Dư Tội vội ấn sâu tang vật vào trong túi, sợ bị người khác phát hiện, vừa cất xong thì Thử Tiêu quay về, mặt đầy ai oán:” Hai người ngồi đây sờ mó nhau, không còn coi ai ra gì nữa rồi ... Nói, rốt cuộc vừa rồi cậu sờ vào đâu để chị ấy đỏ mặt chạy đi.” “ Tôi sờ được đã tốt.” Dư Tội khổ sở nói, y cũng muốn lắm chứ, nhưng cho y mười lá gan cũng không dám động chân động tay: “ Vậy sao mà khẩn trương như thế?” Thử Tiêu chẳng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.