Rốt cuộc cũng thành công thoát khỏi Triệu Giai Ca và Lam Tiếu, tâm tình của Thịnh Hoàn Hoàn thực không tồi, bàn tay mảnh khảnh nhẹ nhàng gõ tay lái: “Nếu muốn diễn thì đương nhiên phải diễn tới cùng, nếu không đêm nay chúng ta đừng mơ thoát khỏi họ.”
Lăng Kha “Chậc chậc” hai tiếng: “Triệu Giai Ca nhất định không ngờ cô ta vốn định điều tra rõ thực lực của cậu, đáng tiếc chẳng những không thành công, ngược lại còn để lộ hết khả năng của mình trước mặt chúng ta, bị chúng ta chơi nửa giờ.”
Nói xong, cô ấy còn cảm thán: “Hoàn Hoàn, cậu có cảm thấy hiện tại chúng ta càng ngày càng hư không?”
Thịnh Hoàn Hoàn rất phối hợp mà hỏi lại: “Có sao?”
Lăng Kha cười thật ngây ngơ vô tội: “Đương nhiên là không, họ đáng đời thôi.”
Nam Tầm cười cười: “Em nên đổi góc độ để xem xét, là họ lãng phí hơn nửa giờ của chúng ta.”
Lăng Kha: “Bingo, cho nên em mới nói đáng đời họ bị chơi.”
Phía trước xuất hiện nhánh giao lộ, Thịnh Hoàn Hoàn hỏi Nam Tầm: “Đường nào đây chị.”
Nam Tầm: “Lên đường số ba.”
Các cô đều rất quen thuộc với đường băng này, đường số ba là đường khó chạy nhất, có rất nhiều cua quẹo loanh quanh lòng vòng, thử thách năng lực ứng biến của tài xế, chỉ cần chạy một vòng đã làm người ta chảy mồ hôi đầy đầu, tay đua bình thường sẽ không chạy đường này.
Hiện tại lại là buổi tối, thị lực sẽ bị ảnh hưởng, càng không ai chọn nó.
Là tay đua đều biết, mỗi một cua quẹo đều là một cơ hội để vượt qua người khác, nó rất khảo nghiệm năng lực phản kích và kỹ thuật lướt nhanh của mỗi tay đua.
Lăng Kha không nắm chắc phương diện này nên tốc độ suy giảm mạnh, vì thế tốc độ của cô luôn không tăng lên được, hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn và Nam Tầm tính đích thân chỉ điểm cho cô.
Sau khi tiến vào đường số ba, Thịnh Hoàn Hoàn bắt đầu gia tốc, Nam Tầm lấy đồng hồ tính giờ ra bắt đầu bấm.
Thịnh Hoàn Hoàn vừa lái xe vừa chỉ điểm Lăng Kha, mỗi một cua quẹo phải đạp phanh từ khi nào, làm sao nắm chắc được một giây quan trọng nhất kia, sức đạp phanh cũng rất quan trọng, mỗi một cú đạp đều là mấu chốt để giành chiến thắng.
Sau khi chạy xong một vòng, Thịnh Hoàn Hoàn nhường vị trí ghế lái cho Lăng Kha, Lăng Kha chạy hai vòng cũng dần dần tìm được cảm giác.
Vòng thứ tư đổi thành Nam Tầm lái xe, yếu điểm của Thịnh Hoàn Hoàn đại khái cũng giống như Lăng Kha, chỉ là cách xử lý chi tiết có chút bất đồng.
Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha nghiêm túc lắng nghe, giống như năm đó lần đầu tiên học đua xe từ Nam Tầm, chỉ là hiện giờ các cô đã trở thành tay đua rất ưu tú.
Nam Tầm càng chạy càng thuận, hai vòng tiếp theo chỉ thua Thịnh Hoàn Hoàn hai giây, Lăng Kha lại là ba giây.
Nam Tầm chạy quen rồi thì tốc độ còn có thể tăng lên, mà Lăng Kha đã tận lực, nhưng quen tay hay việc, chỉ cần cô nắm chắc được kỹ xảo, luyện tập nhiều hơn trước khi chính thức thi đấu thì tốc độ còn có thể tiến bộ.
Thời gian trôi qua thật sự vui sướng, đảo mắt ba giờ đã qua, các cô đi đến khu nghỉ ngơi, chuẩn bị lại chạy một vòng rồi trở về.
Lúc này một chiếc đua xe chậm rãi chạy qua, nhìn từ ký hiệu trên xe thì đối phương là người của đoàn xe Quân Hạm.
“Hoàn Hoàn, Hoàn Hoàn, hình như tớ nhìn thấy Kim Thần.” Lăng Kha đột nhiên hưng phấn hét lên.
Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu lại, liền thấy một bên mặt điển trai của Kim Thần, ở ghế phụ của anh ta còn có một mỹ nữ, nhưng không phải là người trước kia cô thấy ở Dubai.
Có thể là giọng của Lăng Kha quấy nhiễu Kim Thần, anh ta đột nhiên quay mặt qua, bốn mắt chạm nhau với Thịnh Hoàn Hoàn.
Không khí xung quanh đột nhiên đóng băng, cả Lăng Kha luôn tùy tiện cũng trở nên nhạy bén, cô ấy nuốt nuốt nước miếng: “Hoàn Hoàn, có phải cậu đắc tội với thần tượng của tớ không vậy?”
Lăng Kha là fan trung thành của Kim Thần.
Thịnh Hoàn Hoàn hơi thở dài: “Trước kia ở Dubai có xảy ra chút mâu thuẫn nhỏ với anh ta.”
Lăng Kha đặc biệt hoài nghi mà nhìn Thịnh Hoàn Hoàn: “Cậu xác định chỉ là mâu thuẫn nhỏ? Sao tớ cảm thấy ánh mắt anh ấy trở nên rất đáng sợ, giống như muốn uống máu, lột da cậu?”
Nam Tầm nhướng đôi mày hơi ngầu lên: “Hoàn Hoàn, có phải em lại chọc nợ phong lưu hay không?”
Thịnh Hoàn Hoàn: “... Sao có thể, chị cảm thấy ánh mắt hiện tại anh ta nhìn em có chút ái mộ nào sao?”
Cô thừa nhận mình đẹp, nhưng không tới mức người gặp người thích! Không nhìn thấy lửa giận trong mắt Kim Thần à?
Hiện tại người đàn ông này nhất định hận không thể lột da cô.
Nghĩ đến dáng vẻ Kim Thần bị cô làm tức đến nghiến răng nghiến lợi ở Dubai, Thịnh Hoàn Hoàn liền đau đầu, chuyện này đã qua lâu như thế mà anh ta còn nhớ kỹ cô, xem ra không phải dạng thù dai bình thường!
Lúc này, tiếng động cơ chói tai truyền đến từ bên cạnh: “Ầm ầm ầm... đùng đùng đùng...”
Nghe tiếng động cơ liền biết chiếc xe này sang quý bao nhiêu, xe Kim Thần lao đến, chạy thẳng về hướng các cô.
Lăng Kha bị dọa thét chói tai: “Hoàn Hoàn, Hoàn Hoàn, không phải anh ấy muốn đụng chết tụi mình đó chứ, rốt cuộc cậu với anh ấy có thù oán gì!!!”
Nam Tầm cười nói: “Anh ta đang khiêu khích, muốn ép em so với mình một lần.”
Kim Thần thật sự có ý này, anh ta cũng không ngờ lại gặp được Thịnh Hoàn Hoàn ở chỗ này, từ sau lần giao đấu ở Dubai, anh ta vẫn luôn nhớ đến cô mà... Nghiến răng nghiến lợi.
Sau khi về nước, anh ta tình cờ biết được từ trên mạng cô là tiểu thư đứng đầu của Hải Thành, trong thời gian này trên mạng còn lan truyền rất nhiều tin tức về cô, anh ta không ít lần chú ý, chỉ là luôn chưa được gặp. Lần này anh ta sẽ không để cô dễ dàng trốn đi.
“A Thần, em còn chưa đi WC.” Mỹ nữ bên cạnh Kim Thần nhăn mặt oán giận.
“Em xuống xe trước, anh chạy một vòng lại đến đón em.” Kim Thần không nhìn cô ta lấy một cái, lúc này trong đầu anh đều là hình ảnh chiếc xe yêu dấu của mình bị Thịnh Hoàn Hoàn đâm cháy.
Đó là chiếc siêu xe bản giới hạn đầu tiên trong đời anh, ngày đầu tiên mới lái ra theo đuổi nữ thần đã bị hủy trong tay Thịnh Hoàn Hoàn.
Hơn nữa... Bảo hiểm còn không có hiệu lực, nữ thần của anh ta cũng đi theo người khác!
Sống đến tuổi này, Kim Thần chưa bao giờ uất nghẹn như thế, khi đó anh ta đã thề, tốt nhất là đừng để anh bắt được cô, nếu không nhất định sẽ làm chết cô.
Hiện tại người ở ngay trước mắt, Kim Thần cảm thấy thù hận căm phẫn đó lại trào lên, cả bạn gái cũng không thể giúp dập tắt được.
Mỹ nữ làm nũng: “Nhưng em sợ tối, anh đi với em được không?”
Kim Thần luôn dịu dàng kiên nhẫn với bạn gái quay qua lạnh nhạt nhìn cô: “Anh nói xuống xe.”
Hốc mắt mỹ nữ lập tức đỏ lên, tủi thân đẩy cửa xe ra: “Anh đừng nóng giận, em xuống xe là được.”
Sau khi mỹ nữ xuống xe, Kim Thần lập tức chạy tới trước xe của Thịnh Hoàn Hoàn, cách hai tấm kính mà nhìn chằm chằm Thịnh Hoàn Hoàn, tiếp tục dùng tiếng động cơ chói tai kia oanh tạc lỗ tai đám người Thịnh Hoàn Hoàn.
Nam Tầm nhíu mày: “Khinh người quá đáng!”
Lăng Kha yếu ớt nói một câu: “Hoàn Hoàn, rốt cuộc cậu đắc tội Kim đại thần cái gì, nếu chỉ là việc nhỏ thì cậu xuống xe nói xin lỗi, tiện thể nhờ ảnh chỉ điểm chúng ta được không?”
Kim Thần là nhân vật trên đỉnh kim tự tháp của giới đua xe! Nếu được anh ta chỉ điểm thì kỹ thuật nhất định sẽ tăng vọt vượt bậc.
Thịnh Hoàn Hoàn nghiêng mặt đi: “Cậu cảm thấy có khả năng à?”
Lăng Kha: “... Không có khả năng.”
Chương 343: Hoàn Hoàn, em thắng rồi
“Hiện tại làm sao bây giờ?”
“Vậy so một trận với anh ta đi.”
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức cài dây an toàn, nói với Lăng Kha và Nam Tầm: “Ngồi cho vững.”
Nói xong, cô vội lui về phía sau, bẻ tay lái một cái rồi đột nhiên chạy ra khỏi khu nghỉ ngơi.
Kim Thần lập tức đạp chân ga, chạy như bay đuổi theo sau Thịnh Hoàn Hoàn, vẫn luôn dùng tiếng này động oanh tạc các cô ở phía sau.
Lăng Kha nghe mà hãi hùng khiếp vía: “Hoàn Hoàn, nếu không chúng ta đầu hàng đi!”
Lăng Kha bi quan nghĩ, đối phương là Kim Thần đứng top5 Châu Á, các cô đấu với người ta không phải là không biết tự lượng sức sao?
Ánh đèn xuyên qua màn đêm, lá cây hai bên đường băng bị gió thổi sàn sạt lay động tứ tung, lá vàng mùa thu không ngừng rơi xuống, bị xe cuốn lên rồi nhẹ nhàng bay bổng.
Thịnh Hoàn Hoàn không có thời gian để ý tới sự bi quan của Lăng Kha, ánh mắt cô nhìn chằm chằm về phía trước, nghiêm túc tập trung, tốc độ càng lúc càng nhanh, càng lúc càng gấp.
Kim Thần vẫn luôn chạy theo sau xe các cô, duy trì khoảng cách không vượt qua hai mét, vẫn luôn thành thạo bám sát đuôi.
Sau một tiếng động cơ nặng nề lại phô trương, kèm với tiếng thắng xe khi lướt nhanh, bánh xe và mặt đất cọ xát một tiếng, ba âm thanh vang dội không ngừng nổ vang.
Hai chiếc đua xe cứ truy đuổi sát sao, tốc độ nhanh đến kinh người.
Nếu có người nhìn thấy cảnh này thì nhất định sẽ nhịn không được cảm khái, đây quả thực là tốc độ cấp bậc quốc tế.
Tình huống hiện tại lại trái ngược với lúc trước ở Dubai, khi đó là Thịnh Hoàn Hoàn đuổi theo Kim Thần, hiện tại là Kim Thần chạy theo Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn lo đít xe của mình sẽ bốc cháy.
Vừa rồi cô không chút bận tâm mà trêu đùa Triệu Giai Ca, hiện tại cô đang đối mặt với Kim Thần đứng top5 cả Châu Á, tay đua xuất sắc nhất Hoa Hạ, cô hoàn toàn bị kích thích đến khẩn trương.
Nam Tầm lớn tiếng nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Hoàn Hoàn, em cứ nhìn phía trước, quên đi người phía sau là Kim Thần, đừng nghĩ gì cả, cứ lao thẳng về phía trước là được rồi.”
Tiếng động cơ quá lớn, không nói to một chút thì Thịnh Hoàn Hoàn căn bản không nghe thấy. Nói xong Nam Tầm cũng nhịn không được nắm chặt tay vịn.
Lăng Kha đã bị dọa đến mức “Oa oa” kêu to!
Quá nhanh, cảm giác ngồi trong xe mà cả người sắp bay lên, lần đầu tiên Lăng Kha cảm nhận được tốc độ cấp bậc này, sau khi hét lên vài tiếng thì lại sợ làm Thịnh Hoàn Hoàn phân tâm, cô vội cắn môi, nhắm hai mắt, không dám nhìn phía trước nữa.
Mỗi khi Kim Thần nghĩ đến chiếc xe yêu dấu của mình vừa chạy lần đầu đã bị đụng nát thì rất đau lòng, vốn định chơi Thịnh Hoàn Hoàn một vố, nhưng tốc độ của cô lại làm anh sửng sốt.
Ban đầu anh ta còn không để ý chút nào, vẫn rất thành thạo điêu luyện, nhưng dần dần lại trở nên nghiêm túc, không thể không nghiêm túc đối đãi với cuộc thi này.
Đúng là cuộc thi, anh phát hiện lần trước bị Thịnh Hoàn Hoàn đuổi theo cũng không phải do may mắn, cô gái này thật sự có tư cách trở thành đối thủ của mình.
Cố lên, Thịnh Hoàn Hoàn.
Nhịp tim của Thịnh Hoàn Hoàn đang gia tốc, nhưng dưới áp lực, cô vẫn có thể duy trì bình tĩnh vững vàng, thậm chí còn có chút hưng phấn. Đó là sự hưng phấn sinh ra khi gặp được đối thủ thực lực ngang nhau.
Giờ phút này Kim Thần cũng có cảm nhận giống như Thịnh Hoàn Hoàn, họ đều muốn thắng, nhưng lại đặc biệt hưởng thụ cảm giác thi đấu khi thực lực ngang nhau này.
Sau nửa vòng, Thịnh Hoàn Hoàn vẫn đang chạy ở phía trước.
Cô không biết Kim Thần có vận dụng hết sức chưa, nhưng cô biết mình đã dùng hết toàn lực.
Đây là toàn bộ thực lực của cô, nếu Kim Thần có thể đuổi kịp thì cô cũng không bất ngờ, nhưng trước lúc đó, cô sẽ đặc biệt nghiêm túc đối đãi cơ hội khó được lần này.
Đảo mắt đã đi đến cua quẹo cuối cùng, đây là một cái đĩa quay lớn, đặc biệt khảo nghiệm kỹ thuật của tay đua, mà hiện tại thắng thua quyết định ngay vào lúc này.
Thịnh Hoàn Hoàn vẫn không nghe thấy tiếng thắng xe của Kim Thần, cô không khỏi nắm chặt tay lái, anh ta là cao thủ lướt nhanh, gần như chưa bao giờ có sai lầm trên sân thi đấu, cô có thể thắng anh không phải xem thời cơ đạp phanh này.
Cho dù chỉ là chênh lệch 0,01s cũng sẽ ảnh hưởng toàn bộ cuộc đua!
“Hoàn Hoàn, phanh lại.” Cô nghe tiếng hò hét của Nam Tầm truyền đến từ sau tai, nhưng cô không lập tức giẫm phanh.
Nửa giây sau, cô mới đột nhiên đạp mạnh, đồng thời quay tay lái, cô nghe tiếng thắng xe chỉ châm hơn mình nửa giây vang lên phía sau.
Khóe miệng Thịnh Hoàn Hoàn nhếch lên, cô và Kim Thần miễn cưỡng ngang hàng trong cuộc thi này.
Vì sao nói là miễn cưỡng, bởi vì cô vẫn thua. Do từ lúc bắt đầu Kim Thần đã chấp cô đi trước rồi, nếu cùng xuất phát một lúc thì cô không thắng được anh ta.
Như Thịnh Hoàn Hoàn đã liệu trước, sau đĩa quay lớn, cô vẫn chạy ở phía trước, nhưng khoảng cách giữa Kim Thần và cô lại gần 1 mét.
Thịnh Hoàn Hoàn chạy qua vạch đích trước vài phần giay, tốc độ xe chậm rãi giảm xuống.
Nam Tầm hưng phấn thét chói tai: “Hoàn Hoàn, em thắng, em thắng rồi.”
Đã thật lâu Nam Tầm không vui vẻ như thế, cô kích động đến đỏ hốc mắt, còn hưng phấn hơn cả Thịnh Hoàn Hoàn, cứ như về tới tuổi 18, khi đó cô sống thoải mái không có chút băn khoăn nào.
Lăng Kha mặt mày trắng bệch chậm rãi mở mắt ra, không nhìn thấy xe của Kim Thần ở phía trước, thân thể nhũn ra lập tức khôi phục sức lực.
Cô vừa muốn hưng phấn thét chói tai thì “Phanh” một tiếng vang lớn truyền đến từ sau xe, mạnh đến mức làm cô đầu váng mắt hoa, dạ dày cuộn sóng cuồn cuộn.
Các cô bị đụng.
Thịnh Hoàn Hoàn còn chưa phản ứng lại thì phía sau lại truyền đến một tiếng “Phanh” thật lớn, cả chiếc xe mất khống chế lao thẳng về phía trước, giẫm phanh cũng không ăn thua gì.
Cũng may phía trước là một mảnh đất bằng, rất nhanh xe đã được khống chế.
“Xe đua của tôi.” Thịnh Hoàn Hoàn ngồi trong xe ngơ ra vài giây, sau đó hét thảm một tiếng: “Kim Thần, tôi muốn giết anh.”
Nam Tầm buồn bực hỏi: “Hoàn Hoàn, rốt cuộc em và Kim Thần là có thù oán gì vậy?”
Kim Thần nghe tiếng kêu thảm thiết như chọc tiết heo của Thịnh Hoàn Hoàn rồi mới vui vẻ mà dừng xe lại. Tiếp theo liền thấy Thịnh Hoàn Hoàn đằng đằng sát khí đi xuống xe, bước vài bước đi đến đuôi xe xem xét tình trạng hư hao.
Hai cô gái còn lại một người xuống xe liền nôn ra, một người dựa vào cửa xe, hiển nhiên cũng chưa ổn định được.
“Xe của tôi.” Nhìn đuôi xe bị hao tổn, Thịnh Hoàn Hoàn tức đến cả người phát run, đây là chiếc xe cô dùng để tham gia cuộc đua quốc tế, lại bị Kim Thần làm hỏng như thế.
Cuộc thi sắp bắt đầu, chở sang nước sản xuất bảo trì căn bản không kịp, mà tính năng của xe dựa phòng trong đoàn căn bản không so được với chiếc này, nói cách khác cô “Không còn xe để dùng”!!!
“Kim, Thần.” Thịnh Hoàn Hoàn nghiến răng nghiến lợi xoay người, ánh mắt như dao cạo phóng về hướng Kim Thần.
Lúc này Kim Thần đã bước xuống rồi lười biếng dựa vào xe, không chút quan tâm đến độ hư hao của đầu xe mình, chỉ vui sướng khi người gặp họa nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, đắc ý dào dạt nói một câu: “Quân tử báo thù nửa năm không muộn.”
Đúng vậy, Tiểu Hồng Hồng của anh bị cô đụng cho tàn vào nửa năm trước.
Thịnh Hoàn Hoàn lớn tiếng rống giận: “Con mẹ nó có phải anh điên rồi không, đây là xe đua của tôi.”
Kim Thần không cho là đúng, cực kỳ đáng giận nói: “Tiểu Hồng Hồng của tôi cũng là bản giới hạn cả thế giới, vì chuyện đó mà nữ thần của tôi chạy theo người khác, đó là lần đầu tiên trong đời ông đây bị đá, đều là vì cô.”
Thịnh Hoàn Hoàn nguy hiểm nheo mắt lại: “Có phải anh đã quên vì sao tôi lại đụng anh không?”
Chương 344: Cậu làm thế thì chồng trước có bóp chết cậu không?
Kim Thần có sức hút vô biên, đẹp trai lắm tiền lại là tay đua quán quân, bạn gái đổi hết người này đến người khác, từ trước đến nay luôn là anh ta đá người khác.
Là tại Thịnh Hoàn Hoàn mà anh bị nữ thần vừa theo đuổi được, còn chưa kịp ngủ xem thường, là đàn ông đều không thể nhịn được.
“Có phải anh đã quên vì sao tôi lại đụng anh không?” Thịnh Hoàn Hoàn nguy hiểm nheo mắt lại, bước từng bước về hướng Kim Thần.
Đối mặt ánh mắt sắc bén của Thịnh Hoàn Hoàn, Kim Thần không chút chột dạ: “Còn không phải là tạt cô một ly cà phê à, cô có cần đụng xe của tôi không? Cho dù cô có báo cảnh sát thì cảnh sát cũng không giúp cô, cô làm vậy là trả thù riêng đó hiểu không?”
Nhỏ nhen, còn không phải anh nhìn lén cô một cái, nhất thời không nhịn được huýt sáo, kết quả nữ thần không phân đen trắng tạt cà phê vào cô, mắng cô là hồ ly tinh dụ dỗ anh thôi à?
Mà anh đương nhiên phải giúp thân không giúp lý rồi!
Nhưng cô có cần đuổi theo họ hai con phố, còn đụng hư luôn Tiểu Hồng Hồng của anh không?
Tốt xấu gì cũng là một đại mỹ nhân, sao mà tính nết hư hỏng như thế chứ!
Thịnh Hoàn Hoàn cắn răng: “Vậy hiện tại anh đang làm gì?”
Kim Thần tức chết người không đền mạng: “Trả thù, cái này gọi là ăn miếng trả miếng.”
Thịnh Hoàn Hoàn nắm tay nắm chặt “Răng rắc” rung động, răng nghiến kèn kẹt, vẫn không nén được xúc động muốn đánh anh ta, vì thế cô không nhịn nữa mà rống giận một tiếng rồi vọt về hướng Kim Thần.
“Cô làm gì đấy, đừng tới đây, ông đây không muốn đánh phụ nữ, đừng ép tôi ra tay.”
Kim Thần thấy Thịnh Hoàn Hoàn như con cọp mẹ xông tới chỗ mình với dáng vẻ đằng đằng sát khí thì thức thời lui về phía sau vài bước, chỉ vào Thịnh Hoàn Hoàn mà cảnh cáo: “Nếu cô dám ra tay thì đừng trách tôi không khách sáo.”
Thịnh Hoàn Hoàn lại ngừng lại trước mặt Kim Thần, vặn cổ và tay, sau đó khom lưng 90 độ trước Kim Thần.
Kim Thần nhẹ nhàng thở ra, lại khôi phục dáng vẻ thiếu ăn đòn kia: “Nếu cô sớm thức thời thì đâu đến mức chật vật như thế đúng không?”
Vừa dứt lời liền nghe giọng nói lạnh lẽo của Thịnh Hoàn Hoàn truyền đến: “Thịnh Hoàn Hoàn, đai đen Tae Kwon Do, xin ngài Kim chỉ giáo.”
“Đại... đai đen?” Nghe hai chữ này, sắc mặt Kim Thần lập tức thay đổi: “Tôi... giờ tôi xin lỗi còn kịp không?”
Một người đàn ông đánh với phụ nữ đã rất khó coi, mà cuối cùng còn có khả năng đánh không lại!!!
Thịnh Hoàn Hoàn nhếch môi, ngoài cười nhưng trong không cười: “Anh nói đi?”
Kim Thần khóc không ra nước mắt: “Đừng đánh mặt.”
Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Được, không đánh mặt.”
Vừa dứt lời, cô đã túm lấy tóc Kim Thần rồi kéo, đồng thời đầu gối hung hăng thụi lên trên, tiếp theo bắt lấy tay anh rồi xoay người một cái, ném mạnh Kim Thần xuống đất.
Tiếp theo cô giơ nắm tay lên, điên cuồng đánh vào cái bản mặt mà anh để ý nhất.
Nam Tầm nhìn thôi đã thấy đau mặt dùm Kim Thần.
Nhưng Kim Thần lại rất men, cả quá trình không rên một tiếng, cũng không đánh trả, chỉ chấp nhận số phận bị đánh.
Lăng Kha nôn đến bò, nhìn Thịnh Hoàn Hoàn ấn thần tượng của mình xuống đất đánh một trận thì không khỏi hoài nghi có phải thế giới này đã thay đổi rồi không?
Thịnh Hoàn Hoàn tức điên người, cứ đấm phát này đến phát khác vào mặt Kim Thần: “Cho anh đụng xe của tôi, cho anh dùng khuôn mặt này đi khắp nơi lừa gạt phụ nữ, cho anh khoe khoang trước mặt bà đây...”
“Đã hứa không đánh mặt mà.” Kim Thần nâng tay lên cản, đầu né trái né phải.
Thịnh Hoàn Hoàn cười lạnh: “Vậy mà anh cũng tin, tôi nói xe tôi còn sửa được anh có tin không?”
Nói xong, lại hung hăng đánh Kim Thần một đấm.
Kim Thần giơ tay ra, Thịnh Hoàn Hoàn đánh vào bàn tay anh, Kim Thần đau đến hít hà một hơi: “Đoàn xe của các người không có xe dự phòng sao? Không có thì tôi cho cô mượn một chiếc dùng.”
“Ai muốn chiếc xe rách nát của anh.” Thịnh Hoàn Hoàn lại giơ tay, lần này Kim Thần lập tức bắt lấy cổ tay cô: “Cô còn đánh nữa, đánh nữa tôi đánh trả đó.”
Kim Thần ném tay Thịnh Hoàn Hoàn ra rồi ngồi dậy, chỉ vào con mắt không mở ra được của mình mà cả giận nói: “Cô xem tôi bị cô đánh thành dạng gì, đánh tiếp tôi hủy dung tht đấy.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Kim Thần mặt mũi bầm dập mà cười nhạo một tiếng, cuối cùng cũng hả giận một chút: “Đáng đời, anh thiếu ăn đòn mà.”
Nói xong, cô lại đá một cái vào mông Kim Thần: “Mau cút, trước khi thi đấu đừng để tôi thấy cái đầu heo của anh nữa.”
“Thịnh Hoàn Hoàn, cô đừng quá đáng, tôi không đánh trả là vì ga lăng, không muốn đánh phụ nữ, mà không phải vì tôi đánh không lại cô.” Kim Thần đứng lên, nhìn xuống từ trên cao, tức giận đùng đùng trừng Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn khoanh tay trước ngực, đặc biệt bình tĩnh mà nhìn anh: “Phía sau tôi còn có một người lợi hại hơn, xuất thân từ trường quân đội, nếu anh không sợ chết thì chúng ta lại đánh một trận.”
“Cô... Thôi, đàn ông không chấp đàn bà.” Kim Thần vội lên xe, sau đó lộ ra một nụ cười “Quỷ dị” với Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh Hoàn Hoàn, tôi thù dai lắm, tôi sẽ trả hết những nắm đấm hôm nay cho cô trên sân thi đấu.”
Nói xong, Kim Thần lái chiếc xe cũng bị hao tổn nghiêm trọng của mình đến khu nghỉ ngơi đón bạn gái đương nhiệm của mình, cô gái kia suýt bị anh hù dọa ngất xỉu.
“Anh... Sao anh lại sẽ biến thành như vậy.”
Kim Thần nói dối không chớp mắt: “Bị kẻ thù đuổi giết, còn không mau lên xe, bọn họ có mười mấy người, chờ họ đuổi theo muốn chạy cũng không được.”
Cô bạn gái như bị dọa biến thành đàn ông, vội kéo cửa ra rồi lưu loát lên xe, “Phanh” một tiếng đã đóng sầm cửa lại.
Đây là lần đầu tiên Kim Thần nhìn thấy phương diện ‘Cứng rắn’ của cô bạn gái này từ lúc quen biết cô tới nay, trước khi cô mảnh mai yếu đuối đến không vặn nổi cái nắp chai!
Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ đến câu nói cuối cùng của Kim Thần, là đang hù cô, hay là anh chưa dùng hết sức trong trận thi đấu vừa rồi? Đây là nhân quả báo ứng sao? Cô chơi Triệu Giai Ca, cho nên Kim Thần cũng chơi cô.
Đầu Thịnh Hoàn Hoàn sắp nổ tung, thở hắt ra một hơi thật dài, nhìn chiếc xe đua bị hao tổn nghiêm trọng, cô đã không nhớ nổi dáng vẻ khi mới lái nó ra đêm nay.
Cả đít xe đều nát rồi!
“Hoàn Hoàn, làm sao bây giờ?”
Lăng Kha thương hại lại khổ sở nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, nghĩa khí nói với cô: “Tớ có thể cho cậu dùng xe của tớ, tớ lái chiếc dự phòng, dù sao mục tiêu của tớ chỉ là bước vào trận chung kết, nhưng...”
Cô khựng lại rồi mới nói: “Nhưng cậu nhất định sẽ bị Lý đội và Cao đội mắng chết, hơn nữa những chiếc xe này là Lăng Tiêu dùng giá cao vận chuyển hàng không về nước, chồng cũ có bóp chết cậu không?”
Thịnh Hoàn Hoàn: “...”
Hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt đau đầu, cô sẽ không dùng xe của Lăng Kha, thật sự không được thì bảo Cao Dương sửa lại xe dự phòng, tính năng cũng sẽ không quá kém.
Nam Tầm quá hiểu Thịnh Hoàn Hoàn, lập tức suy đoán ra suy nghĩ lúc này của cô, nhịn không được nhắc một câu: “Có thể đi tìm Lăng Tiêu, nhìn xem có trữ hàng hay không, hoặc là vận chuyển về một chiếc xem thời gian còn kịp không.”
Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt bực bội nói: “Em không muốn đi gặp anh ta, hơn nữa tìm anh ta vì chuyện này mất mặt quá, chúng ta nghĩ cách khác đi!”
Nam Tầm nhíu mày: “Hoàn Hoàn, em phải làm rõ ràng, cái này xem như việc công, cho dù em không nói thì Lăng Tiêu cũng sẽ tìm đến em.”