Trịnh Trung Lượng được một điểm tốt đó là hắn rất biết vị trí của mình, không cần bấm quẻ thì hắn cũng biết cái gì nên làm cái gì không, dù sao hắn làm dân cảnh tới hơn nửa năm, cho nên ngay từ đầu hắn đã cố gắng đứng bên lề, ai ngờ vẫn bị cháy thành vạ lây. Buổi tối hôm đó Trịnh Trung Lượng nhận được điện thoại của đồn trưởng gọi tới đồn, mời khách không có phần của hắn, trách mắng thì không thiếu. Vừa đóng cửa lại là chửi mắt té tát, hỏi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.