Tới rồi, cuối cùng nhìn thấy taxi đỗ lại, Dư Tội trả tiền, Thử Tiêu trong xe đi ra, hai thằng đó bộ dạng không gì thay đổi, cái kiểu mà nếu ném ngoài đường người ta sẽ đi lướt qua như không tồn tại, nhưng ánh mắt anh em thì thay đổi, đổ dồn vào hai người. Không, chính xác là Thử Tiêu tay xách nách mang, không biết hành trang gì mà lắm thế. Từ rất xa Thử Tiêu đã hớn hở vẫy tay nói lớn: “ Các anh em, nhớ tôi không, hãy nói cuộc sống không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.