“ Im lặng coi như là thừa nhận nhé ... Vậy tôi lo cho ông lắm đấy, ông chủ Tần, ông khiến một sản nghiệp của Hạ Danh Quý đổ bể, giờ lại thông đồng với cảnh sát, giờ ra ngoài có khi còn bi thảm hơn cả trúng độc.” Dư Tội nhìn thấy hai vai Tần Hải Sơn run run: Run thật, nhưng mà khôi phục cũng nhanh, dù sao là đồng chí xông pha mấy chục năm, gặp ma cũng có cách đối phó với ma. “ À, ông không nói gì, nhưng mà ông nghĩ xem, Hạ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.