“ Dư Nhị phải không?” Khi Dư Tội lề mề mãi mới ra tới cửa xe, bỗng nhiên có người gọi bằng cách cái tên đặc thù, thấy y quay đầu, người đó đi tới gần, giọng vui mừng lắm:” A, đúng là cậu rồi.” “ Anh Lý.” Dư Tội nhìn người cao cao có mũi hơi gập, mất mấy giây mới nhớ ra là ai: “ Nghe nói cậu làm đồn trưởng rồi hả, có khi là đồn trưởng trẻ nhất tỉnh đấy.” Lý Phương Viễn nhìn Dư Tội khắp lượt: “ Anh Lý, đừng trêu tôi như vậy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.