“ Thành kiến với tôi à, thì kệ hắn chứ! Ha ha ha, trong mắt tôi, hắn thậm chí còn chẳng tồn tại, hắn thì cũng giống bất kỳ thứ chó mèo nào đó thôi.” Cho dù biết Trương Mãnh không có tâm cơ gì, thấy sao nói vậy, Dư Tội vẫn không thoải mái, còn vấn đề giữa y và Giải Băng, e là cả hai đều khó nói rõ ràng, buông một câu hết sức ngạo nghễ, vươn vai ngáp dài bỏ đi: “ Tôi đang muốn nghỉ ngơi cho khỏe đây, nếu kẻ kia làm trộm vài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.