“ Chuyện tử bao giờ thế, sao không nghe phong phanh gì?” Vừa tới văn phòng đơn vị bảo mật tổng đội hình sự, cái mặt quả táo của Thử Tiêu gần như dí sát vào mặt Uông Thận Tu: “ Sao không nói với mọi người.” Tay của Hùng Kiếm Phi vò mái tóc lãng tử của Uông Thận Tu: Uông Thận Tu gạt tay Gấu Chó, đẩy mặt Thử Tiêu, chỉ chỗ ngồi, bảo hai vị khách không mời ngồi xuống, thong thả chỉnh lại áo sau đó lườm một phát. Lại không phải chuyện hắn quyết định...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.