Hùng hổ nói một câu xong, Lão Dư quay sang vị cảnh sát hiền hòa kia, gương mặt tràn ngập tự hào khoe: “ Con trai tôi đấy, trông khỏe khoắn tinh thần không, học trưởng cảnh sát tỉnh, năm nay là về rồi, đồng nghiệp của anh đấy.” Cục trưởng Lưu dở khóc dở cười ầm ừ đối phó, Dư Tội thì lên cơn đau dạ dày, cha ơi là cha, sao chỉ thấy tiền là mắt sáng, nhìn cái gì cũng mù mờ hết vậy, không xong rồi, chuyện này xử trí không khéo có khi hết đường...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.