“ Thế à?” Dư Tội cầm di động lật trái lật phải, tỉnh bơ hỏi:” Có chứng cứ không?” Mã Cương Lô á khẩu, lại còn có thứ vô lại đến thế nào?” Tôi ... Tôi ...” Dư Tội bấm bấm hồi lâu ồ một tiếng:” Đúng là của ông thật, lúc nãy tôi nhặt được bên đường đấy, chắc là ông rơi ... Ồ Lão Mã, ai đây, sao lại đặt tên là Bảo Bối?” “ Đó, đó ... Tôi nuôi bên ngoài ... Là, là vợ bé thôi.” Mã Cương Lô hơi luống cuống một chút: Không ngờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.