Du Phong dừng chân đợi Tào Á Kiệt đi tới ngang bằng với bọn họ thì khoác vai phải hắn, khuyên: “ Anh nghĩ thoáng chút, anh tệ tới mấy vẫn còn hơn tôi tên độc thân như tôi mà, chừng này tuổi đầu mà chưa có bạn gái, đủ thảm chưa? Nhưng tôi vẫn vui vẻ thôi.” “ Đúng thế, vì nữ nhân mà buồn chả đáng.” Dư Tội khoác vai trái Tào Á Kiệt: “ Thế kia à, sao tôi nghe nói có người ngày ngày tới cục chống ma túy quên ăn quên ngủ.” Tào Á Kiệt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.