Thử Tiêu đang nói thao thao bất tuyệt, cực lực bôi nhọ bản thân chợt ngượng ngùng ngừng lại vì Hứa Bình Thu nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt đó nhìn thế nào cũng thấy bất thiện, ông già này đáng sợ thế nào, hắn thỉnh giáo đủ rồi. Đừng nói hắn, Dư Tội còn ngán, thấy ông ta là tránh. “ Thằng ngốc này, tôi làm thế này là cứu cậu, nếu còn ở đây hai năm nữa thôi thì hỏng hẳn rồi, lúc đó thì đốc sát với kiểm sát tới tìm không phải tôi ... Nhìn cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.