Rắc ... Rắc ... Rắc ... Máy móc, đơn điệu, những cành cây mọc lởm chởm liên tục rơi xuống trong tiếc kéo cắt. Mã Thu Lâm độc thoại một mình hồi lâu không ai trả lời, ngẩng đầu lên thấy Dư Tội đang máy móc tỉa cây, hồn vía ở đâu đâu, ông cười, tiếp tục làm việc. Đây là vườn của trường câm điếc, được hai nhân vật đặc thù cắt tỉa, dần khôi phục lại vẻ chỉnh tề vừa mắt. Công việc buồn chán này đã kéo dài một tuần, Dư Tội ngày ngày tới đây, vốn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.