12 giờ 15 phút, bãi Long Tích bên đường cấp hai. Dư Tội dừng lại, nhìn mảnh đất rộng rãi kép giữa hai ngọn núi, đi suốt ba tiếng mới được 11 km. “ Mọi người nghỉ đi.” Tình hình không lạc quan, ai cũng mệt lả, nhất là Tiêu Mộng Kỳ chỉ quen làm việc văn phòng, mặt đỏ bừng, tóc tai tán loạn, ống quần ướt sũng, lúc này bất chấp hình tượng ngồi xuống mặt đất tuyết thở đốc, miệng khô ran, nhìn Cẩu Thịnh Dương và Ba Dũng vơ tuyết nhét vào mồm, không sao học...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.