Lưu Kế Tố há miệng không nói ra lời, Viên Lượng thì nghiêm túc hẳn, đột nhiên thấy người này có hiềm nghi rất lớn, ít nhất cũng không đơn giản như hắn khai. Im lặng, Lưu Kế Tổ tìm kiếm từ để chối, song Dư Tội đợi hắn định mở miệng chen vào:” Một chi tiết nữa, anh nói trốn dưới gầm cầu, không ai nhìn thấy, chỉ có dấu chân.” Lưu Kế Tổ không biết chỗ này có vấn đề gì, cẩn thận đáp:” Đúng thế, tôi sợ quá nên trốn ở đó.” “ Vậy hôm sau thân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.