Uyển Hương San quay đầu nhìn cũng sững sờ, ngoài cửa hai màu xanh đỏ loang loáng cả một góc phố, cô cuống cuồng thu tiền lại, không biết dấu vào đâu:” Có lẽ không phải bắt anh đâu, chồng à, anh đừng như thế, tỉnh lại đi.” “ Không phải cũng không thể, nếu không đâu ra nhiều tiền như thế, người cho em tiền là cảnh sát đấy ... Vợ ơi, em hại chết chồng rồi.” Lưu Kế Tổ nói như người mất hồn, trong tích tắc, đầu óc hắn vô cùng sáng suốt: “ Không , không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.