Lên chiếc xe của đội đặc cảnh, một chiếc việt dã, Tiêu Mộng Kỳ ngồi ở ghế phụ lái, Thử Tiêu lái xe. Xe đi một lúc Tiêu Mộng Kỳ nhìn qua gương chiếu hậu, thấy Dư Tội lại cái bộ dạng uể oải chống cằm nhìn ra ngoài, cô ổn định lại tinh thần, dùng giọng điệu chính thức mà mà không cao ngạo hỏi: “ Các đồng chí, tôi cảm thấy chúng ta hợp tác cần chân thành, không nên chia rẽ, đây là cơ hội để hai anh chứng minh bản thân mà.” “ Chúng tôi có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.