Đêm chuyển dần về khuya, công viên rừng ngập nước Nam Trại chẳng còn đep đẽ nên thơ như ban ngày, một màu đen bao phủ bốn phía, chỉ sót lại vài ánh đèn leo lét như đom đóm, bóng đêm ngày càng đậm, càng làm người ta rợn tóc gáy. Gừ gừ, Dư Tội rùng mình, phương bắc cuối xuân vẫn lạnh run, nhất là nơi rừng rậm thế này, địa thế cao, có thể nhìn thấy nửa thành phố Đại Nguyên, mặc áo cộc tay ở chỗ không khí ẩm thấp, từng hơi lạnh truyền tới, lạnh lẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.