“ Nhìn gì thế?” Thử Tiêu nghe hai người này chăm chú như thế cũng bò dậy, nhìn một cái thôi cơn buồn ngủ đã bay biến, úi dà, úi da, nhìn tay vung lên kìa, đều tăm tắp, chân giơ lên kìa, đều tăm tắp, đúng là giết người, hắn vỗ vai Dư Tội: “ Dư Nhi à, cậu đúng là không có kinh nghiệm, ở chỗ này chỉ đói khát thêm thôi. Thôi, ngủ, chứ nhìn mỹ nữ nhiều quá, về nhà nhìn Tế muội tử lại mặt nặng mày nhẹ.” Lý Nhị Đông trêu ghẹo Thử Tiêu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.