Lâm Vũ Tịnh ngực phập phồng, thiếu chút nữa cho y một đấm: “ Không, về nhà phải đánh anh một trận không bò dậy được thì thôi.” Dư Tội chép miệng: “ À ... Chưa phải nghiêm trọng, dù sao cũng bị đánh quen rồi.” “ Anh cố ý chọc giận em đấy à?” Lâm Vũ Tịnh đã thực sự tức giận: “ Là em vô cớ sinh sự thì có, anh tới đây có nguyên do, đừng ghen tuông vớ vẩn ... Anh đang nghi ngờ nhà đầu tư này có vấn đề.” “ Có mà anh là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.