Bánh Đậu chạy tới lối vào sân bay, thở hồng hộc hỏi: “ Ê, làm gì mà chạy như ma đuổi thế?” “ Ngồi máy bay không hơn ngồi tù à, định đợi người ta bắt lại sao?” Thử Tiêu như được đại xá, vừa chạy vừa thở, mặt đầy hưng phấn, giữa đường phanh gấp làm Bánh Đậu húc vào lưng hắn: “Bánh Đậu này, cậu nói tôi có nên về đón Tế muội tử không?” “ Lên máy bay đi đã, sau này còn có cơ hội, bên kia mà không đón được cậu lại cho rằng cậu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.