Sầm! …. Sầm! …. Có âm thanh trầm trầm không rõ từ vật gì phát ra đều đều vang vọng buổi sáng sương mù mỏng manh, càng lúc càng to hơn, lại như hết sức xa xăm, đến khi đánh thức Dư Tội ngủ trên nền xi măng. Y khó khăn cựa mình ngồi dậy, toàn thân ê ẩm, y không nhớ nổi mình đã ngủ mấy tiếng, đầu óc vẫn còn mơ hồ chậm chạp. Một ngày trải qua bao nhiêu chuyện như thế, dù sinh lý hay tâm lý có cưỡng hãn tới mấy cũng không chịu nổi....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.