Diêu Mạn Lan biết tâm lý mấy cô gái kia, dùng người tất nhiên phải nuôi, mỉm cười nói: “ Thứ đặt cho hai đứa đã tới, phiên bản có giới hạn ... Còn cả thẻ vàng nữa, khi về thủ đô, tha hồ chi tiêu.” “ Oa, chị Lan, yêu chị chết thôi.” Tiết Phi thoắt cái biến từ mưa sang nắng, ôm chầm lấy Diêu Mạn Lan: Kim Lệ Hoa tuy cũng vui mừng, nhưng lại không hiểu, loại đãi ngộ này dùng với quan lớn còn hiểu, lấy lòng tên khoa trưởng bé xíu của Đại Nguyên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.