Khi hai người Dư Tội trở về thì đã khuya rồi, tắm rửa qua loa, phương nam nóng nực ẩm thấp, không dễ chịu chút nào, bọn họ ở phòng thường chả có điều hóa, quạt chạy vù vù chỉ tổ phả hơi nóng vào mặt, mồ hôi đầm đìa, trắng trọc không ngủ được. Trong bóng đêm, giọng Thử Tiêu truyền ra: “ Dư Nhi, có ngủ được không?” “ Ngủ say rồi.” Dư Tội buồn chán đáp: Thử Tiêu cười khùng khục: “ Chớp mắt một cái đã hơn hai năm rồi, nói thật, thi thoảng tôi vẫn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.