Rầm! Rầm! Rầm! Một hồi đập cửa như sấm rền vang, trong gian phòng thuộc nhà chiêu đãi huyện Trần Xuyên, Lý Dật Phong đặt chén rượu xuống ra mở cửa, oa, giật cả mình. Ba người tuyết nhìn không ra mặt mũi mang theo hơi lạnh khủng khiếp tranh nhau kéo ùa vào phòng như ăn cướp, xoa tay, dậm chân, phủi tuyết trên quần áo, mất một lúc mới nhận ra là đám anh em, bọn họ tới muộn những 6 tiếng so với dự định. Lý Dật Phong phải dùng hết sức mới đóng được cửa lại,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.