Điện thoại đã reo tới mấy lần rồi Dư Tội không thèm nghe, mặt trời chiếu tới mông mà vẫn còn chưa tỉnh hoàn toàn, nhưng nó cứ ương ngạnh kêu mãi bực mình chưa xem số đã cầm máy lên cáu kỉnh quát:” A lô.” Bên kia sốt ruột:” Dư Tội, sao điện thoại của cậu mãi không gọi được?” “ Ai thế?” Đầu óc Dư Tội vẫn mơ mơ hồ hồ, ngủ tới cái giờ này thì mụ mị đầu óc là tất nhiên: “ Tôi, Âu Dương Kình Thiên đây.” À, té ra là lớp trưởng, nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.