên hạng A quốc gia.

Hai người đều là bậc thầy giới vũ đạo, nhưng danh tiếng của A Nhã ở Hoa Hạ thậm chí là trên thế giới cao hơn Văn Phương nhiều.

Thịnh Hoàn Hoàn cũng không biết Văn Phương và A Nhã đã tranh luận ở phòng livestream vì cô, cô cảm thấy năng lực tiềm tàng trong cơ thể đã bị bật lửa, thân thể càng uyển chuyển nhẹ nhàng mạnh mẽ.

Cô nhảy hăng say quên mình, trái lại Triệu Giai Ca lại mất tập trung vì Lăng Tiêu, tuy rất nhanh đã lấy lại tinh thần, nhưng thấy Lăng Tiêu nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn thì lòng cầu thắng càng trở nên bức thiết, kết quả dùng sức quá mức, ngược lại mất đi ý cảnh, cái thần cũng suy giảm mạnh.

Lúc kết thúc, Triệu Giai Ca thở hổn hển như trâu, trán đổ mồ hôi, mà Thịnh Hoàn Hoàn thì bình tĩnh rất nhiều.

Trong phòng lặng ngắt như tờ, vài giây sau thì vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

Đường Dật ngồi lại gần Lăng Tiêu: “Lăng gia, tôi rất tò mò vì sao anh và Thịnh Hoàn Hoàn ly hôn, bảo bối như vậy mà anh cũng ném, hối hận không?”

Lăng Tiêu hung hăng trừng Đường Dật một cái.

Đường Dật sờ sờ mũi: “Tôi chỉ cảm thấy cả Thịnh Hoàn Hoàn mà anh cũng không muốn, rốt cuộc phải là dạng phụ nữ thế nào mới lọt được vào mặt xanh của anh?”

Lăng Tiêu nguy hiểm mà nheo đôi mắt như chim ưng lại, Đường Dật lập tức đầu hàng: “Được rồi, tôi câm miệng được chưa?”

Tầm mắt Lăng Tiêu lại trở lại trên người Thịnh Hoàn Hoàn, đêm nay cô thật sự làm người ta bất ngờ, hiểu biết trước kia của hắn đối với cô có vẻ thực phiến diện.
Chương 318: Giọng nói này quá quyến rũ!

Lăng Tiêu từng điều tra Thịnh Hoàn Hoàn, biết cô có rất nhiều sở trường đặc biệt, trước hắn đó còn giễu cợt cô “Không làm việc đàng hoàng” trước mặt Bạch quản gia.

Trừ học tập không tốt ra thì cái khác đều phát triển toàn diện.

Trước kia hắn bị thuật xạ kích và kỹ thuật lái xe của cô làm bất ngờ, đêm nay cô lại dùng kỹ thuật múa làm hắn ngạc nhiên, không biết cô còn có bao nhiêu thứ làm người ta yêu thích.

Nhưng những điều đó không làm Lăng Tiêu thay đổi cách nhìn về Thịnh Hoàn Hoàn, hắn ly hôn với cô chưa bao giờ là vì cô không tốt, ngược lại đôi khi hắn còn rất thưởng thức cô.

Sau khi cuộc so nhảy kết thúc, đám nhà giàu trong phòng livestream vội vàng tặng quà, giá trị tiền thưởng lập tức tăng lên đứng đầu bảng, rất nhanh đã đánh vỡ kỷ lục của hệ thống.

Công ty vội đẩy phòng livestream của Trần Uy lên trang đầu.

Trần Uy và Tống Chí Thượng trò chuyện vài câu, khi nhìn lại phòng livestream thì nhân số đã vượt qua một vạn, hơn nữa con số đang không ngừng tăng lên.

Chỉ trong chớp mắt, nhân số đã tăng lên gấp đôi.

Cứ tiếp tục tăng như vậy thì số người sẽ đột phá trăm vạn, đến lúc đó Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca sẽ thành hotgirl trên mạng.

Lại xem con số quà tặng, mắt Trần Uy giật giật: “Hiện tại livestream dễ kiếm tiền như thế sao?”

Chỉ trong giây lát mà số tiền thưởng đã đủ cho Trần Uy mua một chiếc xe thể thao.

Trong phòng livestream có rất nhiều nhà giàu và con ông cháu cha, tám phần số công tử và tiểu thư của Hải Thành đều có mặt, những người này chỉ coi tiền là mấy con số mà thôi, khi thưởng không chút nương tay.

Nhờ phòng livestream của Trần Uy, số người và số tiền nạp vào của app livestream song song đánh vỡ kỷ lục dĩ vãng, kỷ lục này đủ để ông chủ của họ coi trọng.

Ông chủ lập tức mở hội nghị video, bảo cấp dưới dù làm cách nào cũng phải ký hợp đồng với hai cô gái trong video.

Sau đó có người suy yếu nói một câu: “Ông chủ, chỉ sợ chúng ta ký không nổi, người ta là tiểu thư đứng đầu Hải Thành.”

“Tiểu thư đứng đầu... Thịnh Hoàn Hoàn kia?”

“Đúng vậy, người còn lại là Triệu Giai Ca được khen là tài nữ, giá trị và bối cảnh của hai người này có thể thu mua công ty chúng ta trong vòng một giây.”

Vì thế những cấp dưới của công ty liền thấy sếp mình lộ ra vẻ mặt đau đớn mà thở dài: “Tức là không ký được rồi, đáng tiếc cho hạt giống tốt như thế.”

Mọi người tập thể gật đầu: Sếp đừng mơ nữa, sếp có bán luôn quần lót cũng không ký được một người.

Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, nếu không phải thân phận bối cảnh của các cô thì làm sao lại thu được nhiều tiền thưởng như thế, có những đại minh tinh đủ xinh đẹp đủ nổi tiếng, còn mang danh làm từ thiện, nhưng có ai so được với người ta chứ?

Mà đây chỉ là một điệu nhảy mà thôi!!!

Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca cũng không biết Trần Uy đang livestream.

Chờ hô hấp vững vàng rồi, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Triệu Giai Ca: “Không biết Triệu tiểu thư đã tận hứng chưa?”

Triệu Giai Ca vẫn thở phì phò, khuôn mặt chảy đầy mồ hôi và đỏ bừng cả lên, nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói xong, cô ta làm ra vẻ hồ đồ mà nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tiểu thư nên hỏi mọi người câu này mới đúng chứ?”

Vừa rồi là mọi người chưa tận hứng, bảo họ nhảy thêm một khúc, chẳng qua cô ta chỉ đáp ứng yêu cầu của mọi người mà thôi.

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười: “Phải không, tôi còn tưởng Triệu tiểu thư nhảy chưa đã, còn muốn so với tôi một điệu, nếu Triệu tiểu thư nói như vậy thì tôi không tiếp nữa.”

“À, tôi biết Triệu tiểu thư múa ba lê cũng không tồi, dáng múa của cô đẹp như thế, tôi nghĩ mọi người nhất định còn muốn xem Triệu tiểu thư nhảy thêm một khúc đúng không.” Nói xong, Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu lại nhìn về phía mọi người: “Mọi người muốn nhìn Triệu tiểu thư múa ba lê không?”

Không phải Triệu Giai Ca thích khiêu vũ, thích làm nổi bật sao, vậy để cô ta tiếp tục biểu diễn cho mọi người đi.

Làm bạn bè tốt của Thịnh Hoàn Hoàn, sao họ không biết cô có dụng ý gì?

Đám người Lăng Kha và Trần Uy lập tức ồn ào nói: “Muốn, Triệu tiểu thư nhảy thêm một khúc đi, chúng tôi còn chưa xem đã mà!”

Những người khác cũng ồn ào theo: “Ba lê, ba lê, ba lê.”

Thịnh Hoàn Hoàn căn bản không cho Triệu Giai Ca thời gian từ chối, đảo mắt cả phòng đều ồn ào lên, bảo cô ta nhảy thêm một bản.

Triệu Giai Ca tức giận không nhẹ, cô ta lên đài chỉ vì so cao thấp với Thịnh Hoàn Hoàn, mà không phải cho người ta thưởng thức. Đêm nay cô ta đã hát một bài, nhảy hai điệu, vậy đã đủ nhiều, nếu nhảy thêm một bản thì truyền ra không biết người khác sẽ chê cười cô như thế nào.

Không biết còn tưởng rằng là cô ta thích làm nổi bật, quá thích biểu diễn, chiếm microphone và sân khấu cả đêm để hấp dẫn người khác chú ý.

Triệu Giai Ca nâng tay, căn phòng ồn ào dần dần im lặng lại, cô ta rất bình tĩnh mà mở miệng: “Xin lỗi các vị, tôi vừa nhảy hai khúc, thật sự nhảy không nổi nữa.”

Lúc này Nam Tầm mở miệng: “Tôi thấy Triệu tiểu thư thật sự rất mệt, đầy mặt đều là mồ hôi, không bằng hát một bài để ổn định lại đi, tiếng ca của Triệu tiểu thư giống như dạ oanh, thật làm người ta như si như say.”

Lăng Kha cũng nói: “Đúng vậy, hát một bài nữa đi, vừa rồi tôi còn chưa nghe đủ.”

Người trong phòng livestream chưa nghe Triệu Giai ca hát nên đều phụ họa, sau đó lại tặng thưởng liên tục.

Vì thế Trần Uy nghe theo yêu cầu của mọi người, cũng mở miệng: “Triệu tiểu thư hát thêm một bài đi, chờ đĩa nhạc của cô phát hành thì chúng tôi nhất định sẽ tuyên truyền cho cô.”

Lệ Hàn Tư không vui nhìn Lăng Kha một cái, mặt trầm xuống: “Giai Ca mệt rồi, thôi xuống nghỉ ngơi đi! Các người đừng ép cô ấy nữa.”

Triệu Giai Ca đang chờ câu này của Lệ Hàn Tư, nhưng có người không cho cô ta được như ý nguyện!

Sau khi Lệ Hàn Tư mở miệng, Diệp Sâm ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Lệ tổng nói vậy sai rồi, đâu có ai ép Triệu tiểu thư vừa hát vừa nhảy, rõ ràng Triệu tiểu thư rất thích mà, nếu thích thật thì hát một bài nữa cho mọi người có sao đâu?”

Đường Dật cũng tới xem náo nhiệt: “Tôi thấy Triệu tiểu thư rất hưởng thụ cảm giác được chiêm ngưỡng trên đài, sao Lệ tổng lại nói chúng tôi ép cô ấy chứ?”

Có lẽ không ngờ mình sẽ rơi vào cục diện này, sắc mặt Triệu Giai Ca trở nên rất khó xem, cô ta đã không có tâm tư suy nghĩ ai thua ai thắng, bởi vì lúc này cô không xuống đài được, mất hết mặt mũi

Màn ảnh của Trần Uy trước sau vẫn chỉa vào quầy bar, nơi này có một số người không được cho phép thì không thể tùy tiện quay hình, anh chỉ muốn mọi người náo nhiệt vui vẻ, không muốn gây chuyện.

Phòng livestream sắp bị tin nhắn oanh tạc

“A... Vừa rồi là giọng của ai, nghe quyến rũ quá vậy!”

“Lệ tổng, Lệ tổng nào? Nên không phải là Lệ Hàn Tư đó chứ?”

“Hình như Triệu Giai Ca bị đánh hội đồng, sắc mặt trở nên rất khó xem!”

“Xem ra Triệu Giai Ca không được ưa thích bằng Thịnh Hoàn Hoàn!”

“Chúng tôi chưa nghe Triệu Giai Ca hát, chẳng lẽ các người không muốn nghe à?”

“Muốn, tốt nhất là Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn cùng hát.”

“Hát đi, ông chờ tặng thưởng...”

Từng dòng nhắn tin và tặng thưởng nhanh chóng xuất hiện trên màn hình, lúc này người trong phòng livestream nghe thấy Trần Uy lại mở miệng: “Triệu tiểu thư, ở đây cô hát hay nhất, đêm nay cô là người nổi bật nhất rồi, hát thêm một bài cho chúng tôi đi!”
Chương 319: Tặng Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn một bài chia tay vui sướng

Trong lời nói trêu chọc của Trần Uy mang theo chút tuỳ tiện, giọng điệu lại tràn ngập chờ mong, làm Triệu Giai Ca không thể trở mặt, nếu không sẽ bị chụp mũ là “Hẹp hòi”.

Ánh mắt Triệu Giai Ca xẹt qua Đường Nguyên Minh và Lăng Tiêu vẫn không nói gì, cuối cùng dừng lại trên mặt Thịnh Hoàn Hoàn, sảng khoái lại lạnh lùng cao ngạo cười nói: “Được thôi, nếu mọi người đều chưa tận hứng, vậy tôi và Thịnh tiểu thư sẽ hát một bài cho mọi người nghe.”

Thịnh Hoàn Hoàn muốn hại cô ta, vậy cô ta sẽ kéo cô cùng xấu mặt. Cô muốn đứng ngoài cuộc à, không có khả năng!

Ai ngờ Thịnh Hoàn Hoàn tự nhiên hào phóng nói thẳng: “Đừng, ngũ âm của tôi không được đầy đủ, Triệu tiểu thư buông tha cho tôi đi!”

Lăng Kha lập tức nói: “Tôi có thể làm chứng, ngũ âm của Hoàn Hoàn thật sự không đầy đủ, hát rất khó nghe, không thể so được với âm thanh tự nhiên của Triệu tiểu thư.”

Trần Uy cũng nói: “Thôi bỏ qua tiếng chọc tiết heo của Thịnh Hoàn Hoàn đi, tôi còn muốn lỗ tai tồn tại, Triệu tiểu thư đừng khước từ nữa, mọi người đều chờ đây này!”

Thịnh Hoàn Hoàn: “...”

Hiện tại cô nghiêm túc hoài nghi có phải hai người bạn tốt này phản chiến không mà bôi xấu cô không chút nương tay như vậy!

Lăng Tiêu nhăn mày, cô gái này thật sự ngũ âm không đầy đủ?

Hắn nhớ lúc cô hát ru cho Thiên Vũ, tiếng ca kia rất dịu dàng, mềm mại, đặc biệt thu hút

Phòng livestream

A Nhã: “Ha ha, Thịnh Hoàn Hoàn hát dở à, tôi còn tưởng cô ấy hoàn mỹ lắm, thì ra hát như heo kêu, ha ha ha...”

Mọi người: “...”

Không phải A Nhã nằm mơ cũng muốn nhận Thịnh Hoàn Hoàn làm đồ đệ sao, bà đang vui sướng khi người gặp họa?

Cô Nhã, rốt cuộc bà đứng phe nào vậy?

Thịnh Hoàn Hoàn tự giễu mình ngũ âm không được đầy đủ xong thì về tới bên cạnh Nam Tầm ngồi xuống.

Nhìn ánh mắt mọi người, Triệu Giai Ca biết cô ta nhất định phải hát bài này.

Sau một hồi trầm mặc, cô ta cười cười, hào phóng nhìn Thịnh Hoàn Hoàn và nói: “Vậy tôi hát một bài vậy!”

Tiếp theo tầm mắt Triệu Giai Ca nhìn lướt qua Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Tiêu: “Hôm nay Thịnh tiểu thư và Lăng tổng hoà bình ly hôn, tôi hát một bài chia tay vui sướng cho hai vị, mong ước Thịnh tiểu thư có thể tìm được một chốn về tốt, cũng mong Lăng tổng có thể tìm được người vừa lòng đẹp ý.”

Chia tay vui sướng? Nhắc hai chữ ly hôn trước mặt Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn, còn dám tặng bọn họ một bài chia tay vui sướng?

Ha hả, lá gan của Triệu Giai Ca thật lớn!

Cô ta đang ám chỉ Lăng Tiêu không phải chốn về tốt của Thịnh Hoàn Hoàn? Hay ý là Thịnh Hoàn Hoàn không phải người trong lòng Lăng Tiêu? Hoặc là ám chỉ giữa Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn căn bản không có tình cảm, hai người không thích hợp, hôn ly rất tốt?

Đường Dật nói với Lăng Tiêu: “Triệu Giai Ca này thật là làm người ta lau mắt mà nhìn.”

Lăng Tiêu không nói gì, mặt không cảm xúc nhìn Triệu Giai Ca, cô gái này thật to gan lớn mật, cô ta muốn làm hắn chú ý sao?

Lúc này liền nghe thấy giọng Thịnh Hoàn Hoàn vang lên, ngữ điệu rất sung sướng: “Cảm ơn Triệu tiểu thư chúc phúc, tôi và Lăng tổng nhận lời chúc của cô, nhất định sẽ tìm được người thương vừa ý.”

Lăng Tiêu hơi nheo mắt lại: Đêm nay sao cô gái này lại nói nhiều như thế?

Ồn ào!

Trần Uy nhìn vào phòng livestream, chỉ trong thời gian ngắn mà nhân số đã đạt tới sáu đơn vị. Tốc độ nhắn lại như hỏa tiễn, nhanh đến mức làm người ta không thấy rõ.

Người đã xem video nhảy nóng đều biết Lăng Tiêu đang ở trong phòng, mọi người đều đang nói Triệu Giai Ca lớn mật.

Cũng có người tán thưởng cô ta dũng cảm đáng khen, dám tặng Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn một bài chia tay vui sướng, sao cô ta không nói thẳng “Hôn ly tốt lắm”?

Có người yêu cầu Trần Uy dời màn ảnh về hướng Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn, bọn họ muốn xem sắc mặt của hai vợ chồng vừa ly hôn này như thế nào.

Đáng tiếc, mặc kệ uy hiếp dụ dỗ như thế nào, Trần Uy vẫn kiên quyết không nhúc nhích: Các người nghĩ ông đây ngốc à? Lải nhải nữa thì khỏi ai xem.

“Tôi không thể tiên đoán giúp cô, ép dạ miễn cưỡng có tác dụng không... Nếu anh ta luôn bung dù cho người khác, tội gì cô cứ chờ anh ta trong cơn mưa...””

Tiếng ca của Triệu Giai Ca lại vang lên, năm ấy bài chia tay vui sướng này lưu hành khắp phố lớn ngõ đều nghe được, còn là bài ca KTV kinh điển của người thất tình.

Bài hát làm người ta hồi tưởng đoạn thời gian đã không thể quay về, vui sướng, đau khổ, tiếc nuối, trải nghiệm của mỗi người khác nhau nên cảm giác khi nghe cũng không giống.

“Chia tay vui sướng, chúc cô vui sướng, cô có thể tìm được người càng tốt... Chia tay vui sướng, cô hãy vui sướng, từ biệt mới có thể gặp được đúng người. Rời đi tình cũ giống ngồi chuyến tàu chậm, nhìn thấu trái tim rồi sẽ trời quang mây tạnh...”

Triệu Giai Ca hát rất truyền cảm, khiến không ít người bị xúc động, có người nhắn lại trong phòng livestream

“Hát thật hay, làm người nghe khóc luôn!”

“Dễ nghe thì dễ nghe, nhưng ca từ này thật là trắng trợn châm chọc đoạn hôn nhân ngắn ngủi của Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn!”

“Thật muốn biết suy nghĩ lúc này của Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn!”

“Màn ảnh vạn ác, không thể động đậy một chút sao? A?”

Trong phòng, Nam Tầm khẽ hát theo Triệu Giai Ca một câu: “Chia tay vui sướng, cô hãy vui sướng, từ biệt mới có thể gặp được đúng người... Hoàn Hoàn, rõ ràng Triệu Giai Ca đang châm chọc em!”

Yêu tinh Thịnh Hoàn Hoàn vừa rồi lúc này đang lười biếng dựa vào vai Nam Tầm: “Không sao cả, dù sao em với Lăng Tiêu thật sự không phải một nửa của nhau.”

Nam Tầm vỗ vỗ tay Thịnh Hoàn Hoàn: “Chị thấy Lăng Tiêu cũng không khốn nạn, sao hai người đột nhiên ly hôn?”

“Em cũng không biết, có lẽ anh ta cảm thấy em không đủ nghe lời.” Thịnh Hoàn Hoàn thở dài: “Kỳ thật anh ta không đáng sợ như bên ngoài đã đồn, như trước kia chị đã nói, giữa tụi em không có cơ sở tình cảm, hai bên không tin tưởng đối phương. Vì sao lại ly hôn? Tụi em có rất nhiều vấn đề, em không tin anh ta, anh ta cũng không biết tôn trọng em, ly hôn là chuyện sớm hay muộn.”

Cô đã từng chờ mong cuộc hôn nhân này, nhưng hiện thực làm cô nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ đó.

Trong ba tháng cô và Lăng Tiêu kết hôn, cô bị hắn đuổi ra ngoài rất nhiều lần.

Có lẽ khi bắt đầu cô đã hèn mọn trước mặt hắn, cho nên hắn không biết tôn trọng cô.

Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ đây là nguyên nhân vì sao rõ ràng cô đã rung động với Lăng Tiêu, nhưng vẫn có thể giữ được bình tĩnh lý trí. Bởi vì cô không dám ôm chờ mong gì với hắn!!!

“Cô nói cô không sợ chia tay, chỉ có chút tiếc nuối khổ sở, Lễ Tình Nhân sắp tới mà chỉ còn lại mình cô, thật ra yêu đúng người thì ngày nào cũng là Lễ Tình Nhân...”

Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên hồi tưởng về những hình ảnh ba tháng ở bên Lăng Tiêu, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn qua hắn.

Kỳ thật trừ những khó chịu cay đắng đó ra, bọn họ ở chung cũng không tồi, trên người hắn có rất nhiều thứ làm cô thưởng thức, cũng từng làm cô vui vẻ bất ngờ.

Nếu bắt đầu của bọn họ không phải là một giao dịch hèn mọn, nếu thời thơ ấu của Lăng Tiêu không bị ám ảnh, nếu bọn họ có thể tin tưởng nhau, tôn trọng nhau...

Đáng tiếc, đó chỉ là nếu!!!
Chương 320: Không có đối lập liền không có tổn thương

Lăng Tiêu đang nhìn Triệu Giai Ca ngồi trước quầy bar thâm tình biểu diễn, trải qua quan sát, hắn đã xác định cô gái này muốn làm hắn chú ý.

Lúc này Triệu Giai Ca có vẻ hơi ngượng ngùng, dù cô ta cực lực làm ra vẻ thản nhiên, nhưng tầm mắt của Lăng Tiêu thật sự làm người ta không thể xem nhẹ, làm cô cứ nhịn không được nhìn vào hắn.

Cô ta nghĩ có lẽ mình đã thành công, ánh mắt của Lăng Tiêu lại trở về trên người cô ta.

Vừa rồi đám người Thịnh Hoàn Hoàn làm khó dễ cô, tuy rằng Lăng Tiêu không giải vây, nhưng cũng không giúp bọn Thịnh Hoàn Hoàn.

Còn có Đường Nguyên Minh, vừa rồi anh cũng không lên tiếng.

Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha có tiếng là phô trương hống hách, cô ta không vội, bọn họ nhất định sẽ thấy rõ bộ mặt thật của họ, đêm nay không phải họ đã bại lộ rồi sao?

Vừa rồi Lăng Tiêu, Đường Nguyên Minh và Cố Bắc Thành đều không nói gì, không phải sao?

Cũng không phải lúc nào họ cũng đứng về phe bọn Thịnh Hoàn Hoàn, sẽ luôn có người tỉnh táo như Lệ Hàn Tư.

“Chia tay vui sướng, cô hãy vui sướng, từ biệt mới có thể gặp được đúng người... Không ai có thể cướp đi hạnh phúc của ai, cô thề cô sẽ sống với nụ cười.”

Vừa dứt câu cuối, Triệu Giai Ca thu lại rất nhanh, sau khi kết thúc cô ta lập tức đứng lên, nhìn mọi người mà tự trêu ghẹo: “Hình như tôi ở trên đài lâu quá, người không biết còn tưởng tôi mới là vai chính của buổi tụ hội đêm nay, lần này Thịnh tiểu thư tha cho tôi đi, tôi thật sự hát không nổi nữa.”

Triệu Giai Ca nói mấy câu đã biến tình cảnh của mình từ bị động thành chủ động, cứ như Thịnh Hoàn Hoàn luôn ép buộc không cho cô ta xuống đài, lúc này Thịnh Hoàn Hoàn nói thêm nữa thì nhất định sẽ mang tiếng chèn ép người khác.

Thịnh Hoàn Hoàn dời mắt khỏi bên mặt nghiêng của Lăng Tiêu, nhìn về phía Triệu Giai Ca, cười nhạt: “Vất vả cho Triệu tiểu thư, tôi nghĩ mọi người đều đã tận hứng, tới, chúng ta vỗ tay cho buổi biểu diễn xuất sắc của Triệu tiểu thư.”

Trong phòng vang lên một tràng vỗ tay tới muộn.

Đường Nguyên Minh ngồi bên cạnh Thịnh Hoàn Hoàn bật cười: Con bé lém lỉnh này, từ nhỏ đã không chịu thiệt thòi.

Nam Tầm cũng cười: Sức chiến đấu của Hoàn Hoàn mạnh như thế mà cô còn lo lắng cái gì? Triệu Giai Ca căn bản không phải đối thủ của cô!!!

Phòng livestream

“Mùi thuốc súng nồng quá!”

“Lòng dạ của Triệu Giai Ca thật thâm sâu, rõ ràng là cô ta muốn so với Thịnh Hoàn Hoàn, lúc này lại bày ra dáng vẻ bị người ta ép đi lên, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn cũng không phải dạng vừa, tôi cho đòn phản kích này một trăm điểm.”

“Triệu Giai Ca vốn muốn đàn áp Thịnh Hoàn Hoàn, kết quả bị Thịnh Hoàn Hoàn vả mặt, hiện tại không xuống đài được thì cảm thấy mình bị ăn hiếp.”

“Tôi bỏ lỡ cái gì? Bài hát vừa rồi thật sự là Thịnh Hoàn Hoàn kích động mọi người ép Triệu Giai Ca hát mà!”

“Thím biết cái gì, đó là Thịnh Hoàn Hoàn phản kích, không phải Triệu Giai Ca muốn cướp tiếng tăm của Thịnh Hoàn Hoàn à, đương nhiên Thịnh Hoàn Hoàn phải tác thành, là tôi thì tôi cũng không nuốt nổi cục tức này.”

“Triệu Giai Ca lập tức thành việc vui của người khác, thật là tự đào hố chôn mình, các người xem sắc mặt cô ta kìa, ha ha ha...”

“Cái này là khẩu phật tâm xà à, bé sợ wá.”

“Vậy là đi rồi? Đừng đi, nhảy thêm một điệu đi, không thì ba lê cũng được...”

Ván này rõ ràng là Triệu Giai Ca thua, còn thua thực thảm!

Khi Triệu Giai Ca đi xuống từ trên đài thì vẻ mặt rất khó coi.

Trần Uy chuẩn bị tắt phòng livestream: “Xin lỗi mọi người, livestream kết thúc, chưa đã ghiền thì theo dõi kênh của tôi, về sau có cơ hội lại livestream cho mọi người.”

Khán giả đâu chịu, liều mạng tặng quà cho Trần Uy: “Đừng như vậy mà người anh em, chúng tôi mới vào hơn mười phút, còn chưa đã ghiền mà anh muốn offline cái gì, quá không đạo đức.”

“Mặc kệ có biểu diễn tài nghệ hay không, chúng tôi cũng muốn xem livestream hiện trường, tặng quà mau lên, xin đừng đóng livestream.”

Trần Uy nhìn quà tràn ra màn hình mà không chút do dự bấm tắt.

Khán giả hùng hùng hổ hổ, bọn họ nạp nhiều tiền như thế mà không xài được, chỉ có thể qua phòng kế bên dùng, kết quả nhìn một đám người toàn dựa vào filter thì lập tức mất hết hứng thú.

Quả nhiên, không có đối lập liền không có tổn thương!

Đám quái thú filter này chỉ biết ra vẻ đáng yêu hoặc khoe khoang gợi cảm, có nhan sắc thì không phải chỉnh sửa thì chính là tài nghệ rác rưởi, hành động làm người ta phản cảm, xem đến người có thực lực thì lại ghét bỏ người ta không đủ đẹp.

Tóm lại ánh mắt của đám tiểu thư và thiếu gia kén chọn không phải dạng vừa, rất nhanh đa số đều offline!

Nhưng video so múa của Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca lại hot khắp mạng, có người cắt thành video ngắn đăng lên diễn đàn, tỉ lệ click cao tới ngàn vạn, mấy trăm vạn like.

Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca không thể hiểu được đã trở thành hotgirl mạng.

Giờ phút này Triệu Giai Ca chưa biết gì đã về tới bên cạnh Lệ Hàn Tư, lửa giận nghẹn trong lòng không thể phát tác, sắc mặt càng lạnh lẽo.

Lệ Hàn Tư thấp giọng nói bên tai cô ta: “Em thắng, Thịnh Hoàn Hoàn căn bản không thể so với em, cô ta cảm thấy em giành nổi bật của mình nên mới cố ý làm khó dễ em. Lăng Kha và Trần Uy là cá mè một lứa với cô ta, mọi người ồn ào với bọn họ là thật sự muốn nghe em hát, anh sẽ giúp em giành lại công bằng.”

Triệu Giai Ca cao ngạo nói: “Đừng, thắng thua đúng sai trong lòng mọi người, em sẽ tự lấy lại công bằng cho mình.”

Giọng Triệu Giai Ca không nhỏ, bọn Đường Nguyên Minh và Đường Dật đều nghe thấy.

Thịnh Hoàn Hoàn và Nam Tầm thật câm nín: Cô ta và Lệ Hàn Tư đang nói nhỏ mà, đột nhiên nói lớn tiếng như vậy làm gì, muốn ai chú ý cô ta à?

Nhưng Lệ Hàn Tư lại rất thích dáng vẻ của Triệu Giai Ca, anh cảm thấy đây là điểm thu hút mình, cô mạnh hơn bọn phụ nữ chỉ biết dựa vào đàn ông như Thịnh Hoàn Hoàn và Nam Tầm quá nhiều.

Còn Lăng Kha là một tiểu thư điêu ngoa cái gì cũng không đúng, chỉ biết gây chuyện thị phi khắp nơi, không có gia thế chống lưng thì cô chẳng là cái gì cả, hơn nữa còn ngu xuẩn mà mê trai, lần đó nếu không phải anh bị bỏ thuốc thì căn bản sẽ không chạm vào cô!

Nhưng anh tạm thời lười thay đổi, dù sao thứ phụ nữ ngu như cô không dễ tìm. Không cần dỗ, không cần tiêu tiền, thậm chí không cần phí thời gian ở bên, dạng bạn giường này đi đâu mà tìm được?

Lúc này Lệ Hàn Tư chỉ cảm thấy Lăng Kha ngu, không chịu suy nghĩ xem vì sao một cô gái không cần anh dỗ, không cần anh tiêu tiền, thậm chí không cần anh làm bạn mà vẫn chịu ở bên cạnh rốt cuộc muốn cái gì?

Có lẽ là vì không để bụng nên mới lười tốn tâm tư, lười suy nghĩ mọi thứ có liên quan đến cô.

Lúc này, Lăng Kha cười “Ha hả” một tiếng.

Cố Bắc Thành rất phối hợp cô: “Em cười cái gì?”

Lăng Kha vẫy vẫy tay: “Không có gì, chỉ vừa nghe được một trò cười không biết tự lượng sức mình thôi.”

Sắc mặt Triệu Giai Ca lại lạnh vài phần, người sáng suốt đều nghe ra trò cười không biết tự lượng sức mình mà Lăng Kha nói là cười nhạo cô ta. Nhưng Lăng Kha không chỉ tên nói họ, Triệu Giai Ca không thể phát tác, một bụng lửa giận và không cam lòng chỉ có thể nghẹn vào trong lòng.

“Triệu Giai Ca không bằng Thịnh Hoàn Hoàn”, những lời này cô ta đã sớm nghe đủ. Một ngày nào đó, cô sẽ đạp Thịnh Hoàn Hoàn để đi lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK