5 tiếng sau, buổi chiều xế bóng, chiếc xe Audi láng cóng của Uông Thận Tu đỗ ở đường quốc lộ giữa lưng núi, dưới tán cây rậm rạp, cửa sổ xe hạ xuống, bên trong có tiếng Dư Tội: “ Đã nhớ chưa?” “ Nhớ rồi, đừng tưởng có mỗi cậu là từng chơi chiêu này.” Uống Thận Tu ném tư liệu cho Dư Tội, cửu biệt trùng phùng mà không có thân thiết hay nhiệt tình, chỉ có đầy một bụng nghi vấn: “ Uông ca, chuyến này nhờ anh, bọn tôi không thể lộ diện ...” Lý...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.