Sở Tuệ Tiệp nói vừa nhìn Dư Tội như muốn kiếm lời an ùi, lời đồng tình, nhưng cô chỉ thấy ánh mắt hoàn toàn chẳng có chút cảm thông nào, ngồi sụp xuống bên mộ khóc nức nở. Dư Tội cũng từ từ ngồi xuống bên Sở Tuệ Tiệp, y đưa tay đòi đồng xu, Sở Tuệ Tiệp hờn dỗi ném trả, tiếp tục khóc, nhưng khi vô tình nhìn thấy động tác của Dư Tội, tiếng nức nở ngưng bặt. Cô thấy Dư Tội thản nhiên như không điều khiển đồng xu đứng thẳng trên tay, rồi di...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.